
Đây là năm thứ mười tôi ch….ết.
Trần Việt xử lý xong th….i t.h.ể trong đêm mưa, sau đó đi đến cửa hàng mua một chiếc bánh kem.
Tôi lại lênh đênh theo anh, trôi dạt trở về nhà.
Anh tự mình tắm rửa, thay đồ, rồi lặng lẽ ngồi xuống trước chiếc sofa.
Anh nâng niu, trân trọng đặt chiếc bánh ra, và bật ngọn nến lên.
Ánh nến chập chờn, yếu ớt rung rinh, hắt lên gương mặt thanh tú nhưng gầy gò đến xót xa của anh.
“Đây là năm thứ mười em rời xa anh rồi.”
Trần Việt nhìn chiếc bánh, ánh mắt dịu dàng đến nao lòng, chất chứa mọi nỗi niềm vấn vương không dứt.
“Nhất Nhất, sinh nhật vui vẻ nhé.”Nhất Nhất.
Đó là cái tên mà anh đã đặt cho tôi.
Tác giả: Anh Hồ Nại Châu
Dịch: -rqz-
Tổng số chương: 4