Thẻ: Luc Chỉ Hàn
TỪ NẠN NHÂN ĐẾN BÀ CHỦ: CUỘC ĐỜI MỚI TRONG LÂU ĐÀI MA CÀ RỒNG – CHƯƠNG 3
18. Tôi chuyên tâm làm súp ở trong bếp. Louis ma mị đứng phía sau lưng tôi. “Không muốn ta chết?” Tôi bị âm thanh đột ngột phái sau làm cho giật mình, chiếc thìa đang cầm trong tay rung lên, một thìa súp bị hất ngược ra sau. Tôi chầm chậm quay đầu lại. …
BUÔN BÁN NGƯỜI ĐÁNG SỢ NHƯ THẾ NÀO – CHƯƠNG 15
88 Tôi nhìn theo bóng lưng cô ấy rời đi, đau đớn đến tột cùng! Trong đầu tôi lại bắt đầu xuất hiện vô số hình ảnh. Những hình ảnh ấy tràn ngập, nhồi nhét đến mức khiến đầu tôi như muốn nổ tung. Tôi đau khổ ngã quỵ xuống đất. Tại sao… tại sao…
BUÔN BÁN NGƯỜI ĐÁNG SỢ NHƯ THẾ NÀO – CHƯƠNG 5
15 Chưa nói hết câu, tôi đã bị Hứa Thanh bên cạnh kéo lại, cô ấy lắc đầu với tôi. Vì vậy, tôi không nói thêm gì nữa. Ngay sau đó, có người từ trên xe lấy xuống vài cái xẻng sắt, đứng bên cạnh đào một cái hố, đào sâu đến mức cao bằng…
CHƯƠNG 4 – CƠN MƯA CỦA SÁU NĂM
9 Tôi cũng không biết giữa tôi và cậu ta gọi là gì nữa. Có lẽ chỉ là sự rối loạn hooc-môn dưới ảnh hưởng của tuổi trẻ thôi. Sau này, tôi chỉ nghe Hứa Hoan kể về cậu ta, nghe nói cậu ta thay bạn gái liên tục, nghe nói cậu ta học hành…
CHƯƠNG 3 – CHỈ MỘT CÂU KHÔNG THỂ
9 “Ninh Mộng, đừng nhớ lại những chuyện đã qua nữa!” Tôi vỗ nhẹ lên mặt mình, cố gắng lấy lại tinh thần. Quang điện thoại sang một bên, tôi chui vào giường, cố gắng kiềm chế bản thân khỏi sự thôi thúc nhắn tin cho Lăng Tiêu Hàn. Tại sao cậu ta lại có…
MẢNH NGỌC VỠ- CHƯƠNG 13
Trong bóng tối, khứu giác nhạy bén hơn bao giờ hết, đó chính là Cố Tri Hằng. Mắt ta nhắm chặt, nhưng ta có thể cảm nhận được hắn đang nhìn mình. Hắn nhẹ nhàng vuốt tóc ta, bàn tay từ từ di chuyển xuống cổ, khi ta chuẩn bị ngồi dậy, tay hắn đã…
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 10
Khi ấy, dòng nước cứ vây quanh mắt, chỉ nhìn thấy được một bóng dáng mơ hồ, duy nhất một vầng hào quang bao quanh. Bóng dáng ấy dường như khớp với người trước mắt. Cảnh Minh khẽ mỉm cười, ánh trăng che khuất nụ cười ấy, “Ta muốn nói với người, ta sẽ mãi…
TRẦN TINH NHIÊN LÀ AI?- Ngoại truyện
Sau khi cậu rời đi, thế giới của tôi không còn mùa xuân, bướm sẽ mãi không tắt thở, và trong trái tim tôi, cậu sẽ không bao giờ bị lãng quên.
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 2
Đó là đôi mắt như thế nào? Giống như những vì sao trên bầu trời, trong sáng và rực rỡ, tràn đầy thiện ý. Tôi thậm chí có thể đoán rằng cô bé chắc chắn là một công chúa nhỏ sống trong một gia đình hạnh phúc.