Thẻ: Thanh xuân vườn trường
TỪ NẠN NHÂN ĐẾN BÀ CHỦ: CUỘC ĐỜI MỚI TRONG LÂU ĐÀI MA CÀ RỒNG – CHƯƠNG 4
27. Lúc hắn ngẩng đầu lên, hai răng nanh đầy máu. Lông mày hắn nhăn lại: “Ngọt quá.” Ăn ngọt mỗi ngày, lượng đường trong máu có thể không cao hay sao. Tôi có chút tò mò: “Mùi vị như thế nào?” “Có vị hoa hồng.” Hắn cúi đầu, lại uống thêm một ngụm nữa.…
BUÔN BÁN NGƯỜI ĐÁNG SỢ NHƯ THẾ NÀO – CHƯƠNG 8
30 Trái tim tôi như chìm thẳng xuống đáy vực, cổ họng như nuốt phải một khối băng lạnh buốt: “Không phải nói sẽ đưa tôi đến một nơi sao?” Nam ca nhìn tôi một thoáng, rồi lại liếc về phía những cô gái đang run rẩy kia: “Sau này, ai còn tỏ ra sợ…
CHƯƠNG 2- CƠN MƯA CỦA SÁU NĂM
5 Tôi thật sự cảm thấy như mình đã gặp vận xui trong tám đời, đi cứu vãn công việc thì bị tạt một cú đau điếng, trên đường về còn gặp cơn mưa to như trút nước, bị ướt sũng như con gà mắc mưa. Về đến nhà, tôi phải nằm bệnh liền ba…
KHI KÝ ỨC QUAY VỀ- Chương 4
Tôi không thể kìm chế mà giơ tay ra kéo anh ấy. Muốn xác nhận lại, liệu có phải chỉ là ảo giác của mình không. Nhưng Trình Khuynh, đã tránh đi. Cơ thể anh ấy lùi lại hai bước, giữ một khoảng cách tuyệt đối với tôi.
MẢNH NGỌC VỠ- PHIÊN NGOẠI CẢNH MINH
Cố Tri Nghi có thể trọng sinh, là do Cảnh Minh đã cùng Thần linh kết một giao ước. Mà Thần linh, đã mềm lòng, đồng ý giúp đỡ Cảnh Minh ở một không gian khác, để cho Y được đoàn tụ cùng người mình yêu.
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 16 : H nhẹ =)))
Tại sao Cảnh Minh lại trở nên xấu xa như vậy… Ta trừng mắt nhìn Y, nhưng Y lại cười vui vẻ, cắn vào tai ta, lẩm bẩm nói: “Hạ Công mỗi ngày đều nói với ta rằng nữ nhi của hắn rất dễ thương, ta không cần có nữ nhi. Ta có nàng là…
BÊN NHAU QUA THỜI GIAN- Chương 1
Tôi và Chu Cẩn, cùng với những người bạn đi du lịch bên biển, đều là bạn thân từ nhỏ lớn lên trong cùng một khu phố. Trong số họ, chỉ có mối quan hệ giữa tôi và Chu Cẩn là đặc biệt nhất. Chúng tôi đều sinh ra vào cùng một ngày, tại cùng…
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 2
Tôi thà rằng người bị họ giày xéo là tôi, cũng không muốn Thư Uy phải chịu đựng nỗi đau như vậy. Tôi nắm chặt tay nắm cửa không chịu rời đi, nhưng họ lại kéo tay tôi, từng khớp ngón bị kéo ra, lôi tôi đến một phòng bao khác.
DƯỚI ÁNH ĐÈN KÝ ỨC- Chương 4
“Anh Chu.” Chu Hoà xem qua một số tài liệu với vẻ mặt kỳ lạ, “Những tài liệu này cần phải được ký lại. Tôi sẽ in lại chúng.” Chu Liên Quân không khỏi cầm lấy những tài liệu không hợp lệ và xem xét lại. Chữ ký của một số văn bản được viết…
KINH TỪ- Chương 2
Ban đầu tôi muốn nói với mẹ. Muốn nói với mẹ rằng, tôi đã mắc bệnh ung thư dạ dày, không còn nhiều thời gian nữa. Nhưng giờ phút này đây, đột nhiên tôi không thể nói được. Có phải là, chỉ có ch/ết, thì tôi mới có thể được giải thoát hay không?