Thẻ: Ngược
-
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 6: END
Cố Hoài bỗng nhiên che mặt, khóc nức nở. Khi mùa xuân gần kết thúc, Thịnh Hạ đã hoàn toàn rời bỏ anh. Cô đã rời bỏ anh rồi.
-
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 3
Tôi nhìn ra biển sâu thẳm, chợt hỏi: “Nếu như tôi nhảy xuống đây thì sẽ ra sao?” “Việc lên sàn của công ty anh sẽ bị gián đoạn, phải không?” Cố Hoài dừng lại một chút, sau đó ôm chặt tôi vào lòng. “Nếu vậy, anh sẽ nhảy xuống theo em.”
-
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 2
“Còn Từ Thanh Ninh thì sao?” “Cô ta muốn làm gì thì làm.” Giọng nói của Cố Hoài nhẹ nhàng, nhưng dường như đã kiệt sức, không muốn nói thêm điều gì nữa. “Tôi không muốn thấy cô ta nữa.” “Được, tôi sẽ bảo cô ta đi.”
-
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 1
Cố Hoài cau mày lại, bế tôi đi vào phòng ngủ, cúi đầu thấp giọng nói vào tai tôi: “Tiểu điên tử, đêm nay ngoan một chút nhé.” “Tháng này em đã muốn chia tay với anh mười tám lần rồi, mà lần nào em cũng không nhớ.” “Thịnh Hạ, đời này của em, cũng…
-
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 3
Anh cũng như tôi, đều vô cùng bất lực và không biết phải làm gì. “Nếu trước đây tôi thật sự yêu cô, thì tại sao bây giờ tôi lại không có cảm giác gì cả?” Những lời nói của anh như những dây leo cuốn chặt lấy trái tim tôi, những mũi nhọn đâm…
-
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 7
May mà hắn cũng đã học qua, biết rằng mượn tiền thì phải viết giấy nợ. Ta có sức mạnh, đánh Vệ Vô Dạng đã đau, đánh đám súc sinh này càng đau hơn. Họ bị ta đánh cho thành đầu heo, không dám kiêu ngạo nữa, mỗi người đều ngoan ngoãn như cháu trai.…
-
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 10: END
“Tôi nhớ trước đây em đã nói, tất cả chúng ta đều nằm trong một cuốn sách, em là nữ phụ, còn tôi là nhân vật không có tên.” Lục Dĩ Huân chợt nhớ ra điều gì đó, đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào tôi, như đang chờ câu trả lời. Tôi đúng là…
-
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 7
Vì Giang Thần thích chó, nên cô ta đã bày ra kế hoạch này. Mục đích là để mối quan hệ của cô ta và Giang Thần có thể tiến xa hơn. Tôi nhìn sang chú mèo trắng bẩn thỉu bên cạnh, bên tai chợt vang lên giọng nói ngọt ngào: “Lục học trưởng, anh…
-
TRÙNG SINH, TÔI TRỞ VỀ TRẢ THÙ NỮ CHÍNH TRUYỆN ĐOÀN SỦNG- Chương 6
“Lục… học trưởng.” Đặng Ương Ương quay đầu lại, làm ra vẻ ngạc nhiên, cẩn thận lên tiếng. Lục Dĩ Tư nhướng mày, giọng điệu nghi ngờ hỏi: “Cô là?” Đặng Ương Ương vô thức nhìn tôi một cái, nhẹ nhàng cắn môi, ấp úng nói: “Học trưởng, em là Đặng Ương Ương, học sinh…
-
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 3
Thật ra đêm hôm đó, Vệ Vô Dạng không nhớ rõ Lâm Miên Miên đã nói gì. Hắn chỉ nhớ rằng, đầu óc hắn choáng váng, mì trường thọ nóng đến mức khiến cho hắn bật khóc. Đêm đó trăng rất tròn.