Truyện: Một Lần Như Nguyện, Một Đời Không Tiếc

CHƯƠNG 4 – END

12 Khi tôi tỉnh lại lần nửa, tôi nhận thấy mình hình như đang ở trong một tòa nhà còn xây dở. Cả tay chân của tôi đều bị tên người lạ đó trói lại, không những vậy miệng còn...

CHƯƠNG 3

8 Thời gian dần dần trôi qua, vụ án ngày hôm đó dần chìm vào lãng quên, trong khuôn viên trường giờ đây không còn những cảnh tượng nhộn nhịp bàn tán của các cô cậu học sinh, tất cả...

CHƯƠNG 2

3 Vừa cúp điện thoại, tôi còn chưa kịp thay quần áo đã bắt xe đi đến KTV. Theo vị trí mà Tống Vĩnh Khang gửi đến, tôi dừng lại trước một chiếc hộp đêm, hít một hơi thật sâu...

CHƯƠNG 1

1 “Tô Niệm, dậy đi, sắp trễ giờ hẹn rồi kìa” Khi tôi bị bạn cùng phòng đánh thức, tâm trí tôi vẫn đang còn tràn ngập cảnh Giang Tầm Dã “Tống Vĩnh Khang đã gọi cho cậu mấy lần...