Góc Của Chan

YÊU ĐƯƠNG VỚI CHÀNG MÈO – CHƯƠNG 5

18
Anh liếc tôi một cái, buông lỏng tay, Châu Triết ngã xuống đất.

Linh đánh mạnh vào cổ anh ta làm anh ta ngất đi ngay lập tức.

Không biết anh ấy từ đâu lấy ra một sợi dây, trói chặt tay chân Châu Triết, nhét giẻ vào miệng hắn, tùy ý ném vào trong phòng.

Sau tất cả những chuyện đó, Linh bước đến bên giường đưa ánh mắt ôn nhu nhìn tôi.

Sau khi nhìn tôi một hồi, anh ấy thở dài và bế tôi lên.

Lạnh, cảm giác lạnh ập đến

Khi tôi chạm vào người anh, nhiệt độ trong cơ thể tôi giảm đi.

Rất dễ chịu, hơi thở của tôi cũng dần cân bằng lại

Tôi thực sự đã tỉnh lại một chút và chui vào vòng tay anh ấy.

Người anh đông cứng.

Tuy nhiên ngay trong giây tiếp theo, anh bế tôi vào phòng tắm, đổ đầy nước lạnh vào bồn tắm rồi ném tôi vào không chút do dự.

Lạnh quá, thật sự rất lạnh

Nhiệt độ nóng bỏng trong cơ thể lập tức bị dập tắt, ý thức của tôi trở nên rõ ràng hơn.
Tôi mở mắt ra nhìn anh, nhưng tôi thấy Linh đang ngồi trên sàn, trước bồn tắm, trông giống như đang ngồi thiền.

Dưới tác dụng của nước lạnh, tay tôi cũng lấy lại được chút sức lực.

Nhưng….

Sau vài phút, tay tôi đã không trở lại bình thường, nó lại rơi vào tình trạng như ban đầu

Mà thậm chí còn cảm thấy rằng nước lạnh trong bồn tắm gần như bị nhiệt độ cơ thể tôi làm cho ấm đi.

Linh cũng nhận thấy rằng có điều gì đó không ổn với tôi, đứng dậy đi đến bên tôi

Tôi không biết mình lấy sức ở đâu mà nắm lấy tay anh và kéo anh vào cùng.

Nước bắn tung tóe.

Linh cũng ngã vào bồn tắm, cả người đè lên người tôi.
“Nóng quá, thật sự rất khó chịu…”

Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, vô thức dựa vào trong lòng anh, cố gắng tìm cảm giác thoải mái

Ý thức cũng mơ hồ một chút.

Sau một thời gian.

Dường như có một tiếng thở dài trầm lắng vang lên từ trên đầu tôi.

Sau đó, anh hôn lên môi tôi

Tôi ngẩng đầu lên, đến gần anh hơn, trong người tôi dường như có một ngọn lửa đang bùng cháy, tôi vô cùng mong muốn dòng nước trước mặt này lập tức dập tắt ngọn lửa đang hừng hựt trong người tôi.

Tôi tỉnh dậy trong vòng tay của Linh

Tôi nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai trước mặt mình một lúc, và đột nhiên nhận ra………….

19
Đôi tai mèo trên đỉnh đầu anh biến mất.

Và những ký ức mơ hồ còn lại đều nhắc nhở tôi rằng những gì anh ấy nói trước đây đều là sự thật.

Những cái mà tôi đã phẫu thuật thực sự đã mọc lại được.

Tôi lập tức đỏ mặt, ngẩng đầu nhìn anh, nhỏ giọng hỏi:
“Châu Triết đâu?”

Anh sẽ không gi.ết anh ta chứ?

Đây là xã hội pháp trị, giết người là phạm pháp đó!

Tuy nhiên, khi anh ấy nghe tôi nhắc đến Châu Triết, vẻ mặt anh ấy thay đổi ngay lập tức.

“Em quan tâm đến hắn ta sao?”

Anh cúi xuống nhìn tôi.
Hơi thở quen thuộc cuốn lấy tôi, tôi đỏ mặt vội đẩy anh ra:“Không, em chỉ sợ anh gi/ết chết anh ta thì phải làm sao….”

Linh im lặng một lúc, không nói gì

Vẻ mặt trông rất nghiêm trọng. Từ từ nhẹ nhàng cất giọng:
“Cho nên, em vẫn là quan tâm hắn?”

Tôi thầm nhủ trong lòng rằng có thể có khoảng cách thế hệ giữa con người và loài mèo. Nên tư duy và nhận thức chắc cũng sẽ khác

Sau đó kiên nhẫn giải thích nói: 
“Bây giờ là xã hội pháp trị, anh không thể giết người, em sợ anh sẽ gặp rắc rối mà thôi”

Anh ấy vẫn đang nhìn tôi chằm chằm.

Chợt lại cười, một nụ cười bất giác nở trên môi

Tôi ngây người nhìn anh, cảm giác như mình đang ở trong tuyết, nhưng khi anh cười, tuyết tan ngay lập tức, ấm áp đến lạ thường

Tim đập dữ dội không kiểm soát được.

Tôi cố tình nhìn đi chỗ khác, giả vờ bình tĩnh, nhưng tôi nghe thấy giọng cười của anh ấy vang vảng trong đầu tôi.

“Cho nên, chị là quan tâm em?”

???

Linh – anh ấy đang gọi tôi là gì cơ?

Anh ấy thực sự gọi tôi là chị sao?

Kỳ thực tôi rất muốn nói, anh là một con mèo đã trở thành người, có lẽ đã sống rất nhiều năm, tôi không đành lòng để anh ấy gọi tôi là chị

Nhưng……

Khi nhìn lên và thấy khuôn mặt đẹp trai và trắng trẻo đó, tôi ngừng nói, không dám mở lời

Ngược lại, tim tôi đập nhanh hơn vì tiếng“chị” của anh.

Phụ nữ đúng là mâu thuẫn.

20

Sau khi anh đã biến thành hình người và mất đi đôi tai mèo, tôi đã vận dụng hết các mối quan hệ của mình để nhét Linh vào bệnh viện của chúng tôi để làm việc.

Tuy nhiên, tôi thường không giỏi giao tiếp xã hội và cũng không có mối quan hệ tốt với đồng nghiệp, vì vậy vị trí của Linh đơn giản chỉ là một chức nhỏ, đó là nhân viên bảo vệ.

Vào ngày đầu tiên đi làm, anh ấy thay đồng phục an ninh và bước đến chỗ tôi.
“Chị, trông có ổn không?”

Không hiểu sao dạo này anh ất này rất thích gọi tôi là chị như thế chứ, thật sự có chút không quen

Nhưng nghĩ lại thì còn đỡ hơn hồi anh ấy gọi tôi là “bảo mẫu”.
Như thế này có vẻ cũng rất tốt hơn

Tôi đang gấp để đi làm nên đã trả lời đại loại đôi ba câu

Tuy nhiên, khoảnh khắc ngẩng đầu lên, đôi mắt tôi đóng băng ngay lập tức.

Tôi đã tự nhủ nhiều lần trong lòng rằng đây chỉ là đồng phục bảo vệ, nhưng…

Anh chàng này mặc đồng phục an ninh cũng đẹp trai phết chứ đùa!

Trên đường đi làm, anh ấy ngồi ở ghế sau chiếc xe điện nhỏ của tôi.

Sau khi hoàn toàn thành người, anh đã không thể thích nghi được trong một thời gian ngắn.

Xe của tôi không lớn, người này ngồi ở ghế sau, đôi chân dài chỉ có thể hơi cong lên, có vẻ như đang rất cố gắng

Đợi đến khi trả lương tháng này, tôi sẽ đổi sang xe điện lớn hơn.

Đúng như dự đoán, Linh trong bộ đồng phục an ninh đã làm xôn xao trong bệnh viện của chúng tôi.

Các y tá độc thân đều rất phấn khích.

Nhờ có chú mèo đen này mà hầu hết các nữ nhân viên trong bệnh viện của chúng tôi đều trở nên rất vui vẻ

Tôi có một chút tự hào, kèm chút đắc chí
Bởi vì suốt buổi sáng, xung quanh anh lúc nào cũng có các cô gái đến chào hỏi, làm quen đủ thứ

Cho đến khi……

Đến giờ nghỉ chưa

Dưới ánh mát của mọi người, anh ấy bước đến gần tôi, thản nhiên đặt tay lên vai tôi rồi ôm tôi vào lòng.
“Chị ơi, em đói rồi”

Cố gắng không quan tâm đến mọi ánh nhìn, tôi thì thầm:
“Em muốn ăn gì?”

Anh suy nghĩ một chút, sau đó cười nói: “Em muốn ăn cá”

Vâng, đó là bản chất của mèo mà thôi!

Tôi gọi đồ ăn mang về cho anh ấy, theo yêu cầu của anh ấy, là món cá.

Sau ngày hôm đó, Châu Triết không đến làm việc nữa, tôi nghe nói rằng anh ấy đã từ chức rồi.

Tôi đã gặng hỏi vài lần để chắc chắn rằng Linh không giết anh ta mà chỉ“dọa”anh ta mà thôi

Tuy nhiên, Linh luôn không chịu cho tôi biết anh ấy đã làm gì mà chỉ nhỏ giọng mắng tôi: “Đồ phụ nữ ngu ngốc”

Chết tiệt! Con mèo đen đáng ghét!

Nói tóm lại, Châu Triết đã không xuất hiện trong cuộc đời tôi nữa.

21
Linh đã trở thành một nhân viên bảo vệ.

Công việc thực sự buồn tẻ và vô vị, nhưng anh ấy đã làm việc rất chăm chỉ

Thỉnh thoảng, khi anh ấy lười biếng, sẽ lặng lẽ đến xem tôi phẫu thuật cho những con mèo, con chó khác, nhìn những con chó mèo bị cắt xẻo đó với nụ cười trên môi, khẽ thề
“Mất rồi hả? Mày bị ngu à? Tội nghiệp thế, haha!”
“???”
“Thực sự đã bị mất chỉ trong một vết cắt.”

Tôi không biết những con mèo và chó đó có hiểu không, nhưng chúng đều nhìn anh với vẻ oán hận, như thể muốn nhảy vào cào, cắt cho anh ấy chết đi sống lại

Linh thỉnh thoảng làm việc vào ca đêm

Anh ấy thường rủ tôi đi cùng, tất nhiên, anh chàng này miệng cứng rắn, lòng dạ mềm mỏng, lại biết thương người khác, hầu như lúc nào anh ấy cũng để tôi ngủ trên chiếc giường nhỏ duy nhất trong phòng làm việc của bảo vệ

Còn anh, bất lực nhìn tôi suốt đêm, đúng hơn là nhìn tôi ngủ

Theo cách nói của anh ấy, quái vật có thể thức cả đêm.

Vào tối thứ sáu, tôi tình cờ lại ở lại làm ca đêm với Linh

Anh ấy bảo tôi đi cùng anh để tuần tra lần này, đi một mình thật sự rất chán, tôi cũng thuận theo!
Sau khi loanh quanh trong bệnh viện, anh bất ngờ kéo tôi đến một góc không có camera

Tôi được bao bọc trong vòng tay của anh ấy, dựa lưng vào tường.

Sau khi nhìn tôi một lúc, anh ấy liếm môi, giọng nói đầy dục vọng một cách khó hiểu
“Làm sao bây giờ cô gái ngu ngốc?”

“Ý anh là sao?”

“Anh muốn hôn em”

Mặt tôi đỏ bừng khi nhìn anh ấy, tôi nhắm mắt lại khi anh từ từ hạ người xuống

Tuy nhiên, cảm giác ấm áp như tưởng tượng đã không xuất hiện

Ngược lại, có một giọng nữ dễ chịu từ trên đầu ở phía trước bên phải

“Vân Linh, cậu còn giả bộ nữa, muốn thì hôn đi, còn hỏi người ta làm gì?”

Tôi giật mình, mở mắt ra thì thấy một người phụ nữ ở hướng phát ra tiếng nói

Một người phụ nữ mặc váy trắng đang ngồi trên hàng rào bên phải

Mái tóc của cô ấy giống như mặt trăng trên bầu trời, màu trắng bạc

Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp và có chút kỳ lạ

Nói cách khác, cô ấy không hoàn toàn là con người
Vì bức tường cao qua đầu chúng tôi nhưng cô ấy đã chống tay và khéo léo nhảy xuống.

Hành động đó….

Giống mèo hơn…….

Tôi quay đầu lại nhìn Linh, nhưng thấy rằng lông mày của anh ấy đang nhíu lại, tỏ vẻ khó chịu

Bắt gặp ánh mắt của tôi, Linh đoán được tôi đang nghĩ gì và gật đầu
“Cô ấy cũng là một con mèo”

Đối phương nghe vậy cười ha ha, cuộn một sợi tóc bạc, đầu ngón tay nghịch ngợm: 
“Vân Linh, cậu ngay cả giới thiệu quan hệ của chúng ta cũng có can đảm vậy sao sao?”

Nghe câu nói này, tim tôi bỗng thắt lại, có chút khó chịu trong lòng

Chẳng lẽ lại bị người yêu của anh bắt được cái loại chuyện này?

Tôi đã từng có kinh nghiệm này một lần khi còn yêu nhau, sau ba tháng hẹn hò với đối phương, tôi không biết rằng anh ấy đã có bạn gái, thậm chí 2 người họ còn yêu nhau hẳn ba năm

Và khi tôi biết điều đó, tôi đã là bên thứ ba trong ba tháng mà, chẳng lẽ lần này cũng vậy sao?

Nhưng lúc này, trong bóng tối vắng vẻ, Linh quay lại nhìn tôi

error: Content is protected !!