Tác giả: Chan Chan
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 6
“Còn nữa, chúng ta đã bái đường, sau này ngươi đừng gọi ta là tiểu thư nữa.” “Vâng, tiểu thư.” Ta trợn mắt nhìn hắn, hắn mới bừng tỉnh, ngượng ngùng cười một tiếng, miệng mở ra vài lần mới gọi được tên ta. “Tri… Nghi.”
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 5
Ta hỏi, “Ngươi có hối hận không?” Hắn kiên định lắc đầu, “Ta không hối hận, chỉ e sẽ làm tiểu thư phải chịu uất ức.” Ta mỉm cười đáp, “Nếu ngươi không hối hận, ta cũng chẳng có gì để hối tiếc.”
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 3
Sao hắn lại không cho tôi đi gặp Thư Uy chứ? Một cảm giác bất an trong lòng ập tới đỉnh đầu. Tôi không dám nghĩ sâu hơn.
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 4
Giây phút này, ta bỗng không muốn từ chối hôn sự này nữa. “Nếu ta nói, ta muốn gả đi thì sao?” Người trong sân ngẩn ra, lùi lại một bước. Khi đứng vững, hắn lại ngẩng đầu nhìn ta một hồi lâu, rồi buông một câu “Thuộc hạ còn việc” và vội vã bỏ…
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 3
Mẫu thân, Vệ phu nhân… còn có Vệ Đạc. Hắn nheo mắt, đứng bên cạnh với tay khoanh trước, chiếc áo màu đen càng tôn lên vẻ đẹp thanh tú của chàng thiếu niên. Ta khẽ run lên, cảm thấy một luồng rét lạnh từ chân truyền lên.
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 2
“Đại ca.” Ta nhìn vào mắt của Cố Tri Hằng, “Huynh sẽ không thay đổi, đúng không?” “Đồ Ngốc này.” Huynh ấy mỉm cười, “Ta mãi mãi là đại ca của muội.”
-
BÊN NHAU QUA THỜI GIAN- Chương 1
Tôi và Chu Cẩn, cùng với những người bạn đi du lịch bên biển, đều là bạn thân từ nhỏ lớn lên trong cùng một khu phố. Trong số họ, chỉ có mối quan hệ giữa tôi và Chu Cẩn là đặc biệt nhất. Chúng tôi đều sinh ra vào cùng một ngày, tại cùng…
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 2
Tôi thà rằng người bị họ giày xéo là tôi, cũng không muốn Thư Uy phải chịu đựng nỗi đau như vậy. Tôi nắm chặt tay nắm cửa không chịu rời đi, nhưng họ lại kéo tay tôi, từng khớp ngón bị kéo ra, lôi tôi đến một phòng bao khác.
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 1
“Đó là một con người, một con người sống! Tại sao một người tốt đẹp như vậy lại phải bị đối xử như thế? Tại sao cuộc đời chúng tôi lại rẻ mạt đến vậy?” Chỉ vì bị họ nhắm vào thôi sao?
-
DƯỚI ÁNH ĐÈN KÝ ỨC- Chương 10
Như một tia sét đánh xuống. Hơi thở của Tiểu Chi Tử chợt ngột ngạt, cô không ngờ suy nghĩ nhỏ nhặt của mình lại tự chuốc lấy thất bại. “Thật xin lỗi, tôi chỉ là…” Cô vô thức muốn giải thích, nhưng dưới ánh mắt thờ ơ của Chu Liên Quân, cô đột nhiên…