Góc Của Chan

YÊU ĐƯƠNG VỚI CHÀNG MÈO – CHƯƠNG 2

04

Vậy là số trời đưa đẩy, tôi đã trở thành bảo mẫu cho con mèo đen đi lạc đó.

Cái hợp đồng chủ tớ nhảm nhí này thực sự là có thật và nó đã xảy ra với tôi, hề hước thật!

Khi tiếng yêu cầu của nó vang lên trong đầu tôi, tôi phải đáp ứng nó vô điều kiện, nếu không thì…..

Tôi sẽ bắt đầu nấc cụt từng cơn, nấc lên như điên.

Hình phạt này thật sự nằm ngoài sức tưởng tượng của con người.
Lúc đầu tôi từ chối yêu cầu lời đề nghị của con mèo đen đó đưa ra. Tưởng chừng cũng không sao cho đến khi nó theo tôi vào thang máy. Nó đưa chiếc mắt xanh biếc nhìn thẳng vào mắt tôi

“Này, bạn nhỏ à! Em tránh xa người đàn ông đó xem nào, anh ta cứ nhìn em miết thôi đấy. Tôi không thích điều đó” Chiếc mèo đen nhìn với và cất giọng điệu khó chịu

Vì sao một con mèo ất ơ ấy có thể bắt tôi phải nghe theo, phải phục tùng cơ chứ, tôi ngân mặt lên nhìn nó
“Nè, mèo thái giám, mày đừng thỏ thái độ khó chịu với chị đây, chị đây không thích tránh đấy”

Nó nhìn tôi chằm chằm, như thể muốn chửi tôi ra mặt. Nó tỏ thái độ chống đối, nó tiến lại gần tôi hơn. Tôi cũng không vừa, giả vờ tiến gần người đàn ông để thách thức nó

Và sau đó….

Toàn bộ thang máy tràn ngập tiếng nấc cụt của tôi.

Thật sự, ngại chết đi được

Hiccup… con mèo đen chết tiệc!

05

Hôm nay, Hắc Linh đã đánh nhau với một con chó trong bệnh viện.

Khổ thật!

Đúng, Hắc Linh chính là tên con mèo đen ngang ngược, phiền phức kia.

Nó bảo tôi gọi nó là Linh nhưng tôi cảm thấy cái tên này quá nhàm chán nên đã thêm từ “Hắc” theo màu lông của nó. Qủa thật, thêm vào cũng sang thêm đôi chút!

Khi tôi sát trùng vết thương cho nó, nó đau đến trợn mắt.
“Đáng đời lắm! Mèo thái giám ạ”
“Tôi đã bảo tôi có tên mà, sao em cứ gọi tôi như thế mãi vậy”
”Được, được, cho chừa nhá Hắc Linh. Vừa lòng mày chưa?”

Con mèo nhỏ quay mặt đi, cái quay đầy tỏ đầy sự kiêu ngạo, tỏ thái độ khó chịu, như thể nó không phục tôi, nhưng cũng không thể cãi lại tôi

Tôi trợn mắt nhìn nó: “ Này, mèo thái giám Hắc Linh à, con chó đó lớn hơn mày hai tuổi rưỡi mà mày lại dám đánh nhau với nó, mày muốn chết à?”

Làm địch bị thương một ngàn lần, tự khiến mình bị thương một ngàn hai, nó là con mèo ngu sao? Tôi lấy tay chọc chọc vào tai nó, nhưng nó chỉ nhìn tôi, rồi quay mặt đi, đúng là một con mèo bướng bỉnh

Tôi lấy một chiếc tăm bông nhúng vào iodophor* sau đó lau lên vết thương khiến nó phải rụt chân lại vì đau.
*Iodophor có tác dụng diệt khuẩn phổ rộng và có thể tiêu diệt mầm vi khuẩn, nấm, động vật nguyên sinh và một số vi rút. Nó được sử dụng như một chất khử trùng diệt khuẩn trong điều trị y tế.

Một lúc sau, khi quá trình sát trùng sắp kết thúc, tôi nghe thấy âm thanh rất nhỏ của nó.
“Con chó ngu ngốc kia mắng em…!”

Tôi sững người một lúc rồi quay sang nhìn con chó đang đứng một góc ở đó

Hình như nó phát hiện tôi đã nghe thấy tiếng lẩm bẩm của nó, Hắc Linh liếc nhìn tôi một cái rồi giả bộ liếm chân.

Nó lầm bầm chửi thêm vài câu.

Và tất cả những gì tôi nghe được là câu cuối cùng: “Đồ phụ nữ ngu ngốc”

06

Vào buổi tối, tôi và Hắc Linh cùng nhau về nhà.

Tôi chạy trên một chiếc xe đạp điện nhỏ và nó ngoan ngoãn ngồi xổm trên bàn đạp phía trước, chửi bới suốt cả quãng đường. Tôi chưa thấy một chiếc mèo nào mà có nhiều chuyện và thù dai như nó

“Này! Cẩn thận xíu, em giẫm phải tôi rồi”
“Giày của em dính đầy lông của một con mèo hay con chó nào đó. Về nhà giặc giày đi”

Ồn quá! Phiền chết đi được!

Con mèo này! Kiếp trước tao mắc nợ mày hay gì? Sao nó có thể phiền phức đến thế, nó suốt ngày chỉ biết lảm nhảm đòi hỏi đủ thứ! Làm thế này không chịu, làm thế kia lại càng không chịu, nếu nó không phải là con mèo thành tinh, thì tôi đã đá đít nó ra khỏi nhà rồi!

Đi được nửa đường, trời đột nhiên đổ mưa.

Cơn mưa đến không hề báo trước. Lúc nãy trời còn đang rất đẹp đột nhiên lại mưa như trút nước. Khiến bản thân xoay không kịp

Tôi do dự một lúc rồi tăng tốc chạy về nhà. 

Về đến nhà thì đồ đã ướt sũng, lông mèo ướt rũ xuống, vô cũng xấu.

Lạ thay, nó không mắng tôi! Nó im lặng, chỉ đưa mắt nhìn tôi

…….

Nó nhìn tôi hết lần này đến lần khác, nó nghiên đầu, giọng nhẹ nhàng
“Xấu quá, mau thay đồ đi”
“Chê ai xấu? Nói lại xem nào! Bị ngứa đòn à”

Nhưng khi nó ngước nhìn tôi, trong mắt lại lóe lên một tia ngại ngùng.

Khi tôi còn chưa bình tĩnh trở lại thì nó đã lao vào phòng ngủ của tôi.

Khi nó bước ra lần nữa, trong miệng nó đang ngậm bộ đồ ngủ của tôi.
“Đi, nhanh thay đi!”

Nó lại hét vào mặt tôi….

Tuy nhiên, khi tôi đi ngang qua tấm gương, tôi tình cờ liếc nhìn nó và sững sờ trong giây lát.

Dừng lại chừng hai giây, tôi nhìn xuống bộ quần áo ướt đang dính chặt vào người.

Và tôi biết tại sao con mèo này lại ngại ngùng rồi đó

Cái con mèo háo sắc này!

07

Sau khi tắm xong, tôi thay đồ ngủ và đi ra ngoài.

Vừa lau tóc vừa đi xung quanh phòng khách.

Lạ thật, không thấy nó. Nó chạy đi đâu mất rồi

Tìm mãi mà vãn không thấy đâu. Không lẽ nó đi mất rồi?

Tôi hơi bối rối, đang định tiếp tục tìm kiếm thì giọng nói của nó đột nhiên từ phòng chứa đồ truyền đến.

“Đừng tìm nữa, tôi ở đây, cô bé ngu ngốc này mau đi ngủ đi”

Cuối cùng nó nói thêm “Bạn nhỏ à, mau nhanh đi ngủ đi, đó là mệnh lệnh đấy!”
Tôi muốn nói thêm vài điều nhưng nghĩ đến cảm giác khi nấc cụt 60 lần trong 1 phút, tôi lại sợ hãi. Nên thôi, cũng không muốn tranh chấp, đôi co gì với nó làm gì

Tôi mặc kệ, trở về phòng, cuộn mình trong chăn và ngủ thiếp đi.
“Bùm”

Nửa đêm, tôi bi đánh thức bởi một tiếng sét.

Vừa mở mắt ra, ngoài cửa sổ chợt có tia sét đánh xuống. Giông và gió ngày càng thổi mạnh hơn, lớn hơn

Những tia sét như đánh mạnh vào khung cửa sổ nhà tôi, sáng đến rợn người.

Tôi nhìn chằm chằm vào cửa sổ cho đến khi tỉnh táo lại.

Tôi hơi khát nước và quyết định đi ra ngoài để lấy nước, khi cầm cốc nước trở về phòng, tôi đi ngang qua kho chứa đồ thì phát hiện cửa chỉ khép hờ.

Vì tò mò, tôi đã nhìn trộm.

Cốc nước nước trên tay tôi rơi xuống đất…

Những mảnh thủy tinh đâm vào chân khiến tôi đau đớn.

Nhưng tôi vẫn nhìn chằm chằm vào phòng chứa đồ, không thể bình tĩnh lại được trong một thời gian dài.

Có người trong nhà kho, trộm sao?

Aaaaaaaa, nhưng nhìn kĩ hơn thì quả thật là một chàng trai cực kì cực kì đẹp trai. Đẹp đến nổi thu hút lòng người!

Giống hệt như chàng trai có tai mèo xuất hiện trong giấc mơ của tôi.

Anh ấy có vẻ yếu ớt, nửa người dựa vào tường, chiếc khăn tắm yêu thích của tôi đang được quấn quanh eo anh ấy.

Tôi di dời tầm mắt dần lên trên…

Tôi đỏ mặt quay chỗ khác, con mèo đen lúc trước đã biến thành một anh chàng có khuôn mặt đẹp trai và còn có cơ bụng nữa. Chết tiệt, người tôi như nóng ran nhìn anh

Ôi má ơi, ngại chết tôi mất

Tôi khựng lại một lúc rồi đứng dựa vào tường.

Nhìn chiếc khăn tăm đang quấn quanh eo anh ấy, thật ra tôi muốn nói rằng bây giờ chúng ta là chị em ruột thịt rồi không cần phải che như thế. Không cần phải ngại ngùng đâu

Nhưng tôi không dám, quả thật là tôi không dám

Chết tiệt, anh ấy phát hiện tôi nhìn anh ấy rồi! Tim tôi đập nhanh hơn, như cảm nhận sức nóng đang tỏa khắp cơ thể

Trời vẫn đang mưa, anh ấy bước về phía tôi, dừng lại và cúi xuống nhìn tôi.

Anh mỉm cười, dù đã thành hình người nhưng đôi mắt của anh ấy vẫn xanh biếc, ánh nhìn của anh khiến tôi có gì đó thu hút tôi, anh cười ôn nhu, đặt tay lên đầu tôi, nhẹ nhàng bảo:

“Cuối cùng cũng gặp mặt!”

Khung cảnh này rất giống tình tiết trong mấy cuốn tiểu thuyết ngôn tình giả tưởng, tôi không khỏi có chút mất tập trung. Hay lại do tôi nằm mơ nữa, ám ảnh quá hả ta?

Nhưng tên này dường như bị dị ứng với sự lãng mạn, dừng lại lại hai giây lại bổ sung một câu:
“Bảo mẫu của tôi à…..”

Tôi thật sự khóc không ra nước mắt, bảo mẫu cái đầu anh, anh một ngày không chọc tôi điên là không được sao?

error: Content is protected !!