Góc Của Chan

HỒI ĐÁP- CHƯƠNG 1

01

Ngày hôm kia là ngày họp lớp cùng các bạn học cấp ba của tôi.

Đã năm năm kể từ khi tôi tốt nghiệp cấp ba và tôi cũng đã là một động vật xã hội* được một năm.

*Chỉ những nhân viên làm việc chăm chỉ và tận tâm trong công ty, nhưng vẫn bị lãnh đạo công ty đối xử như tệ

(Nguồn: baidu)

Họp lớp, tôi không muốn đi chút nào.

Người bạn thân nhất của tôi Lý Miểu Miểu liên tục gọi cho tôi để mời tôi đi những tôi đã từ chối.

Tôi biết rằng Tống Vũ Trúc chắc chắn sẽ không tham gia buổi họp lớp.

Khi anh ấy tốt nghiệp cấp ba còn chẳng đến dự lễ tốt nghiệp chứ đừng nói đến là họp lớp.

Tôi đã yêu Tống Vũ Trúc từ năm đầu tiên khi mới bước vào cấp ba. Anh ấy trông rất quyến rũ trong chiếc áo sơ mi trắng và đạp xe đạp đến trường.

Một lần đi học muộn, tôi bị cô chủ nhiệm phạt đứng trước cửa lớp.

Đứng được hai phút, liền thấy một bóng người quen thuộc đứng bên cạnh tôi chính là Tống Vũ Trúc.

Kể từ đó, ngày nào tôi cũng cố tình đi học muộn để có thể bị phạt đứng trước cửa lớp với anh.

Sau những lần bị phạt cùng nhau, hai chúng tôi đã dần trở nên thân thiết với nhau.

Thật ra, chủ đề cũng chỉ vỏn vẹn nằm trong vấn đề học tập.

Vào buổi sáng năm lớp 11, tôi đã hỏi anh rằng tôi nên học ban tự nhiên hay xã hội.

Anh ấy nói: “Học ban tự nhiên đi”

Giáo viên chủ nhiệm lại cho rằng thành tích các môn xã hội của tôi tốt hơn tự nhiên và tôi có thể vào được các trường đại học trọng điểm bằng cách chọn học xã hội. 

Nhưng vì anh ấy, tôi đã không do dự mà chọn học tự nhiên.

May mắn thay, hai chúng tôi được phân vào cùng một lớp.

Tôi ở trong lớp lúc nào cũng đi tìm anh ấy, và từ đó tôi đã bị mọi người coi là chó theo đuôi của anh ấy.

Tôi không quan tâm đó có phải là chế giễu tôi hay không, miễn là Tống Vũ Trúc đối xử tốt với tôi.

Một lần chơi Truth or Dare, Tống Vũ Trúc đã thua.

Và anh ấy chọn Truth nên tôi đã hỏi,

“Anh có thích ai không?”

Tống Vũ Trúc: “Có”

Mọi người lần lượt hô tên anh ấy và hoa khôi của lớp Lâm Miểu Y.

Lâm Miểu Y cũng đứng dậy và đi đến ngồi bên cạnh, nắm lấy tay anh.

Tôi đã rất khó chịu và trực tiếp chạy trốn khỏi hiện trường.

Anh ấy là một người đàn ông xuất sắc như vậy, chỉ có Lâm Miểu Y mới xứng đáng với anh ấy.

Tôi đã luôn muốn Tống Vũ Trúc thích tôi…dù chỉ một chút.

Nhưng người anh ấy thích lại chỉ có Lâm Miểu Y.

Sau ngày hôm đó, tôi có thể thường xuyên nhìn thấy anh ấy nói chuyện và cười đùa với Lâm Miểu Y, bầu không khí xung quanh hai người họ rất ấm áp.

Tôi chỉ biết lặng lẽ ở phía sau, nhìn anh đầy ngưỡng mộ.

Trước kì tuyển sinh đại học, tôi được biết Lâm Miểu Y và Tống Vũ Trúc sẽ thi vào cùng trường đại học ở Bắc Kinh.

Sau kì thi tuyển sinh đại học, tất cả các nguyện vọng của tôi đều được điền vào các trường đại học ở Bắc kinh. Tôi đã trúng tuyển vào một trường đại học ngoại ngữ nhưng Tống Vũ Trúc lại đến một trường khoa học và công nghệ ở Giang Thành.

Người ta nói rằng vì anh ấy không hài lòng với chuyên ngành của mình nên đã học lại thêm một năm.
Tôi gửi cho anh ấy một lá thư, không có hồi âm.

Tôi cũng không biết anh đã học đại học ở đâu sau khi học lại.

Ba tiếng trước khi bữa tiệc, Lý Miểu Miểu gọi lại cho tôi.

“Tống Vũ Trúc đến, cậu xác định không đến?”

Trải qua một thời gian dài như vậy, tôi vẫn không khỏi bàng hoàng khi nghe thấy tên anh ấy.

“Tớ đi”

Tôi đồng ý không chút do dự, bắt đầu trang điểm và chọn quần áo, tôi muốn gặp anh ấy với vẻ ngoài xinh đẹp nhất.

Vì anh mà tôi chẳng thể yêu ai khác nên tôi quyết định thử một lần.

Tôi đeo chiếc kính áp tròng màu dùng một lần mà trước đó tôi không bao giờ sử dụng. Tô son sáng màu, mặc áo ống đen cùng váy hai dây và dùng máy để uốn xoăn sóng lớn.

Đúng ba tiếng sau, tôi bắt taxi và đến khách sạn SX.

Theo số phòng riêng mà Lý Miểu Miểu gửi đến, tôi được người phục vụ dẫn đến cửa. 

Tôi đẩy cửa bước vào, mọi ánh mắt của các bạn học đều dồn vào tôi.

“Cậu là Trần Tinh Bội đúng không? Cậu ngày càng xinh đẹp ra a”

“Trời ạ, đây là nữ minh tinh sao?”

“Bội Bội, đến đây ngồi nào”

…..

Tôi xấu hổ ngồi xuống, nhìn quanh nhưng lại không tháy bóng dáng của Tống Vũ Trúc. 

Nửa tiếng sau khi bữa ăn bắt đầu, một người đàn ông cao gầy đẩy cửa phòng riêng ra.

Tôi ngước lên và đôi mắt bất giác ươn ướt.

Tôi không ngờ, chúng tôi lại gặp lại nhau theo cách như vậy.

Tống Vũ Trúc áy náy nhìn mọi người, cầm rượu lên tự phạt ba ly.

Tiểu Trương trêu chọc “Anh Trúc, sao anh không mang theo Lâm Miểu Y”

Tống Vũ Trúc không nói chuyện, tôi đoán có lẽ anh ấy đã chia tay.

Sau khi uống vài ly, tôi trở nên can đảm hơn.

Mọi người tổi chức chơi một trò nhỏ trên bàn rượu, ai thua sẽ phải chọn nói một sự thật hoặc thực hiện một thử thách.

Tống Vũ Trúc lại thua tôi.

Tôi suy nghĩ một lúc.

“Anh có thích ai không?”

“Có”

Mọi người ầm ĩ, không hiểu sao tôi lại hỏi một câu hỏi nhàm chán như thế.

Ngay sau đó, Tống Vũ Trúc lại thua.

Và Lý Miểu Miểu hỏi thay tôi

“Người mà anh thích là Lâm Miểu Y?”

Tống Vũ Trúc lắc đầu.

Vậy Tống Vũ Trúc đã thích người khác.

Tôi tập trung vào việc tiếp tục chơi trò chơi, tôi muốn Tống Vũ Trúc thua.

Nhưng Tống Vũ Trúc thế nào cũng không thua mà người thua lại là tôi. Tống Vũ Trúc hỏi tôi.

“Lúc học cấp ba, em có thích anh không?”

”Có”

Mọi người bắt đầu la ó, dù sao thì tất cả mọi người đều biết tôi thích anh ấy, trừ Tống Vũ Trúc.

“Vậy em có đồng ý kết hôn với anh không?”

Tôi sững người một lúc và kéo Tống Vũ Trúc đi.

“Cục dân chính đóng cửa lúc 5:30, vẫn kịp”

Vì vậy tôi liền kéo Tống Vũ Trúc đi để làm thủ tục và nhận giấy kết hôn.

Nhận xong, chúng tôi quay lại chỗ họp lớp để khoe.

Tôi đã uống rất nhiều rượu và chẳng thể nhớ nổi mình đã về nhà như thế nào.

Sau khi tỉnh dậy, tôi thấy Tống Vũ Trúc đang trần như nhộng nằm bên cạnh tôi.

Tôi nhìn mình trần chuồng nên vội lấy chăn chùm kín người.

Điều này có nghĩa là…Tôi và Tống Vũ Trúc đêm qua…

“Aaaa”

Tôi hét lên và đánh thức Tống Vũ Trúc đang nằm bên cạnh tôi.

Tống Vũ Trúc ôm tôi vào lòng.

“La gì chứ, ầm ĩ quá”

”Đêm qua chúng ta không xảy ra chuyện gì chứ?”

Khóe miếng Tống Vũ Trúc nhếch lên.

“Em nói gì?”

Tôi nhặt tờ giấy đăng kí kết hôn lên và nèm nó vào thùng rác.

“Được rồi, ai đồng ý ly hôn trong cuộc hôn nhân này thì là cháu trai.”

Tống Vũ Trúc chết lặng trước hành động của tôi.

Sau đó anh ấy rời đi.

Tôi thậm chí còn chẳng có thông tin liên lạc của anh ấy.

Trong vài ngày tiếp theo, Tống Vũ trúc không xuất hiện ở nhà tôi nữa.

Tôi đã rất hạnh phúc khi kết hôn với Tống Vũ Trúc, người mà tôi đã yêu 8 năm nhưng cuộc hôn nhân này, ngoại trừ giấy chứng nhận dường như chỉ tồn tại trên danh nghĩa.

Cho đến một tháng sau, Tống Vũ Trúc say rượu và gõ cửa nhà tôi.

Sau khi mở cửa, anh ấy lao vào tôi như điên. 

error: Content is protected !!