Thẻ: Truyện ngược
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 1
“Anh dựa vào đâu mà không nhớ tôi?” “Là anh muốn tôi đợi anh về.” “Là anh đã hứa, đợi khi anh trở về, chúng ta sẽ kết hôn.” Nhưng tôi không nói gì, cũng không hỏi bất cứ điều gì. Chỉ có một cơn đau âm ỉ ở trong lồng ngực. Đôi mắt tôi…
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 9: END
“Được rồi, được rồi, chúng ta sẽ sống bên nhau cả đời.” Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng sáng rực rỡ. Trong phòng tràn ngập không khí xuân. Một kiếp rất dài. Câu chuyện của thuộc về chúng ta vẫn còn ở ngày mai.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 4
Vệ Vô Dạng ngẩng cằm, vẻ mặt kiêu ngạo. Nhưng khi hắn nghĩ ra cách để kiểm soát được ta, ta đã sớm biến mất không còn tăm hơi. “Lâm Miên Miên đâu rồi?” “Thiếu phu nhân đã ra ngoài rồi ạ.” Vệ Vô Dạng nghiến răng nghiến lợi, cược với Lại Phúc: “Ngươi có…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 10: END
“Tôi nhớ trước đây em đã nói, tất cả chúng ta đều nằm trong một cuốn sách, em là nữ phụ, còn tôi là nhân vật không có tên.” Lục Dĩ Huân chợt nhớ ra điều gì đó, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào tôi, như đang chờ câu trả lời. Tôi đúng là…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 9
Từ trong điện thoại có thể nghe thấy được, giọng điệu của đối phương thật sự rất kém. “Thế nào là thế nào?” “Gia đình chúng tôi bị mày hại thảm như vậy, mày còn muốn đến đây xem trò cười sao? Biết mày sắp đi nước ngoài rồi, thích thật đấy!, mày thì giỏi…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 8
Bà dựa vào đâu mà muốn tôi phải giới thiệu Lục phu nhân cho các người, người ta sẽ giúp các người đầu tư tiền mà không có điều kiện gì sao? Tôi không muốn dính dáng vào chuyện của người lớn, cũng không muốn bị người khác nói là ôm ơn báo oán, các…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 7
Vì Giang Thần thích chó, nên cô ta đã bày ra kế hoạch này. Mục đích là để mối quan hệ của cô ta và Giang Thần có thể tiến xa hơn. Tôi nhìn sang chú mèo trắng bẩn thỉu bên cạnh, bên tai chợt vang lên giọng nói ngọt ngào: “Lục học trưởng, anh…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 5
Đặng Ương Ương vẫn bất động, đôi mắt cô ta như tia X, như thể đang cố bắn xuyên qua tôi. “Mày quả nhiên đã thức tỉnh rồi.” “Không sai, vậy thì đã sao?”
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 3
Thật ra đêm hôm đó, Vệ Vô Dạng không nhớ rõ Lâm Miên Miên đã nói gì. Hắn chỉ nhớ rằng, đầu óc hắn choáng váng, mì trường thọ nóng đến mức khiến cho hắn bật khóc. Đêm đó trăng rất tròn.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 2
“Ngu ngốc, “Tam Tự Kinh” là cuốn này, cuốn ngươi đang cầm trên tay là cấm thư!” Vệ Vô Dạng giật lấy cuốn sách trên tay ta.