Góc Của Chan

SAU KHI THẤT TÌNH TÔI Ở TRONG MỘNG GIÁO BÁ KHÓC- CHƯƠNG 6

16

Nghĩ đến vụ việc trước đây tìm giáo bá đánh để đánh anh ta

Tôi ít nhiều cũng có chút chột dạ, chẳng lẽ anh ta biết sao

Tôi hắng giọng, “Ăn có thể ăn bậy nhưng nói thì không thể nói bậy…”

Cố Thụy ngắt lời tôi: “Người đàn ông mà Liễu Linh Linh đang nói chuyện là em đang tạo tài khoản giả đúng không?”

“Hả???”

Tôi đã bị sốc! Bị sốc bởi sự ngu ngốc chết tiệt của anh ta

Tôi cười thái độ bất lực, sau đó với thái độ kinh bỉ.

“Nếu tôi làm chuyện này thì tại sao tôi phải đi tìm cô ấy? Tôi đâu có rảnh rỗi đến mức đấy? Nếu tôi muốn làm mấy loại chuyện này, thì tôi đã loại bỏ cô ấy trước rồi”

Cố Thụy lắc đầu, thở dài

“Nếu em đã không thừa nhận, vậy bỏ đi, tất cả đều kết thúc rồi”

Thừa nhận? Anh ta đang lảm nhảm cái quái gì vậy?

Anh ta lại nói tiếp: “Cũng nhờ vậy, anh cũng đã nhận ra được bộ mặt thật của cô ta như thế nào”

“???”

Giọng điệu của Cố Thụy mang theo chút oán hận:

“Liễu Linh Linh hoàn toàn không phải là nữ thần trong trí tưởng tượng của anh, cô ta khác xa so với anh nghĩ”

“Sở Huỳnh, em có thể cho anh một cơ hội, chúng ta bắt đầu lại từ đầu được không? Anh biết, anh biết em còn tình cảm với anh mà”

Giáo bá đặc biệt không hài lòng: “Tôi vẫn còn đứng ở đây. Cố Thụy, cậu còn muốn đánh nhau sao?”

Cố Thụy đột nhiên có chút can đảm đi tới: “Sở Huỳnh không thích một người thô lỗ như anh chút nào, cô ấy chỉ ở bên anh chỉ vì giận tôi mà thôi”.

Tôi ngăn giáo bá lại, nhìn anh ta và vui vẻ nói

“Cố Thụy, có phải anh có vấn đề về nhận thức không, tôi phát hiện anh đặc biệt sống trong ảo tưởng của chính mình quá nhiều rồi đó”

“….”

“Điều này có cho phép anh không biết xấu hổ đổ hết trách nhiệm lên người khác sao? Bản thân tự mơ tưởng thì hãy giữ riêng cho mình nhé? Đừng lôi người khác vào làm bàn đàp cho mình, buồn cười lắm đấy”

Cho dù Liễu Linh Linh có tệ đến đâu, cô ta cũng không thể có lỗi với Cố Thụy, cô ấy cũng sẽ không chạy đi nói xấu về Cố Thụy với bất cứ ai, còn anh ta thì lại không được như thế

Nếu đối với Liễu Linh Linh, nhiều lắm thì xem như mấy tên cặn bã luôn có bạn trai dự phòng thôi. Còn về mặt đạo đức, thì cũng tốt hơn so với việc ngoại tình của Cố Thụy

“Rõ ràng anh đã theo đuổi Liễu Linh Linh lâu như vậy, khi anh ta và cô ấy sắp ở bên nhau thì anh mới đến tìm tôi để chia tay với tôi, bây giờ quay lại nói những lời nói nực cười như này”

“Giờ phút này, anh thế nào lại có mặt mũi muốn tôi cho anh một cơ hội?”

Cố Thụy mở miệng, hồi lâu không nói được lời nào.

Tôi không nhịn được nói:

“Nếu không phải vì khi còn học trung học, anh thường xuyên mua những món đồ ăn nhẹ và hoa sơn chi mà tôi thích, thì tôi cũng đã không đã không ở bên cạnh anh rồi”

Anh ta trơ mặt ra đấy không nói gì, sau đó tôi lại trầm tư nói tiếp: “Và quan trọng nhất, là vào tối thứ sáu, anh đã giúp đỡ tôi trong tình huống xấu hổ đấy.”

“……”

“Nếu không tôi căn bản sẽ không thích anh.”

Vẻ mặt Cố Thụy choáng váng, bị nói đến không thể nào thốt nên lời

Giáo bá bên cạnh tôi nhìn tôi sắc bén, đôi mắt nóng rực.

Điều tôi không nhận thấy là

Lúc này, trong đêm, vẻ mặt Thẩm Kỳ Đình rất phức tạp.

Miệng anh run lên, anh muốn nói gì đó, nhưng đến cuối cùng, anh không nói gì. Chỉ nhẹ nhàng nhìn tôi

17

Bị Cố Thụy quấy rầy như thế này

Tôi thậm chí còn không có thời gian để nói lời tạm biệt với Thẩm Kỳ Đình

Trương Duyệt Duyệt vội vàng chạy vào trước khi cô quản lý ký túc xá đóng cửa lại.

Nhóm người Thẩm Kỳ Đình sau khi nhìn thấy chúng tôi vào kí túc xá mới chậm rãi rời đi

Tôi gửi cho anh ấy một tin nhắn lo lắng và hỏi: “Các anh làm sao vào kí túc xá vậy?”

Thẩm Kỳ Đình lộ ra phong thái không sợ trời, không sợ đất

“Không sao, chỉ cần chào hỏi thôi, vài người bọn anh có thể làm cô hài lòng. Bạn trai em lợi hại lắm đấy”

Tôi: “…”

Chết tiệt, lại tạo cơ hội cho anh khoe khoang rồi

Trương Duyệt Duyệt phát ra âm thanh tấm tắc ở bên cạnh:

“Sở Huỳnh ơi là Sở Huỳnh, cậu cười phơi phới như vậy…… Đêm nay hãy cẩn thận với giấc mơ của mình nhé”

Tôi vội vàng chạy tới che miệng cô ấy lại, để đầu dây bên kia không nghe được

Tôi sợ rằng Trương Duyệt Duyệt, sẽ vô tình nói điều gì đó khiến anh hiểu lầm

Điều này ảnh hưởng rất lớn đến hình ảnh của tôi trước mặt Thẩm Kỳ Đình.

…..

Chẳng mấy chốc tôi ngủ thiếp đi.

Lần này, tôi lại mơ về những ngày trung học của mình sau một thời gian dài, có chút hoài niệm khi khoác trên mình vẫn bộ đồng phục ấy

Trong giấc mơ của tôi, tôi thấy rõ cách tôi đi đến trường và đi học mỗi ngày.

Tôi thỉnh thoảng cúi xuống đường và trêu chọc con mèo nhỏ ở bên cạnh đường

Tôi hỏi ông chủ ở hiệu sách xem cuốn nhật ký tôi muốn mua đã đến chưa.

Mỗi chút là thói quen hàng ngày của tôi, nó được tái hiện qua giấc mơ của tôi

Thật kỳ lạ, tôi đã mơ về những điều này ở trường trung học.

Có vẻ như sau khi ở bên Cố Thụy

Những giấc mơ không bao giờ đến nữa.

Nói có chút không quen với bản thân của trước kia, có lẽ tôi đã thật sự thay đổi rồi

Trong giấc mơ, tôi rất vô tư và mỉm cười, lúc đấy không có suy tư, không muộn phiền

Toàn bộ giấc mơ thật ấm áp và tươi sáng, một con đường trải đầy hạnh phúc

Tôi cũng mơ thấy Hoa Sơn Chi

Tôi đang trong một thị trấn nhỏ, hương thơm của hoa sơn chi ở khắp mọi nơi vào mỗi mùa xuân.

Tôi thấy một bàn tay dài, mảnh khảnh duỗi ra

Lấy một nhánh hoa sơ chi của một bà lão bên đường và cẩn thận giữ nó suốt chặng đường. Cuối cùng, nó được bí mật nhét vào hộc bàn ở hàng thứ hai ở ngoài cùng bên trái của lớp sáu, trường trung học Bắc Nam.

Vị trí đó chính xác là của tôi.

“Sở Huỳnh, em…”

Tôi mơ hồ nghe thấy một giọng nam thì thầm.

error: Content is protected !!