Thẻ: Truyện ngược
BUÔN BÁN NGƯỜI ĐÁNG SỢ NHƯ THẾ NÀO – CHƯƠNG 6
19 Lại đổi xe một lần nữa, nhóm người đó bắt chúng tôi đi bộ xuyên qua một khu rừng rậm rạp, phía sau khu rừng là một con sông. Băng qua sông, ẩn mình trong bóng tối là vài tòa nhà cao lớn. Tôi nhìn xung quanh, các tòa nhà không cao lắm, khoảng…
CHƯƠNG 5 – CƠN MƯA CỦA SÁU NĂM
11 Sau đó, tôi đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình và quyết định dành toàn bộ thời gian cho công việc. Tôi học hỏi từ những đồng nghiệp cũ từng làm công tác quản lý tài liệu, tránh được rất nhiều cạm bẫy. Tôi cũng học cách từ chối những yêu cầu của…
CHƯƠNG 4 – CHỈ MỘT CÂU KHÔNG THỂ
12 Đám cưới gần như kết thúc, cuối cùng Linh Tĩnh cũng gọi điện cho tôi, tôi vội vàng chạy vào nhà vệ sinh trốn. “Lăng Hiểu Hàn sao mà cứ đeo bám mãi thế? Cả đời này bị cậu ta quấn lấy, thật sự là xui xẻo quá đi.” Linh Tĩnh nói to, như…
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG – Chương 8: END
Con tim đã chết rồi, sẽ không bao giờ sống lại nữa. “Hạ Vi Lãng, rốt cuộc em có từng thích tôi không?” “Không, chưa từng.”
KHI KÝ ỨC QUAY VỀ- NGOẠI TRUYỆN CỦA TỀ TIỂU NOÃN
Vào ngày thứ ba sau khi Trình Khuynh qua đời, đứa bé chào đời, là một bé trai, được đặt tên là Trình Niệm. Với Trình Khuynh, là nỗi nhớ vĩnh cửu…
KHI KÍ ỨC QUAY VỀ- Chương 2
Trình Khuynh đã từng nói. Anh chỉ chạm vào người phụ nữ mà anh yêu. Bây giờ anh đã chạm vào Tô Thư. Anh, thật sự không yêu tôi nữa rồi…
NGÃ VÀO VÒNG TAY KẺ THÙ- Chương 1
Tôi và Trình Chiếu Nam bị cách biệt trong một không gian yên tĩnh và riêng tư. Tôi mạnh dạn vắt một chân lên đùi Trình Chiếu Nam, chuẩn bị ngồi lên người anh ta. Bất ngờ, Trình Chiếu Nam phản công, đè tôi xuống. Anh ta dùng đầu gối tách hai chân tôi ra,…
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 12
Hắn giận dỗi đứng khoanh tay, cười nói: “Ngốc quá, Tri Nghi, muội chậm chạp thế này, cũng chỉ có ta mới dám lấy muội thôi.” Vệ Đạc thở dài một hơi, đôi mắt vĩnh viễn khép lại. Ta hiểu rõ, hắn sẽ không bao giờ có thể trùng sinh được nữa.
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 4
Giây phút này, ta bỗng không muốn từ chối hôn sự này nữa. “Nếu ta nói, ta muốn gả đi thì sao?” Người trong sân ngẩn ra, lùi lại một bước. Khi đứng vững, hắn lại ngẩng đầu nhìn ta một hồi lâu, rồi buông một câu “Thuộc hạ còn việc” và vội vã bỏ…
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 3
Mẫu thân, Vệ phu nhân… còn có Vệ Đạc. Hắn nheo mắt, đứng bên cạnh với tay khoanh trước, chiếc áo màu đen càng tôn lên vẻ đẹp thanh tú của chàng thiếu niên. Ta khẽ run lên, cảm thấy một luồng rét lạnh từ chân truyền lên.