Góc Của Chan

YÊU ĐƯƠNG VỚI CHÀNG MÈO  – CHƯƠNG 1

01

Tôi là một cô gái, nói đến tuổi cũng chỉ xấp xỉ thanh xuân mà thôi, tôi đang làm ở một bệnh viện thú y ở Nam Giang và được mọi người đặt cho một biệt danh là [Một vết cắt*]

*Ý chỉ là “người triệt sản cho chó mèo” 

Vì sao mọi người lại gọi như thế? Biệt danh ấy thực ra đều có ý nghĩa cả đấy chứ

Bởi vì, không biết đã có bao nhiêu con mèo và con chó phải trải qua một số cuộc phẫu thuật sinh sản trong tay tôi. Nếu chúng được phép nói, thì chắc sẽ chửi tôi đến phát điên mất!

Nhưng chịu thôi, vốn dĩ đây là công việc của tôi mà!

Vào hôm thứ hai vừa rồi, tôi đang đạp xe qua một con hẻm để đến nơi làm việc thì không biết ở đâu bị một con mèo hoang nhảy ra chặn lại. 

Thân nó chỉ có một mèo đen tuyền nhưng đôi mắt lại rất đẹp, con ngươi xanh biếc sáng như ngọc bích. Nhìn có một chút gì đây thu hút tôi. Bản thân cũng nghĩ là mèo hoang, nhân tiện trong người cũng có vài thức ăn cho mèo nên liền xuống xe, nhẹ nhàng tiến lại gần, cúi xuống nhìn nó. 

Đặc biệt thay, nó không có vẻ gì là sợ hay tỏ ra phòng bị mà thay vào đó ẻm nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh. Đôi mắt vừa sáng, vừa có hồn, nhìn tôi chằm chằm, chiếc đuôi cứ vẫy nhè nhẹ. Tôi liền lấy trong túi ra một ít đồ ăn cho ẻm.

Tôi đưa cho ẻm một miếng giăm bông xúc xích và một miếng thịt gà trong bít tết của tôi, ăn trông có vẻ ngon lành lắm. Cái cách ăn từ tốn, chậm rãi chứ không vồ vập như những chú mèo hoang mà tôi từng gặp! 

Tôi chờ ẻm ăn xong, cũng đứng dậy tính dắt xe để đi tới chỗ làm, thì ẻm lại dỡ chứng, không chịu nhường đường, kêu meo meo suốt không biết có phải đang mắng tôi hay không.

Bản thân từ tốn, cúi xuống xoa đầu ẻm
”Mèo nhỏ à, chị phải đi làm rồi, em tránh sang một bên nhé, không khéo xe đi qua người ta lại không để ý, nguy hiểm lắm đấy”. Tôi ra vẻ hung dữ, nhưng hình như nó không hiểu tôi nói gì!

Không sao, tôi vẫn kiên nhẫn nói tiếp: 
“Chị phải đi làm rồi, không lại trể mất, lần sau chị sẽ chơi với em nhiều hơn, đem nhiều đồ ăn cho em hơn mà” – Vừa nói, vừa vuốt ve nó, còn nó cứ cạ cạ chiếc người nhỏ vào tôi

Quả thật, trong lòng chỉ suy nghĩ “Mày có xê ra cho tao đi không, bực rồi nha”

Hết kiên nhẫn, thật sự là hết kiên nhẫn rồi! Cơ mà do bản thân gắn bó với ngành thú ý cũng lâu. Vừa nhìn đã biết đây là một con mèo đực và chưa thiến.

Thế là tôi lôi nó lên xe, đặt trên chỗ gác chân trước, nó biết ý ngồi gọn ngay ngắn. Mà quả thật con mèo nhỏ rất ngoan, khi tôi bế nó lên xe, nó sũng người một lúc rồi ngoan ngoãn chui xuống, thậm chí còn dụi dụi đầu vào ống quần tôi.

Tuy nhiên, nó chỉ dụi vào ống quần tôi một chút sau đó ngoảnh đi nhìn có vẻ kêu ngạo.

Nó rất dính tôi, dính lấy tôi như hình với bóng, tôi đi đâu cũng lẽo đẽo theo sau, lâu lâu cứ cạ cạ vào ống quần, rồi lại meow meow

Dường như nó có ấn tượng rất tốt về tôi. Một chiếc mèo thiếu tình thương đến nổi khi chỉ được quan tâm một xíu lại tưởng tôi là người nhà của nó hay sao

Nói gì thì nói, cho tới khi…

Tôi ôm nó vào phòng phẫu thuật, nó còn nhìn tôi với vẻ âu yếm, và rồi, chuyện gì đến cũng sẽ đến….

Tôi đã tự mình phẫu thuật cho nó. 

Đúng, tôi triệt sản cho nó đấy!

Sau khi rời khỏi bàn mổ, miệng nó không ngừng kêu meow meow, ánh mắt rưng rưng chực chờ nước mắt rơi

Haizz, chắc là đang mắng tôi đây mà!

Tôi cũng không vừa ngân mặt lên trêu nó: “Em kêu tiếp đi, mèo thái giám ạ”

Đột nhiên, nó im lặng rúc vào người tôi, không kêu nữa. Giận sao? Cũng biết tự ái sao? Tôi lấy tay chọc chọc người nó, nó liền lấy chân sau đạp ra. Gì vậy chứ? Đến mèo cũng biết dỗi cơ à?

02

Đêm đó tôi đang chìm trong giấc ngủ, tôi có một giấc mơ, một giấc mơ rất kì lạ

Trong giấc mơ, một cậu bé tóc ngắn mặc một bộ đồ đen giận dữ nhưng lại pha chút ngại ngùng trên khuôn mặt nhìn tôi và hét lên:
”Này nha, em hay lắm! Tôi chỉ là chặn đường tỏ tình với em mà thôi, vậy mà em lại đem tôi trở thành thái giám!!!”

Tôi chỉ nhìn chằm chằm anh ta, anh ta lại cất giọng
“Chết tiệt! Làm sao tôi lại có thể thích một người phụ nữ ác độc như em được chứ! Đồ con người máu lạnh, đồ không biết thương hoa tiếc ngọc, em tàn nhẫn lắm đấy, em biết không? Cái đồ… cái đồ ngược đãi động vật” – Vừa ấp ức vừa nói trong như một đứa trẻ bị giật mất kẹo vậy

Trong giấc mơ, không biết thế lực nào mà khiến tôi vô cùng bình tĩnh

Tôi còn lấy tay sờ sờ tai mèo của hắn:
“Chậc, cosplay à? Giống thật đấy chứ đùa! Rất hợp với anh đấy”

Khuông mặt trẻ trung của anh ấy đỏ bừng, nhìn phát nhận ra bị trêu trúng điểm yếu rồi

Trước khi đi, anh đỏ mặt nhìn tôi ngập ngừng nói.

“Bạn nhỏ à, tôi bảo cái này nhé!”
“Nói đi, tôi có cấm anh nói đâu chứ!”
“Cái kia… Đừng sợ, tôi có chín cái đuôi lận mà! Người ta thường bảo mèo có 9 mạng. Chỉ mới mất đi một, còn có thể phục hồi…” 

Anh ấp úng, nói tiếp: “Không, ý tôi là nó sẽ trở lại bình thường ấy mà, nên em đừng lo nhé!”

Trong giấc mơ, tôi xoa cằm suy nghĩ một lúc mới hiểu ra cái mà cậu ấy nói có thể trở lại bình thường

?????

03

Sáng hôm sau

Khi tôi còn nửa mơ, nửa tỉnh thì hình như có thứ gì đó cọ cọ vào mặt tôi.

Mở mắt ra, tôi bắt gặp một đôi mắt mèo xanh biếc, hơn nữa còn có một đống lông đen trải đầy khắp giường và khắp phòng tôi

Lại là con mèo bị tôi triệt sản đó!

Tôi đẩy nó ra và cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, vô thức liếc nhìn ra ngoài cửa sổ, cửa sổ đã đóng, làm sao mà nó vào được? 

Mày có king kong hả con mèo nhỏ kia>

“Tôi biết mật mã cửa nhà em mà, tôi tự mở cửa đi vào tôi. Tính ra mật mã cũng dễ đoán đấy!” Như thể nghe được tiếng lòng của tôi, con mèo đen mở miệng nói

“Thì ra là vậy, thế để tôi đổi mật khẩu”

Khoan… Cái gì???
????

Con mèo nhỏ lúc nãy, vừa mở miệng nói chuyện sao? Nó vừa nói chuyện với mình sao?

Tôi nhìn nó với vẻ mặt bàng hoàng. Không thể nào hay do mình làm việc quá sức? Hay do mình nằm mơ! Đúng, chỉ có thể nằm mơ chưa tỉnh

Sau đó, con mèo ấy lại lên tiếng 
“Gì chứ! Bạn nhỏ ơi, chẳng lẽ em quên tôi nhanh đến vậy. Chúng ta từng gặp nhau trong mơ rồi mà. Vừa mới hôm qua xong chứ đâu kìa, tôi chính là anh chàng đẹp trai trong giấc mơ đêm qua của em đấy! Sao em nỡ lòng quên nhanh thế được”

Tôi nghĩ chắc mình điên mất. Chẳng lẽ tôi triệt sản cho động vật nhiều quá nên giờ sinh ra ảo tưởng sao?

“Em không điên! Em thật sự đang nói chuyện với tôi”

Cái gì chứ? Tôi suy nghĩ cái gì? Nó cũng biết sao? Mèo thành tinh à?

Con mèo đen liếm móng vuốt trước mặt tôi:

“Em nghĩ thế cũng được, cứ cho là tôi do yêu ma hóa thành đi. 

Nhưng rõ ràng, cụ thể hơn thì tôi đã kí hợp đồng chủ – tớ với em và hợp đồng sẽ có hiệu lực khi tôi khỏi bệnh”

Hợp đồng? Hợp đồng gì? Hợp đồng với một con mèo sao?

Con mèo nhỏ đăm chiêu nhìn tôi…

Tôi nghĩ thầm: “Chà, hình như con mèo nhìn có vẻ cũng vô hại này đọc được suy nghĩ của mình. Khổ quá mà”

Tôi cũng lợi hại quá chứ, còn kí hợp đồng chủ – tớ với con mèo đen đáng ghét này, điên thật rồi

Nhưng giây tiếp theo, đôi mắt mèo xinh đẹp kia nhìn tôi, giọng nam trong trẻo lại vang lên trong đầu tôi, thậm chí có chút cuồng loạn:
“Là tôi kí hợp đồng cùng em, chờ đến khi tôi khỏi bệnh thì em chính là bảo mẫu của tôi”

Cái gì chứ? Tôi làm bảo mẫu cho mèo ư? Không thể nào!

error: Content is protected !!