Tác giả: Chan Chan
-
TRÙNG SINH – PHƯỢNG Ý LỆ TỈNH- Chương 1
Ta trở về tuổi mười bốn, trở về cái thời chưa có gì xảy ra, khi mọi thứ vẫn chưa bắt đầu. Một giấc mộng vàng, một giấc mộng dài.
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 4
Ta ngơ ngác nhìn y, trong lòng mơ màng không sao nhớ ra được, vừa rồi bản thân đã lẩm bẩm những lời gì, tựa như một mảnh ký ức đã bị xóa nhòa. “Tô Trung quan…” “Ta muốn hỏi A Chỉ điều gì nhỉ?”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 3
“Ta có rất nhiều điều muốn nói với Người.” “Chuyện gì?” Ta nhận lấy quả quýt từ tay của Yên Chỉ, nâng niu trong lòng bàn tay, rồi nghiêm túc nhìn Người mà thốt lên: “Ta… thích Người.”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH – CHƯƠNG 2
Ta nghe thấy Hoàng thượng hỏi: “Năm nay đã bao nhiêu tuổi?” Giọng nói của Người, nhẹ nhàng như gió xuân, êm dịu như chính thân hình Người, khiến lòng ta không khỏi muốn gần gũi, nhưng lại sợ mạo phạm, không dám quá thân thiết. “Thần thiếp mười sáu tuổi ạ.”
-
GIANG HẢI KÍ DƯ SINH- CHƯƠNG 1
Ta là một phi tần không được sủng ái. Cũng không có gì lạ, bởi vì trong cung, phi tần nào cũng vậy, đều không được sủng ái. Nghe nói, Hoàng thượng có một căn bệnh bí mật. Cũng chẳng phải chuyện lớn, chỉ đơn giản là, người không thích nữ nhân, cũng chẳng thích…
-
TRÙNG SINH – THỤC NHÂN- CHƯƠNG 2
Dù là công tử, là thế tử, hay là Thái tử, đều không thể phủ nhận. Liễu Nhược từ lúc bắt đầu đã quyết tâm. Muốn leo lên cành cây cao của hắn rồi.
-
TRÙNG SINH – THỤC NHÂN- CHƯƠNG 1
Hai chữ cuối cùng chưa kịp thốt ra, Sở Hằng đã rút dao găm ra. Máu đỏ tuôn trào, rơi một giọt dưới lưỡi. Vị tanh ngọt. Giống hệt năm đó, mẫu thân thức khuya, đôi mắt đỏ ngầu, nấu cho ta một bát tổ yến huyết.
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI SẼ KHÔNG CỨU ANH TA NỮA – Chương 4
“Là tôi đã suy nghĩ sai rồi.” “Tôi vốn đã ghét những người phụ nữ như cô, cả đời này không cần phải ép buộc nhau làm gì.” Anh ta đang cố gắng tìm lại một chút thể diện cho mình.
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 2
“Anh à, đó là nhà của em, em có cần báo cho anh biết việc em có cho thuê hay không sao?” Anh tôi từ nhỏ đã lười biếng, thích ăn chơi, việc gì cũng đều đẩy hết cho tôi làm. Ở kiếp trước, tôi đã quen với việc đó, hơn nữa anh là anh…
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI TỈNH NGỘ RỒI!!!- CHƯƠNG 1
Kiếp trước tôi không biết là họ đã sớm sa chân vào vũng bùn, cố kéo tôi xuống cùng. Ngây thơ tưởng họ chỉ ở tạm một thời gian, rồi chuẩn bị sẵn đủ đồ đạc, máy móc. Thực ra lại là dẫn sói vào nhà. Chạy mãi cũng không thoát. Tốt bụng nuôi chó,…