Thẻ: Ngược
CHẤP NIỆM TUYẾT RƠI- Chương 7: END
Tôi quay đầu đi, không nhìn vào ánh mắt của Chu Hoành Dĩ. Tôi vô thức đáp: “Tất cả mọi chuyện đều đã qua rồi, hiện tại tôi rất ổn.” “Không, không có gì là đã qua đi, với tôi thì không.”Chu Hoành Dĩ tức giận nói.
CHẤP NIỆM TUYẾT RƠI- Chương 6
16 Khi đến bệnh viện, tôi một mình bước vào khu điều trị. Bố mẹ tôi không có trong phòng, chỉ có một mình Lô Minh Hiên đang nằm trên giường chơi game. Nhìn thấy tôi, cậu ta rất ngạc nhiên: “Dạo này chị đi du lịch à? Lâu lắm rồi không nhìn thấy chị.”…
CHẤP NIỆM TUYẾT RƠI- Chương 5
12 Chu Hoành Dĩ càng lúc càng sốt ruột. “Cậu thật sự muốn đi sao?Lô Thanh Y, tôi nói cho cậu biết, một khi cậu bước ra khỏi cánh cửa này thì đừng mong có thể trở lại.” “Được thôi.”Tôi hờ hững đáp. Sau khi đóng gói xong quần áo, tôi kéo va li. “Hôm…
CHẤP NIỆM TUYẾT RƠI- Chương 4
“Tôi đang hỏi cậu đấy, Lô Thanh Y!” Chu Hoành Dĩ nâng cao giọng. Tôi trả lời một cách tùy tiện: “Đúng, trước đây là tôi đã hèn hạ, nếu không hèn hạ thì cũng không để cậu bao nuôi như vậy.” Chu Hoành Dĩ bị tôi làm cho nghẹn lời, sau một lúc cậu…
CHẤP NIỆM TUYẾT RƠI- Chương 2
Đúng vậy, sinh ra là con gái của mẹ tôi, là tội lỗi tôi phải chịu. Tôi nghĩ mình sẽ từ từ chuộc lại tội lỗi của mình, cuối cùng sẽ có một ngày, tôi và Chu Hoành Dĩ có thể hòa giải mọi thứ.
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 6: END
Cố Hoài bỗng nhiên che mặt, khóc nức nở. Khi mùa xuân gần kết thúc, Thịnh Hạ đã hoàn toàn rời bỏ anh. Cô đã rời bỏ anh rồi.
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 3
Tôi nhìn ra biển sâu thẳm, chợt hỏi: “Nếu như tôi nhảy xuống đây thì sẽ ra sao?” “Việc lên sàn của công ty anh sẽ bị gián đoạn, phải không?” Cố Hoài dừng lại một chút, sau đó ôm chặt tôi vào lòng. “Nếu vậy, anh sẽ nhảy xuống theo em.”
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 2
“Còn Từ Thanh Ninh thì sao?” “Cô ta muốn làm gì thì làm.” Giọng nói của Cố Hoài nhẹ nhàng, nhưng dường như đã kiệt sức, không muốn nói thêm điều gì nữa. “Tôi không muốn thấy cô ta nữa.” “Được, tôi sẽ bảo cô ta đi.”
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 1
Cố Hoài cau mày lại, bế tôi đi vào phòng ngủ, cúi đầu thấp giọng nói vào tai tôi: “Tiểu điên tử, đêm nay ngoan một chút nhé.” “Tháng này em đã muốn chia tay với anh mười tám lần rồi, mà lần nào em cũng không nhớ.” “Thịnh Hạ, đời này của em, cũng…