Danh mục: GIANG HẢI KÍ DƯ SINH
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 4
Ta ngơ ngác nhìn y, trong lòng mơ màng không sao nhớ ra được, vừa rồi bản thân đã lẩm bẩm những lời gì, tựa như một mảnh ký ức đã bị xóa nhòa. “Tô Trung quan…” “Ta muốn hỏi A Chỉ điều gì nhỉ?”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 3
“Ta có rất nhiều điều muốn nói với Người.” “Chuyện gì?” Ta nhận lấy quả quýt từ tay của Yên Chỉ, nâng niu trong lòng bàn tay, rồi nghiêm túc nhìn Người mà thốt lên: “Ta… thích Người.”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 2
Ta nghe thấy Hoàng thượng hỏi: “Năm nay đã bao nhiêu tuổi?” Giọng nói của Người, nhẹ nhàng như gió xuân, êm dịu như chính thân hình Người, khiến lòng ta không khỏi muốn gần gũi, nhưng lại sợ mạo phạm, không dám quá thân thiết. “Thần thiếp mười sáu tuổi ạ.”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH- CHƯƠNG 1
Ta là một phi tần không được sủng ái. Cũng không có gì lạ, bởi vì trong cung, phi tần nào cũng vậy, đều không được sủng ái. Nghe nói, Hoàng thượng có một căn bệnh bí mật. Cũng chẳng phải chuyện lớn, chỉ đơn giản là, người không thích nữ nhân, cũng chẳng thích…