Tác giả: Chan Chan
KHI NỖI ĐAU TRỞ THÀNH KÝ ỨC- Chương 1
Cố Hoài cau mày lại, bế tôi đi vào phòng ngủ, cúi đầu thấp giọng nói vào tai tôi: “Tiểu điên tử, đêm nay ngoan một chút nhé.” “Tháng này em đã muốn chia tay với anh mười tám lần rồi, mà lần nào em cũng không nhớ.” “Thịnh Hạ, đời này của em, cũng…
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Ngoại truyện của Giang Thời Diên
Miên Miên đã nói gì nhỉ? Cô ấy có nhận ra tôi không? Dù có nhận ra, chắc chắn cô ấy cũng sẽ không chạy lại và nói chuyện với tôi. Tôi ngẩng đầu nhìn về phía hoàng hôn. Miên Miên, con đường phía trước còn dài lắm, nhưng một mình anh, thì phải bước…
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 5: END
Tôi gật đầu: “Được.” Tôi biết anh có điều gì muốn nói. Ngoài tòa nhà chung cư, có một con đường nhựa dài. Hai bên đường được trồng đầy cây bàng. Mùa thu đã đến, lá bàng rơi rụng khắp đường.
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 4
Anh không mở miệng để biện minh cho mình. Ánh mắt anh đỏ hoe. Tôi không nghe thêm nữa, mà cầm theo món hoành thánh trở về bệnh viện. Mẹ tôi đang đợi tôi ở hành lang. Tôi đưa hoành thánh cho mẹ. Nếu em gái biết là tôi mua, em ấy nhất định sẽ…
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 3
Anh cũng như tôi, đều vô cùng bất lực và không biết phải làm gì. “Nếu trước đây tôi thật sự yêu cô, thì tại sao bây giờ tôi lại không có cảm giác gì cả?” Những lời nói của anh như những dây leo cuốn chặt lấy trái tim tôi, những mũi nhọn đâm…
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 2
Anh trầm ngâm: “Thì ra trước đây tôi là người như vậy.” Đây là điều khiến tôi đau lòng nhất. Anh không hề chống cự lại sự cố gắng của tôi.Nhưng từ đầu đến cuối, anh giống như một người ngoài cuộc, như một khán giả. Lạnh lùng, bình tĩnh, như thể đang nghe câu…
NGƯỜI ANH QUÊN, NGƯỜI ANH NỢ- Chương 1
“Anh dựa vào đâu mà không nhớ tôi?” “Là anh muốn tôi đợi anh về.” “Là anh đã hứa, đợi khi anh trở về, chúng ta sẽ kết hôn.” Nhưng tôi không nói gì, cũng không hỏi bất cứ điều gì. Chỉ có một cơn đau âm ỉ ở trong lồng ngực. Đôi mắt tôi…
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 9: END
“Được rồi, được rồi, chúng ta sẽ sống bên nhau cả đời.” Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu sáng sáng rực rỡ. Trong phòng tràn ngập không khí xuân. Một kiếp rất dài. Câu chuyện của thuộc về chúng ta vẫn còn ở ngày mai.
NƯƠNG TỬ XUNG HỈ- Chương 7
May mà hắn cũng đã học qua, biết rằng mượn tiền thì phải viết giấy nợ. Ta có sức mạnh, đánh Vệ Vô Dạng đã đau, đánh đám súc sinh này càng đau hơn. Họ bị ta đánh cho thành đầu heo, không dám kiêu ngạo nữa, mỗi người đều ngoan ngoãn như cháu trai.…