Thẻ: Ngược
NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 3
“Tống Tiểu Ngư! Trên đời này, chỉ có tôi mới có thể tiếp nhận cậu thôi, chỉ có tôi mới có thể chấp nhận cậu, con gái của kẻ sát nhân, chỉ có tôi mới có thể chấp nhận, người đã phá bỏ đi con của mình, bở vì đứa bé kia là con của…
NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 2
Sau khi nghe được những chuyện này liên tiếp vài ngày, tôi cảm thấy chán, không thể nghe nổi nữa. Dưới sự cảnh cáo nghiêm túc của tôi, cô ấy cuối cùng cũng để cho đôi tai tôi được rửa sạch.
NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 1
Sau nhiều năm làm trong ngành giải trí, trái tim tôi đã trở nên cứng như thép. Những lời vu khống đó không thể làm tổn thương tới tôi được nữa. Hơn tất cả, điều tôi quan tâm vẫn luôn là thái độ của Cố Dư Châu. Tất nhiên, đó là trước đây.
NGƯỜI ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI- Chương 3: END
11 PHIÊN NGOẠI – TỪ DƯƠNG Khi Từ Dương quay trở lại lều, cô phát hiện ra Diệp Phi đã mất tích. Chiếc giường được dọn dẹp gọn gàng và sàn nhà được quét dọn sạch sẽ khiến cô có chút bối rối. Lúc này mắt cô mới nhìn thấy đống giấy tờ trên gối. …
NGƯỜI ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI- Chương 2
6 Từ Dương không còn ép tôi đi điều trị nữa. Hôm đó, cậu ấy cầm phiếu khám sức khỏe của tôi, ngồi trên bãi cỏ rất lâu. Khi tôi đang ngồi trong lều, tôi có thể nghe thấy tiếng khóc lóc thảm thiết của cậu ấy. Cậu ấy đã giúp tôi chuyển tiền trong…
DẤU ẤN TÌNH YÊU- Chương 3
Phó Thời Dư thích tôi, là việc nằm ngoài dự đoán của Bối Tinh Tinh. Người mà mình thích thầm lại thích đối tượng cạnh tranh lớn nhất của mình, điều này đối với cô ta mà nói là một cú đánh quá lớn. Cô ta tự nhận thức được bản thân, chưa bao giờ…
DẤU ẤN TÌNH YÊU- Chương 2
“Nhưng trên danh nghĩa không phải chúng ta là anh em sao?” Anh nghiêng người lại gần tôi, dùng đầu ngón tay chọc chọc lên má tôi. Trong ánh mắt không có lấy một tia trốn tránh. “Vì vậy chúng ta vẫn luôn lén lút….”
DẤU ẤN TÌNH YÊU- Chương 1
Giang Thiệu đến gần, gạt những sợi tóc dính trên mặt tôi sang hai bên. “Bối Gia, cậu trước đây không phải như vậy.” “Sau này có thể nghe lời một chút không?” Đôi mắt nam sinh tối sầm lại. “Tôi thật sự rất chán ghét cái cách mà cậu thách thức tôi.”
HỐI HẬN MUỘN MÀNG – Ngoại truyện
Lý Hoan Hoan nheo mắt cười như vầng trăng: “Đã lâu không gặp, Lục Chỉ Hàn.” “Ừm,” Ánh mắt của cậu ta dịu dàng, “Đã lâu không gặp, Lý Hoan Hoan.”