Người bạn thân nhất của tôi tên là Hứa Thanh, cô ấy là một cô gái mồ côi, nhờ sự trợ giúp của chính phủ mà cô ấy mới có thể vào đại học. Trong suốt những năm học, chúng tôi gần như không rời nhau nửa bước.
Tôi và Diệp Thời Nhất trò chuyện một lúc lâu mới kết thúc, trên giao diện tin nhắn vẫn còn hiện lên câu “Đừng sợ, có tôi ở đây."
Ngày hôm sau, Nguyên Kiều chủ động rủ tôi ra ngoài, bảo là đi chơi, rồi tôi gặp Lâm Kính Chi trong tin nhắn hôm qua.