Danh mục: VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Ngoại Truyện của Thẩm Mộng Nghi
Tôi nói: “Lâm Tịch, Cố An Thần vẫn còn một điều mà không hề nói dối cô.” Cậu ấy thật sự muốn cưới cô.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 9: END
Cô ấy nói với tôi, xin lỗi. Xin lỗi? Tại sao lại xin lỗi chứ? Ai biết, thôi mặc kệ đi.Dù sao, tôi đã quá mệt mỏi rồi, không muốn suy nghĩ thêm gì nữa.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 8
Tôi mơ một giấc mơ. Trong giấc mơ, Cố An Thần đã hoàn thành nhiệm vụ, trở về với chiến công, sau đó nói với Tần Nhiên rằng, cậu ấy muốn cưới tôi. Tần Nhiên, như thể ban thưởng một món đồ chơi, tùy tiện ném tôi cho người anh hùng.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 6
“Lâm Tịch, nếu như chị chưa quyết định được, thì cứ nhận chiếc nhẫn này trước.” “Nếu, nếu như chị bằng lòng gả cho tôi, lần sau gặp nhau, hãy đeo nó khi gặp tôi!” “Nếu như không muốn, thì hãy vứt nó đi, tôi sẽ hiểu ý của chị!”
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 5
Tôi tìm cách châm chọc: “Sao cậu dám gọi tên tôi?” Dù sao thì ở đây, tôi vẫn được xưng hô là “chị”. Cố An Thần nhún vai: “Em thấy chị trông có vẻ trẻ hơn, nên không dám gọi.”
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 4
Đó là lần đầu tiên, tôi thấy sự quan tâm và lo lắng trong ánh mắt của người khác. Thì ra… Cảm giác là như thế này.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 3
Hắn nói: “Tiểu Tịch, đừng khóc, chỉ là một ngón tay thôi, tôi hứa, sau này sẽ bù đắp cho cô, cô cố gắng chịu đựng nhé, được không?” Hắn lại gọi tôi là “Tiểu Tịch,” vừa có chút ân cần nhưng lại lạnh lùng đến tàn nhẫn.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 2
Đó là đôi mắt như thế nào? Giống như những vì sao trên bầu trời, trong sáng và rực rỡ, tràn đầy thiện ý. Tôi thậm chí có thể đoán rằng cô bé chắc chắn là một công chúa nhỏ sống trong một gia đình hạnh phúc.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 1
Đánh một cái rồi cho một viên kẹo, đó là cách quen thuộc để hắn “dạy dỗ” tôi. Nhưng hắn quên rằng, tôi rốt cuộc cũng là con người, tôi cũng có trái tim. Tôi lau sạch vết máu do thuốc lá đốt, nghiến răng đứng dậy.