Danh mục: SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 7: END
17 Bố mẹ tôi do dự một chút rồi cũng đuổi theo. Dù biết chỉ là diễn kịch, nhưng họ hẳn cũng lo anh tôi thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Như mong đợi, tôi vội vàng chạy ra hành lang, nhưng lại dừng lại ở đó. Chị dâu thấy tôi không đuổi…
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 6
15 Đời này cũng chẳng khác gì. Họ vẫn tiếp tục nhắm vào căn nhà của tôi. Chỉ là lần này, vì tôi đã chuẩn bị trước, họ không dám động tới căn nhà nữa. Nhưng bây giờ, dù có nói ra, liệu có thể cứu vãn được gì không? Những tổn thương trước kia…
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 5
“Tổ cha cái gia đình ấy!” Họ mơ tưởng đến ngôi nhà của tôi, còn muốn tôi nuôi dưỡng họ ăn uống, hoặc là trả nợ thay cho họ. Thật sự là một ảo tưởng quá mức.
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 4
Anh trai tôi cứ liên tục kêu chóng mặt, mẹ tôi bảo tôi gọi 120. Tôi không thèm để ý đến bà. Bà đành phải tự lấy điện thoại gọi. Chẳng bao lâu sau, chúng tôi bị đưa hết đến đồn cảnh sát.
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 3
Để tìm cho họ một căn “nhà tốt” như vậy, tôi đã phải tốn không ít công sức, chỉ riêng phí môi giới đã lên đến ba trăm tệ rồi. Làm sao có thể để họ dễ dàng dọn đi chứ!
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 2
“Anh à, đó là nhà của em, em có cần báo cho anh biết việc em có cho thuê hay không sao?” Anh tôi từ nhỏ đã lười biếng, thích ăn chơi, việc gì cũng đều đẩy hết cho tôi làm. Ở kiếp trước, tôi đã quen với việc đó, hơn nữa anh là anh…
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 1
Kiếp trước tôi không biết là họ đã sớm sa chân vào vũng bùn, cố kéo tôi xuống cùng. Ngây thơ tưởng họ chỉ ở tạm một thời gian, rồi chuẩn bị sẵn đủ đồ đạc, máy móc. Thực ra lại là dẫn sói vào nhà. Chạy mãi cũng không thoát. Tốt bụng nuôi chó,…