Góc Của Chan

XUYÊN VÀO TIỂU THUYẾT CỨU RỖI NAM PHỤ – CHƯƠNG 1

1

Trình Lịch vừa nói xong, anh đã lập tức nhận ra mình lỡ lời.

Trong bóng tối, anh ta quay người lại, siết chặt lấy tay tôi.

“Tiểu Tuyết, anh không có ý đó.”

Tôi không đáp, trái tim như bị ném xuống nước, ngâm trong thứ cảm giác chua xót và nặng trĩu.

Không khí im lặng đến nghẹt thở.

Trình Lịch cúi xuống, dịu dàng lau đi những giọt nước mắt trên má tôi:

“Đừng giận nữa, được không?”

Tôi vẫn im lặng.

Anh ta khẽ hôn lên môi, bàn tay cũng len lỏi vào vạt áo tôi.

Tôi biết anh ta định làm gì, nhưng tôi chẳng còn muốn phối hợp nữa.

Tôi dùng hết sức đẩy anh ta ra:

“Xin lỗi, em không có tâm trạng.”

Phía sau im lặng vài giây, cuối cùng Trình Lịch cũng buông tôi ra.

Anh ta ngồi dậy, xoa xoa vầng trán rồi bật đèn ngủ:

“Nếu em không muốn anh chạm vào, vậy anh đi ngủ phòng khách vậy.”

Tôi vùi mình trong chăn, lặng lẽ gật đầu.

Trước khi đi, Trình Lịch lại quay đầu nhìn tôi:

“Đường Ánh Tuyết, em biết là anh không thích những người phụ nữ suốt ngày nghi ngờ lung tung mà… Anh đã cưới em, thì nhất định sẽ chịu trách nhiệm với em đến cùng.”

Như để nhấn mạnh sự thất vọng tột cùng của mình, Trình Lịch thở dài một tiếng thật dài:

“Rõ ràng trước đây em không hề như vậy, bây giờ rốt cuộc là tại sao?”

Nói xong, anh ta nhẹ nhàng khép cửa lại.

2

Nằm trong chăn, tôi sờ lên chóp mũi, cố nén lại cơn nghẹn ngào muốn bật khóc.

Cả tôi và Trình Lịch đều hiểu rõ câu nói dang dở của anh ta.

“Anh chỉ muốn nói…

“Em đến thế giới này là vì anh, ở lại cũng vì anh. Anh là người quan trọng nhất của em, dù bây giờ em có giận dỗi thế nào, cuối cùng chẳng phải vẫn phải làm hòa với anh sao?”

Nghĩ đến đó, một nỗi tủi thân vô tận lại trào lên.

Trong bóng tối, thời gian chầm chậm trôi qua.

Tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà, không một chút buồn ngủ.

Cứ như đã trải qua cả thế kỷ, bên ngoài bỗng vang lên tiếng mật mã mở cửa.

Tôi giật mình bật dậy.

Trình Lịch đã vào phòng khách rồi, vậy ai đã mở cửa ra vào?

Vốn dĩ tôi là người nhát gan, lòng bàn tay nhanh chóng ướt đẫm mồ hôi.

Tiếng bước chân bên ngoài ngày một gần.

Khi tim tôi gần như nhảy ra khỏi lồng ngực, cánh cửa phòng khách đối diện bỗng bật mở.

“Ninh Nhi?”

Có vẻ như sợ làm tôi thức giấc, Trình Lịch cố hạ giọng, nhưng vẫn không giấu nổi sự kinh ngạc: “Sao lại là em?”

Cố Ninh Nhi có vẻ lúng túng: “Em, em xin lỗi, em không biết anh chưa xóa vân tay của em. Em không có chỗ nào để đi, nên theo bản năng đến tìm anh.”

“Em chỉ thử thôi, không ngờ lại mở được thật… Em xin lỗi.”

Tôi ngồi trong bóng tối hỗn độn, lắng nghe những lời đó, lòng tôi dậy sóng như một trận cuồng phong.

Bên ngoài im lặng nửa phút, Trình Lịch mới ngập ngừng nói: “Em không nên đến đây, anh đã kết hôn rồi, cô ấy đang ngủ ở phòng đối diện.”

“Hai người ngủ riêng?”

Giọng Cố Ninh Nhi chợt lộ rõ vẻ vui mừng.

Trong lòng tôi dâng lên một cơn ớn lạnh.

3

Bên ngoài, Trình Lịch dường như đã tỉnh táo hơn một chút.

Anh ta hối thúc Cố Ninh Nhi rời đi ngay, và đừng bao giờ quay lại.

Nhưng Cố Ninh Nhi lại nói với vẻ bất lực: “Em thật sự không có chỗ nào để đi, A Lịch, anh không phải đã từng nói, sẽ mãi mãi để dành một phòng trong nhà cho em sao?”

Trình Lịch im lặng, giọng nói càng thêm khàn đi: “Anh đã kết hôn rồi.”

Họ cứ giằng co mãi bên ngoài.

Một lúc lâu sau, tiếng khóc của Cố Ninh Nhi dần lớn hơn, Trình Lịch mới khẽ thở dài một tiếng: “Em nói nhỏ thôi, đừng để Đường Ánh Tuyết thức giấc, cô ấy lại giận dỗi với anh.”

Lòng tôi quặn thắt.

Rồi lại nghe Trình Lịch khẽ nói: “Thật ra, căn phòng này… ban đầu quả thật là để dành cho em.”

“Em biết ngay mà!”

Cố Ninh Nhi thì vui mừng, nhưng trái tim tôi thì đã chìm xuống đáy vực.

Tôi và Trình Lịch đều là những người không thích giao du, trước đây tôi không hiểu vì sao anh ta lại để một phòng khách lớn đến thế.

Khi tôi hỏi, anh ta giải thích là để tiện cho bố mẹ thỉnh thoảng đến ở.

Bây giờ xem ra, anh ta hoàn toàn đang lừa dối tôi.

Nước mắt tôi gần như không thể kìm nén mà tuôn ra.

Nhưng những gì Trình Lịch nói tiếp bên ngoài chỉ khiến tôi thêm thất vọng.

Tôi nghe thấy anh ta nói: “Thôi được rồi, em vào ngủ đi, Đường Ánh Tuyết mỗi ngày bảy giờ bốn mươi dậy, anh sẽ gọi em lúc năm giờ, sẽ không để hai người chạm mặt.”

Chỉ vài câu nói, Trình Lịch đã nghĩ ra cách lừa dối tôi một cách hoàn hảo.

Thế nhưng Cố Ninh Nhi vẫn không hài lòng.

Cô ta nói có rất nhiều chuyện muốn tâm sự với Trình Lịch.

“Anh đừng ra ghế sô-pha ngủ mà~ Xin anh đấy, em muốn nói chuyện với anh.”

“Thật sự chỉ là nói chuyện thôi, anh cũng biết mà, ở đây em không có bạn bè, cũng chẳng có ai để tâm sự, em sắp phát bệnh đến nơi rồi.”

Cố Ninh Nhi nói xong, lặng lẽ chờ đợi câu trả lời của Trình Lịch.

Và cách một bức tường, tôi cũng đang lặng lẽ chờ đợi.

Cuối cùng, Trình Lịch thỏa hiệp: “Được rồi, chỉ lần này thôi.”

Chút hy vọng cuối cùng trong tôi cũng hoàn toàn tan vỡ.

Thật nực cười, ngay trong nhà của tôi, người chồng của tôi lại đang nằm cùng một người phụ nữ khác.

4

Đêm đó, tôi đã vô số lần muốn đẩy cánh cửa phòng đối diện ra, rồi lại vô số lần cấu chặt lòng bàn tay, ép mình phải bình tĩnh.

Tôi nhớ lại những chuyện đã xảy ra gần đây…

Kể từ khi Cố Ninh Nhi trở về nước, Trình Lịch như trở thành một người hoàn toàn khác.

Tôi thực sự không thể tin được người đàn ông đầy rẫy dối trá trước mặt lại là người chồng đã tôn trọng và yêu thương tôi suốt 5 năm qua.

Liên tưởng đến trước đây, khi làm nhiệm vụ ở một thế giới khác, tôi cũng từng gặp tình huống nhân vật thay đổi tính cách đột ngột.

Lúc đó hệ thống nói với tôi, có những thế giới, hào quang của nhân vật chính quá mạnh mẽ.

Càng đến gần họ, càng dễ bị kịch bản ràng buộc, làm ra những chuyện không thể kiểm soát.

Vậy, liệu có khả năng Trình Lịch cũng bị ảnh hưởng bởi sức mạnh đó không?

Tôi biết suy nghĩ này chẳng khác nào uống thuốc độc giải khát, chỉ là cách để tôi tự an ủi mình.

Nhưng chúng tôi đã bên nhau 5 năm, tôi thực sự không thể chấp nhận sự phản bội đột ngột như thế này…

Đêm đó, tôi càng nghĩ càng rối, không tài nào chợp mắt được.

Khi trời tờ mờ sáng, tôi lại nghe thấy tiếng khóa cửa mở.

Giọng Cố Ninh Nhi đầy vẻ vui vẻ: “A Lịch, chúng ta đi ăn bánh bao nước ở cổng trường đi, em ở nước ngoài mấy năm, nhớ nhất là mùi vị đó.”

Trình Lịch bất lực bảo cô ta nói nhỏ thôi.

Rất nhanh, họ đã đi ra ngoài.

Từ đầu đến cuối, Trình Lịch chưa hề nghĩ đến việc đẩy cánh cửa này ra, xem tôi rốt cuộc đã thức dậy hay chưa.

Trái tim đã đau đến tê dại.

Tôi chậm rãi ngồi dậy, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Hôm nay còn có công việc cần bàn, tôi phải chỉnh trang lại bản thân cho thật tươm tất.

Còn những chuyện khác…

Chờ tối về, tôi sẽ nói chuyện thẳng thắn với Trình Lịch.

5

Tôi thay quần áo, trang điểm, rồi uốn tóc xong xuôi mới mở cửa, xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm.

Đến lúc này tôi mới phát hiện, chiếc xe của tôi đã biến mất.

Mấy ngày nay, xe của Trình Lịch vẫn đang ở tiệm sửa chữa.

Bình thường tôi sẽ đưa anh ta đến công ty, rồi tự mình đi làm.

Vậy mà anh ta lại, chẳng nói chẳng rằng, tự tiện lái xe của tôi đi…

Sáng sớm kẹt xe, taxi lại khó bắt, tôi vội vã chạy cho kịp, cuối cùng cũng đến nơi trước giờ hẹn 5 phút.

Và trong suốt khoảng thời gian dài như vậy, Trình Lịch không hề gửi cho tôi một tin nhắn nào.

Tôi không muốn để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến công việc, tắt chuông điện thoại, hít một hơi thật sâu trước khi vào phòng, rồi đẩy cửa, nở nụ cười bước vào.

Nhưng vài giây sau, nụ cười của tôi cứng lại trên khuôn mặt.

Tôi không ngờ, Cố Ninh Nhi và Trình Lịch cũng ở đây.

Người phụ trách bên đối tác hoàn toàn không biết đây là một bãi chiến trường như thế nào.

Cô ấy kéo tay tôi, nhiệt tình giới thiệu:

“Đây là nhà đầu tư mới của chúng tôi, cô Cố. Hôm nay cô ấy tình cờ ở gần đây, nên tôi gọi cô ấy đến tìm hiểu tình hình luôn, cô Đường không phiền chứ?”

Tôi đến thế giới này sau khi Cố Ninh Nhi ra nước ngoài.

Vì thế, cô ta không hề biết tôi là ai, thậm chí còn mỉm cười chào hỏi tôi.

Rồi lại nũng nịu tựa vào người Trình Lịch.

Người phụ trách nhìn thấy, nở một nụ cười mỉm đầy ẩn ý, giới thiệu với tôi: “Vị kia là bạn trai của cô Cố, cũng là nhà đầu tư của cô ấy, cô xem tình cảm của họ tốt biết bao!”

Tôi nắm chặt tay, trừng mắt nhìn chằm chằm vào mặt Trình Lịch.

Nhưng anh ta lại không dám nhìn tôi, chỉ lúng túng phủ nhận: “Chỉ là nhà đầu tư thôi.”

Kết quả là Cố Ninh Nhi không vui.

Cô ta tặc lưỡi một tiếng, khẽ thúc vào ngực Trình Lịch: “Làm bạn trai em thì oan ức cho anh sao?”

Giọng Trình Lịch càng thêm ấp úng: “Đừng nói linh tinh…”

6

Tôi đã nói với Trình Lịch rất nhiều lần, tôi là người trọng thể diện.

Tôi không muốn anh ta khó xử, càng không muốn tự mình khó xử.

Vì vậy, tôi cố gắng hết sức kìm nén cảm xúc, ép mình ngồi xuống.

Nhưng Trình Lịch có lẽ cũng cảm thấy như đang ngồi trên đống lửa.

Gần như ngay khoảnh khắc tôi vừa ngồi xuống, anh ta đã đứng bật dậy, nói công ty có việc, cần phải về gấp.

Cố Ninh Nhi bĩu môi không vui: “Không phải đã nói hôm nay sẽ đi cùng em sao? Cũng không vội vàng một chút.”

Trình Lịch nhìn tôi một cái.

Còn tôi chỉ nắm chặt chiếc ly trước mặt, không nói một lời nào.

Anh ta lại bị Cố Ninh Nhi kéo về chỗ cũ.

Nội dung hợp đồng tôi và đối tác đã thống nhất từ lâu, hôm nay đến đây cũng chỉ để xác nhận chi tiết, vì vậy, rất nhanh đã đàm phán xong.

“Cố Ninh Nhi có lẽ cho rằng đây không phải là một buổi gặp mặt quá trang trọng, cô ta vừa trò chuyện với người phụ trách, vừa không ngừng rót nước, gắp thức ăn cho Trình Lịch.

Trình Lịch thì để che giấu sự ngượng ngùng, cứ cắm cúi ăn.

Người phụ trách tấm tắc khen: “Hai người tình cảm thật tốt.”

Cố Ninh Nhi thẹn thùng mím môi.

Người phụ trách lại hỏi: “Hai người khi nào định kết hôn vậy?”

Cố Ninh Nhi sững lại một chút rồi đáp: “Ôi dào, em vừa kết thúc một cuộc hôn nhân thất bại, anh ấy muốn cho em một thời gian để bình tâm lại.”

“À?”

Cố Ninh Nhi xua tay: “Không sao đâu, mọi chuyện đã qua rồi.”

“Lúc đó em đúng là mù quáng, mới bỏ A Lịch mà đi chọn cái tên đàn ông tồi đó. May mà A Lịch vẫn luôn không từ bỏ em, mấy năm em ở nước ngoài, anh ấy vừa quan tâm, lại còn tặng quà cáp nữa…”

“Đừng nói nữa!”

Trình Lịch đột ngột ngắt lời, gần như là xấu hổ.

Cố Ninh Nhi lại cười đầy ẩn ý: “Ngại à, có gì đâu mà ngại chứ?”

Cô ta véo tai Trình Lịch đang đỏ lên, rồi tiếp tục nói với người phụ trách: “Anh ấy còn động viên em theo đuổi ước mơ, giúp em nộp đơn xin học, trả học phí, tiền thuê nhà, giới thiệu giáo sư…”

“Tóm lại, anh ấy chính là tia sáng rọi vào cuộc sống tăm tối của em.”

7

Người phụ trách nghe đến mức rưng rưng nước mắt, còn tôi thì bật cười nhạt: “Thật không ngờ đấy.”

Giọng điệu của tôi có lẽ hơi mỉa mai, Cố Ninh Nhi không vui nhìn sang.

“Cô Đường cười cái gì vậy? Vì bản thân không có đàn ông yêu thương, nên cũng không muốn thấy người khác được yêu thương sao?”

Lời nói của cô ta đầy gai nhọn, nhưng tôi vẫn đón nhận hết, gật đầu:

“Đúng vậy, tôi không có ai yêu thương cả, bởi vì chồng tôi chỉ lo yêu thương những người phụ nữ khác.”

Cố Ninh Nhi lộ vẻ thương hại.

Tuy nhiên, tôi lại cười một tiếng, nhìn thẳng vào người đàn ông đối diện:

“Trình Lịch, anh nói xem, có đúng không?”

Cố Ninh Nhi hoàn toàn chưa nhắc đến họ của Trình Lịch, nhưng tôi lại gọi đúng tên anh ta.

Những người ở đây đều là người thông minh, chỉ trong chớp mắt, tất cả đều hiểu ra mọi chuyện.

Ánh mắt đổ dồn về ba chúng tôi trở nên kỳ lạ.

Trình Lịch đành phải lên tiếng:

“Tiểu Tuyết, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu.”

“Vậy là thế nào?”

“Chuyện dài lắm, về nhà rồi anh sẽ giải thích, được không? Đừng làm ầm ĩ ở ngoài này.”

Tôi cười, nụ cười ấy khiến khóe mắt tôi ươn ướt.

Đây chính là người chồng của tôi đấy.

Tôi thậm chí không cần phải nói chuyện thẳng thắn với anh ta nữa.

Bởi vì, tôi đã chẳng còn tìm thấy bất cứ lý do nào để bào chữa cho anh ta.

Hệ thống đã từng nói với tôi, chỉ khi ở gần nhân vật chính, các nhân vật phụ mới có khả năng bị kịch bản khống chế.

Nhưng trong suốt 5 năm qua, Trình Lịch và Cố Ninh Nhi cách nhau cả đại dương, anh ta hoàn toàn không chịu bất cứ ảnh hưởng nào từ hào quang của nữ chính.

Sự tốt bụng mà anh ta dành cho Cố Ninh Nhi, từ đầu đến cuối, đều xuất phát từ chính trái tim anh ta.

Là anh ta tự nguyện.

🌸 Xem Bảng vàng Donate – Tuần 4 (25/08–31/08)

📖 Truyện bạn vừa đọc là hoàn toàn miễn phí 💖
👉 Bấm link Shopee này (mua gì cũng được) là Chan có hoa hồng để gia hạn gói Zhihu & dịch tiếp 📚

☕ Nếu muốn ủng hộ Chan thêm động lực:
MoMo (bấm vào đây) | PayPal (bấm vào đây)
Hoặc CK MB Bank:
QR Ủng hộ Chan
💌 Chỉ một chút thôi cũng đủ để Chan ngồi dịch cả đêm 🥺✨
error: Content is protected !!