
Những Câu Chuyện Đầy Sáng Tạo, Những Ký Ức Đầy Sâu Lắng
10. Tôi muốn chăm sóc cậu ta, nhưng cậu ta không cần tôi chăm sóc. Mỗi lần tôi đến thăm, cậu ta đều không cho tôi làm bất cứ thứ gì. Chỉ nói tôi ở bên cạnh cậu ta là…
KHI TÌNH YÊU KHÔNG ĐÁP LẠI: HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM GIẢI THOÁT- Chương 3
Tôi sốt ruột: “Đừng cười, đừng cười.” Cậu ta mở to mắt nhìn tôi, ánh mắt vô cùng uỷ khuất. Nhìn cậu ta như vậy, tôi lại cảm thấy đau lòng vô cùng.
KHI TÌNH YÊU KHÔNG ĐÁP LẠI: HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM GIẢI THOÁT- Chương 2
Tôi lập tức quay đầu lại nhìn. Thật may là bọn họ đi rồi. Tôi hít một hơi thật sâu. Cậu ta đưa ra một mã QR: “Kết bạn wechat đi.” Tôi không muốn thêm bạn, nhưng nhìn cậu ta…
KHI TÌNH YÊU KHÔNG ĐÁP LẠI: HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM GIẢI THOÁT- Chương 1
1. Năm cuối trung học, hôm đó ôn tập đến muộn. Trên đường về nhà, không may gặp phải những kẻ say rượu. Là cậu ta đã giúp đỡ tôi, làm ánh đèn nền, soi sáng con đường trở về…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Ngoại truyện
Lý Hoan Hoan nheo mắt cười như vầng trăng: “Đã lâu không gặp, Lục Chỉ Hàn.” “Ừm,” Ánh mắt của cậu ta dịu dàng, “Đã lâu không gặp, Lý Hoan Hoan.”
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 4: END
Cô bé đó cứ lặp đi lặp lại câu nói này không ngừng, không thể nhìn thấy rõ vẻ mặt của cô ấy. Cậu bé có vẻ như rất tức giận. rất buồn bã, như thể thứ duy nhất thuộc…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 3
Lục Chỉ Hàn từ từ liếc nhìn chàng trai một cái, “Cậu muốn nói cái gì?” “Cho cậu,” Chàng trai mỉm cười và lấy ra một xấp lá bài tarot, “Rút lấy một lá đi.” Lục Chỉ Hàn sốt ruột…
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 2
Lục Chỉ Hàn nhẹ giọng, trùng hợp lên giọng nói của bé trai trong ký ức. “Dù cho phải dùng bao nhiêu thủ đoạn đi nữa, tôi cũng sẽ giữ cậu ở lại…..”
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Chương 1
Tôi thất thần nhìn bài thi đang cầm trên tay, trong kí ức, một cô bé đang nghiến chặt răng, hai mắt đỏ hoe lên vì khóc, nắm chặt tay cậu bé nằm trên giường bệnh, nói từng chữ từng…
NHỮNG NĂM THÁNG CHỜ ĐỢI- Chương 3: END
Trong âm thanh ồn ào của bữa tiệc, Tống Chí Hoành hướng Lăng Cận, hơi nhếch môi nói “Vẫn là phải cảm ơn anh Lăng đã giúp tôi có được phúc phận này.” Lăng Cận nhìn Tống Chí Hoành, không…