Thẻ: Luc Chỉ Hàn
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 5
Đặng Ương Ương vẫn bất động, đôi mắt cô ta như tia X, như thể đang cố bắn xuyên qua tôi. “Mày quả nhiên đã thức tỉnh rồi.” “Không sai, vậy thì đã sao?”
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 3
Thật ra đêm hôm đó, Vệ Vô Dạng không nhớ rõ Lâm Miên Miên đã nói gì. Hắn chỉ nhớ rằng, đầu óc hắn choáng váng, mì trường thọ nóng đến mức khiến cho hắn bật khóc. Đêm đó trăng rất tròn.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 2
“Ngu ngốc, “Tam Tự Kinh” là cuốn này, cuốn ngươi đang cầm trên tay là cấm thư!” Vệ Vô Dạng giật lấy cuốn sách trên tay ta.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 1
1 Nương ta mất sớm, cha ta là một tay mê cờ bạc. Vì để trả nợ cờ bạc, ông ta đã dùng mười lạng bạc bán ta cho Ngụy phủ làm nương tử xung hỉ. Người mà ta phải gả là tam công tử, Vệ Vô Dạng, công tử vô dụng nhất trong thành.…
CẢM XÚC CHƯA ĐƯỢC THỔ LỘ- Chương 6: END
20. Sau hôm đó, tôi và Đường Thanh đều bận rộn. Đội ngũ chuyên nghiệp mới do Đường Thanh mời về công ty đã nhanh chóng làm rõ các vấn đề về quản trị và tài chính của công ty, đồng thời đưa ra những đề xuất hợp lý. Đường Thanh cuối cùng đã thuyết…
CẢM XÚC CHƯA ĐƯỢC THỔ LỘ- Chương 5
19. Vào ngày hôm đó, Đường Thanh và tôi đã lợi dụng tình thế, cuối cùng cũng thuyết phục được Đường Trung để anh ấy chính thức tham gia vào việc quản lý công ty. Anh đã bảo đảm với Đường Trung rằng anh sẽ dùng phương pháp riêng của mình để giúp Đường Thị…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Ngoại truyện
Lý Hoan Hoan nheo mắt cười như vầng trăng: “Đã lâu không gặp, Lục Chỉ Hàn.” “Ừm,” Ánh mắt của cậu ta dịu dàng, “Đã lâu không gặp, Lý Hoan Hoan.”
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 4: END
Cô bé đó cứ lặp đi lặp lại câu nói này không ngừng, không thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của cô ấy. Cậu bé có vẻ như rất tức giận. rất buồn bã, như thể thứ duy nhất thuộc về mình sắp bị cướp đi. Xung quanh dường như đều là cây cối, cậu…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 3
Lục Chỉ Hàn từ từ liếc nhìn chàng trai một cái, “Cậu muốn nói cái gì?” “Cho cậu,” Chàng trai mỉm cười và lấy ra một xấp lá bài tarot, “Rút lấy một lá đi.” Lục Chỉ Hàn sốt ruột rút lấy ra một lá bài, Đàm Hiểu Chi nhìn lá bài, thở dài: “Vậy…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 2
Lục Chỉ Hàn nhẹ giọng, trùng hợp lên giọng nói của bé trai trong ký ức. “Dù cho phải dùng bao nhiêu thủ đoạn đi nữa, tôi cũng sẽ giữ cậu ở lại…..”