Góc Của Chan

CHƯƠNG 1

1

Hiển nhiên một điều là Tạ Dịch Bạch chắc hẳn đã nghiến răng nghiến lợi nói ra những lời này, tuy sắc mặt âm trầm có chút lạnh nhạt, nhưng nhìn trong đôi mắt anh ấy tôi cũng đủ nhìn ra vấn đề gì.

Vì đây cũng là buổi phóng vấn trực tiếp nên phải nói là lượng fan truy cập vào bài phỏng vấn đấy cũng lên đến con số khá ấn tưởng cho một diễn viên đóng phim như anh.

Ở bên trong màn hình, chị phóng viên khi vừa nghe câu trả lời của anh xong thì lại có một biểu cảm khá khó tả trên khuôn mặt, vừa xem thấy biểu cảm của chị ấy, tôi đoán anh ấy sẽ cười trong giây tiếp theo.

Nhưng đột nhiên, điện thoại tôi bị đứng màn hình và Weibo như bị tê liệt.

Ôi thôi, có cả hàng tá bình luận cứ liên tục chạy trong khung trò chuyện khiến cho máy tôi chẳng thể nào loading kịp vấn đề gì đang diễn ra, từng dòng bình luận hỏi đích danh của tôi cứ chạy liên tục liên tục.

[Là ai?! Đó là ai?!]

[ Uả ủa, cô gái nào vậy trời? ]

[ Ai mà dám nói lời như thế với anh như vậy, chỉ danh tính cô gái đó đi, em sẽ đòi công bằng cho anh ]

[Tôi muốn biết tiên nữ nào thực sự đã đá Tạ ảnh đế ]

[ Má ơi! Sợ sinh ra 2B à? ? ? ]

[2B ????]

[Dù bất chấp tất cả tôi cũng muốn giữ lại khuôn mặt đẹp trai đó ấy, anh ấy tựa như thiên thần giáng trần vậy!]

[ Nhìn trong ánh mắt của Tạ ảnh đế không biết mọi người thấy không chứ tôi thấy ảnh chắc hẳn còn buồn dữ lắm, thật tội nghiệp cho anh ấy, huhuhuhuh, người con gái đó làm như vậy không biết anh ấy sẽ cảm thấy tủi thân hay sao chứ, sao chuyện này xảy ra với anh thế không biết? ]

[Bạn bị đá như thế thì có thể không tủi thân sao?]

[Có thể thấy rằng chị dâu trước đây có chút hài hước nhỉ.]

[ Trời ơi!!! Tôi không ngờ có cô gái có suy nghĩ vậy luôn đó, buồn cười quá.]

Trong lúc nhất thời, mọi người đều đoán ra đó là ai, thì tôi lại không ngờ rằng trong số bình luận đó lại có người đoán trúng tôi, chỉ vì tôi và Tạ Dịch Bạch học cùng trường đại học.

[Tôi cảm thấy giống với Hoắc Khát, họ từng học cùng trường đại học, quan trọng nhất là ngoại hình của họ thực sự khá phù hợp với nhau thoạt nhìn qua ai cũng nghĩ họ người yêu của nhau! Nhưng điều tiếc nuối lớn nhất trong đời tôi là không được nhìn thấy hai vị thần này đứng trong cùng một khung hình! ! ]

Tuy nhiên, không chỉ những người hâm mộ Tạ Dịch Bạch, mà cả những người hâm mộ của tôi cũng đã trả lời lại nhằm để khống bình* cho tôi

*là hành động của fan đi thanh minh, phản bác cho tin đồn hoặc scandal của thần tượng.

[Chị thật đẹp, nhìn họ xứng đôi nhỉ?!! ]

[ Ôi tôi có biết chị này nè, nhưng không ngờ họ từng quen nhau như bạn nói thật sao, thật bất ngờ đấy?? ]

[Hai người không biết rõ về nhau, nhưng cảm ơn các bạn đã khen ngợi chị tôi, rất có mắt nhìn! ]

Mức độ theo dõi trong tài khoản của tôi đột nhiên tăng lên như điên, khiến chính tôi và cả quản lí còn cảm thấy hoảng hốt thật sự vì không ngờ anh ấy lại có sức ảnh hưởng đến thế.

Mọi người đang trao đổi sôi nỗi với nhau về sự thật giữa mối quan hệ của tôi và Tạ Dịch Bạch, thì tự nhiên một tài khoản trong khung bình luận của anh ấy, đột nhiên lại có người tải lên rất nhiều hình ảnh cũ của Tạ Dịch Bạch hồi còn học đại học, và trong đó chỉ toàn là ảnh chụp của một tiểu hoa mới nổi Liễu Ngọc Cầm và Tạ Dịch Bạch trong khuôn viên trường

Trong các bức ảnh, hầu như là Liễu Ngọc Cầm đều nhìn Tạ Dịch Bạch một cách âu yếm, trong khi Tạ Dịch Bạch đều được chụp từ phía sau, không có biểu hiện gì, Liễu Ngọc Cầm mỉm cười dịu dàng, như thể đang nhìn người yêu của mình.

Chỉ trong một thời gian ngắn, cư dân mạng dường như đã biết hết sự thật giữa chúng tôi, rồi họ dần chuyễn sang hướng khác mà tiếp tục bàn tán với nhau.

[Quả nhiên, Cầm Cầm của chúng ta là tiên nữ dịu dàng xinh đẹp, đến ảnh đế cũng thích cô ấy nữa kìa! ]

[ Ôi ôi!!! Tôi phải chèo thuyền để cặp đôi này ra khơi mới được.]

[ Thật không ngờ chị đẹp của tôi có mối quan hệ với anh chàng đã điển trai lại còn đoạt nhiều giải thưởng diễn xuất như vậy ngưỡng mộ quá đi, tôi cũng muốn có người yêu như thế, nhưng chỉ biết ước thôi.]

[ Lầu trên có thể bớt bớt lại ngay đi không? Cô ta xứng không? ]

[ Mấy fan của Ngọc Cầm làm ơn bớt bớt lại giúp tôi, nghĩ sao mà cô ta có cửa được với thiên thần nhà tôi cơ chứ, hài quá đi, hahahahah ]

[Tôi xin bế anh tôi về nhà]

[Chắc không thể nào đâu? Anh ấy ra mắt lâu như vậy rồi cũng không thấy có tiếp xúc qua mà. ]

[Đó là để tránh bị nghi ngờ. ]

Luôn có nữ diễn viên muốn dựa vào Tạ Dịch Bạch để câu view và tăng thêm vài trăm hay vài nghìn lượt tương tác trên mạng xã hội để có thể tăng nhanh hơn mức độ nổi tiếng cũng như khả năng nhận diện của mình trước công chúng, nhưng phòng làm việc của Tạ Dịch Bạch luôn làm rõ ngay lập tức ngoại trừ lần này lại không thấy có động tĩnh gì, khiến mọi người đều cho rằng quan hệ này là thật.

Ngay cả những người hâm mộ của Tạ dịch Bạch cũng mất tự tin để bác bỏ mối quan hệ này

Ai ai cũng đổ xô bảo với nhau khí chất này, dáng vẻ này, thật sự không hợp nhau chút nào.

Nhưng ngay sau đó phòng làm việc của Tạ Dịch Bạch đã gửi một văn bản làm rõ, nói rằng anh ấy không biết gì về sự tồn tại của những bức ảnh này và hy vọng rằng người đã phát tán nó sẽ xóa những bức ảnh đó càng sớm càng tốt.

Tạ Dịch Bạch cũng đăng trên Weibo.

“Không quen biết.”

Ba từ ngắn ngủi đó đã tát thẳng mặt của Liễu Ngọc Cầm

Bây giờ fan của Tạ Dịch Bạch đã tự tin hơn để đáp trả từng bình luận của fan Liễu Ngọc Cầm.

[Việc làm rõ có thể muộn, nhưng sẽ không vắng mặt.]

[Cười chết tôi rồi, người ta không biết cô ta là ai cả kìa trời, hahahahah.]

[ Trời đất ơi, coi quê chưa kìa.]

[Lại là một người thích ké nhiệt, chắc là bởi vì anh tôi quá tốt rồi nên ai muốn làm gì thì làm]

[Lầu trên sao lại tức giận như vậy? Cầm Cầm của tôi chưa bao giờ nói rằng cô ấy thích Tạ Dịch Bạch. ]

[Vậy tại sao cô ấy không lên tiếng giải thích?]

Trên mạng cứ tưởng tin đính chính đó được tung ra thì sẽ giảm bớt những tranh cãi hay những suy đoán linh tinh nhưng rồi đâu vẫn hoàn đấy vẫn cứ ồn ào và náo nhiệt như chưa có chuyện gì xảy ra, còn tôi thì vẫn cứ như vậy, vẫn không quan tâm gì đến chuyện bên ngoài, vẫn bận rộn với sự nghiệp của mình, có thể nói thay đổi lớn nhất chắc hẳn là gần đây tôi đã nhận một chương trình tạp kỹ du lịch, đang nghĩ xem khi nào mình có thể đi du lịch vòng quanh thế giới, thì nó lại đánh trúng tim tôi.

Chương trình mà tôi quay tổng cộng có sáu vị khách, khi tôi thấy Vu Trạch đến trò chuyện với tôi một cách quen thuộc, tôi không khỏi cau mày khó chịu nhưng vẫn cố tỏ ra vui vẻ với anh ta.

Nói ra, thì tôi với anh ta cũng chẳng phải gọi là thân lắm, chỉ đơn giản là mối quan hệ đồng nghiệp hợp tác với nhau trên phim thôi.

Thật lòng, tôi không quen gì với anh ta.

2

Vu Trạch và tôi đã từng hợp tác với nhau trong một bộ phim truyền hình khá nổi tiếng được chuyển thể lại từ bộ truyện tranh được rất nhiều bạn đọc yêu thích, trong đó chúng tôi đóng vai một cặp yêu nhau, tương tác rất ngọt ngào nên đã thu hút được rất nhiều fan couple, nhưng quản lý của tôi lại không nói với tôi rằng tôi phải xào lại couple trong chương trình này .

Tôi thấy rằng Vu Trạch hiện tại có vẻ trầm tính hơn lúc tôi và anh ấy từng hợp tác, vừa gặp anh ấy có chút bối rối, có lẽ là vì anh ấy muốn tạo ra một làn sóng nổi tiếng bằng cách dựa vào chương trình này.

Nếu tôi chỉ cảm thấy không thoải mái khi nhìn thấy Vu Trạch trong chương trình thôi thì mọi chuyện quá đơn giản rồi, nhưng không, tôi chả hiểu nghiệp duyên ở đâu trên trời lại đánh trúng vào ngay tôi hay sao mà tôi lại một lần nữa lại dính với Tạ Dịch Bạch trong chương trình nãy nữa chứ, vừa thấy anh ấy thôi tôi đã muốn có phép gì đó có thể biến đi ngay lập tức ra khỏi chỗ đó để không nhìn thấy anh ấy.

Cái quái gì thế này, chuyện quái gì đến nữa vậy trời?

“Hoắc Khát, đã lâu không gặp.”

Ngay khi Tạ Dịch Bạch đến, anh ấy đã chào đón tôi bằng một nụ cười lịch sự nhưng mà có hơi công nghiệp một tí.

Tôi nhìn bàn tay đang vươn ra của anh, không chịu kém cạnh, hơi cong đôi môi, nhẹ nhàng bắt tay anh.

“Đã lâu không gặp.”

Anh ấy đứng cạnh tôi như thế này, thật sự khiến tôi cảm thấy ngại ngùng.

Thực ra, tôi vẫn có chút áy náy khi chia tay với anh ấy, tôi nhớ lại vào lúc hoàng hôn này hôm đó, anh ấy cố chấp nắm tay tôi, với ánh mắt bất đắc dĩ…

Với sự chào đón có chút gượng gạo của cả hai, thì xung quanh mọi người lại nhìn chầm chầm chúng tôi với vẻ khá nghi hoặc.

[Hai người họ biết nhau sao? Tại sao lại có vẻ rất quen thuộc nhỉ??]

[Debut đã nhiều năm rồi nhưng chưa từng đóng chung phim bao giờ, nhưng sao lại có cảm giác họ rất quen thuộc nhỉ, hay mình bỏ sót chi tiết nào đó? ? ]

[Ánh mắt Tạ ảnh đế nhìn Hoắc Khát có phải có chút không thích hợp không? ]

[Họ học cùng trường đại học, có thể đã biết nhau trước đây, nhưng họ không thân nhau lắm. ]

Rõ ràng, lúc đó chúng tôi chỉ biết cười trừ với nhau bởi chỉ có hành động giải thích này nghe có vẻ đáng tin cậy hơn.

Tôi cứ nghĩ rằng đây sẽ là một trải nghiệm vui vẻ và thư thái nên đã đồng ý nhận show với đoàn phim, nhưng không ngờ rằng hai người vẫn chưa đủ sóng gió, thì lại có một sao hỏa tạ khác rớt xuống đầu tôi rõ đau, một người mà tôi không muốn gặp rồi cũng đã đến, Liễu Ngọc Cầm, nếu không có lí do gì khác, có lẽ cô ấy đến vì Tạ Dịch Bạch.

Tôi không thích Liễu Ngọc Cầm, không phải vì Tạ Dịch Bạch, mà chỉ đơn giản là vì tôi không thích cô ấy, nói chuyện với cô ấy luôn khiến tôi cảm thấy đạo đức giả, không thành thật và rất khó chịu, tiếp xúc với cô ấy tôi cứ có cảm giác như là cứ dính vào là y như rằng lại có drama hay scadal sắp nổi lên tới nơi.

Và rồi quả nhiên, quả nhiên, trong lúc ghi hình không ngoài dự đoán thì Lưu Ngọc Cầm cứ thỉnh thoảng thì lại liếc về phía Tạ Dịch Bạch, sau khi cùng những người khác chào hỏi xong, cô ấy liền đi về phía chúng tôi, lông mày và mắt cong lên, quả nhiên không phải phũ nhận một điều rằng lần nào gặp lại cô ta thì cô ta luôn mang diện mạo rất xinh đẹp và thanh tú khiến ai cũng phải tấm tắc khen ngợi.

“Thầy Tạ, đã lâu không gặp!”

“Ừm.” Tạ Dịch Bạch khẽ gật đầu, lễ phép đáp lại.

Tạ Dịch Bạch với cô ta chỉ giao tiếp vài câu cơ bản mà cả phim trường lại nhốn nháo bàn tán hết cả lên.

[ Không phải là nói không quen biết sao? Tạ Dịch Bạch này là kiểu hai mặt, phải không? ]

[Cười chết tôi rồi, mấy tên chó săn đang theo dõi nhất cử nhất động của anh ấy, anh ấy đương nhiên phải trả lời lại cô ta chứ. ]

Tôi không biết tại làm sao, mặc dù Tạ Dịch Bạch đứng bên phải ở phía sau tôi và tôi không thể nhìn thấy khuôn mặt của anh, nhưng tôi luôn cảm thấy rằng đôi mắt của anh ấy đang nhìn tôi một cách cố ý hoặc vô ý.

“Xin chào, Hoắc tiền bối!”

Liễu Ngọc Cầm cho đến nay vẫn rất lịch sự, chẳng lẽ tôi đã suy đoán ác ý về cô ấy?

Đột nhiên, bàn tay đang buông thõng kế bên người tôi khẽ chạm vào, hơi lạnh kích thích thần kinh tôi,tôi có chút giật mình nhưng khi quay đầu lại, lại thấy Tạ Dịch Bạch đang nhìn điện thoại như không có chuyện gì.

Có lẽ là do tình cờ hay thói quen mà tay anh ấy chạm vào người tôi. Tay anh vẫn thế này, vẫn quanh năm lạnh cóng, có ủ bao nhiêu cũng không nóng được.

Chạm vào anh , tôi lại hồi tưởng lại những cảnh tượng khi trước, lúc đó anh ấy cũng luôn bám lấy tôi và yêu cầu tôi ôm anh ấy, nói rằng tay anh ấy lạnh cần đôi bàn tay ấm áp của tôi sưởi ấm cho anh ấy.

Cùng nhau ngồi đợi được một lúc thì ban biên tập đến thông báo với tất cả chúng tôi

“Sáu vị khách mời đã tới đông đủ, sáng mai tám giờ chúng ta sẽ đáp máy bay đi nước F, hiện tại xin mời mọi người nghỉ ngơi và ăn cơm tối. Ban biên tập có nhắc nhở với chúng tôi: Bữa tối hôm nay cần các khách mời tự mình giải quyết.”

Thấy thế thì trong đoàn chỉ có mình Vu Trạch đứng ra bảo với mỗi người chúng tôi rằng anh ấy có thể nấu ăn để phục vụ cho mọi người cùng thưởng thức tài nghệ của anh ấy.

Thấy vậy thì tôi và mọi người trong đoàn lần lượt cảm ơn anh đã nhiệt tình giúp đỡ.

Nhưng cũng khá là ngại nếu để anh ấy làm một mình, vì vậy Liễu Ngọc Cầm đã nhanh chóng nói rằng cô ấy có thể giúp đỡ.

Hmm…vừa nghe tôi vừa nghĩ có vẻ em gái này thực sự khá năng động và chu đáo hơn tôi tưởng đấy chứ.

error: Content is protected !!