
Những Câu Chuyện Đầy Sáng Tạo, Những Ký Ức Đầy Sâu Lắng
“Ngu ngốc, “Tam Tự Kinh” là cuốn này, cuốn ngươi đang cầm trên tay là cấm thư!” Vệ Vô Dạng giật lấy cuốn sách trên tay ta.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 1
1 Nương ta mất sớm, cha ta là một tay mê cờ bạc. Vì để trả nợ cờ bạc, ông ta đã dùng mười lạng bạc bán ta cho Ngụy phủ làm nương tử xung hỉ. Người mà ta phải…
CẢM XÚC CHƯA ĐƯỢC THỔ LỘ- Ngoại Truyện
Vào ngày con gái yêu Tiểu Đường Tâm được một tháng tuổi, cuốn sách của Đường Thanh cũng được xuất bản. Người đến chúc mừng đông như trẩy hội. Tiểu Đường Tâm thừa hưởng những ưu điểm của cả bố…
CẢM XÚC CHƯA ĐƯỢC THỔ LỘ- Chương 6: END
20. Sau hôm đó, tôi và Đường Thanh đều bận rộn. Đội ngũ chuyên nghiệp mới do Đường Thanh mời về công ty đã nhanh chóng làm rõ các vấn đề về quản trị và tài chính của công ty,…
CẢM XÚC CHƯA ĐƯỢC THỔ LỘ- Chương 5
19. Vào ngày hôm đó, Đường Thanh và tôi đã lợi dụng tình thế, cuối cùng cũng thuyết phục được Đường Trung để anh ấy chính thức tham gia vào việc quản lý công ty. Anh đã bảo đảm với…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 4
12 Thứ Tư. Hai tiết cuối buổi chiều là thời gian hoạt động của câu lạc bộ. Câu lạc bộ tôi tham gia là câu lạc bộ hoạt hình, bị Châu Tuyết Sinh lôi đi đăng ký. Dù sao cũng…
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 3
8 Kỳ nghỉ hè kéo dài hai tháng trôi qua nhanh chóng, ngày đầu tiên đi học đã đến. Những chiếc xe sang trọng tập trung trước cổng trường trung học Hàn Lâm, tất cả đều nhằm mục đích đưa…
TÌNH YÊU NÓI KHÔNG THÀNH LỜI- NGOẠI TRUYỆN
NGOẠI TRUYỆN Lúc đó là vào 11 giờ 30 tối. Tôi đã thực hiện cuộc gọi. “Bạn học chăn bông, tôi đây.” Tôi khóc to hơn khi nghe thấy giọng nói của cậu ấy. Tôi mở miệng định nói điều…
TÌNH YÊU NÓI KHÔNG THÀNH LỜI- Chương 7: END
22 Sau đó cuốn nhật ký vẫn ở trong ngăn kéo của tôi. Thỉnh thoảng tôi nhìn chằm chằm vào chiếc xe buýt số 15 và sững sờ rất lâu. Thỉnh thoảng tôi dừng lại ở trạm xe buýt tiểu…
TÌNH YÊU NÓI KHÔNG THÀNH LỜI- Chương 6
17 Tôi đang mặc đồng phục của trường, ngồi xổm dưới biển hiệu xe buýt. Khóc trong đêm trời mù mịt. Khóc được một lúc, tôi cầm lấy cuốn sổ, đứng dậy vừa khóc vừa đi về nhà. Con đường…