Góc Của Chan

TÔI VÀ CÂU CHUYỆN CỦA CẬU – CHƯƠNG 2

11

[Nhật ký Tô Kình]

24/12/2013

Nghe nói hôm nay bạn học Y sẽ về trường.

Tối qua mua táo, sáng sớm nay, trời còn chưa sáng đã đến trường, cẩn thận trèo qua cửa sổ lớp cậu ấy, nhét quả táo vào hộc bàn.

Lén lút, như một tên trộm.

Đây chắc là việc dũng cảm nhất tôi từng làm trong cuộc tình đơn phương này.

Nhưng nghe nói bạn học Y nhận được quá nhiều quà, hộc bàn không đủ chỗ, cậu ấy đã chia cho các bạn xung quanh.

Quả táo chẳng có gì đặc biệt của tôi chắc cũng nằm trong số đó.

Trong lòng có chút không vui.

Cậu ấy được yêu mến như vậy, kết quả này rõ ràng đã được dự đoán từ trước, vậy mà tôi còn mong đợi điều gì nữa chứ?

Cậu ấy vốn dĩ không cần phải hồi đáp tôi, người được yêu thích không có lỗi.

Bạn học Y, chúc cậu đêm Giáng sinh vui vẻ nhé, mong mọi sự đều thuận lợi, bình an và hạnh phúc.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

24/12/2013

Đã mang quà đến cho bạn học Cá Voi.

Nói ra thì, tôi không phải là người nhút nhát.

Nhưng khi đối diện với bạn học Cá Voi lại không thể nào mạnh dạn.

Không dám nhìn thẳng vào cô ấy, không dám chủ động bắt chuyện.

Càng không dám bày tỏ tình cảm.

Tôi cũng không biết mình đang sợ điều gì.

Sau giờ tự học, tôi lấy cớ làm bù bài tập, ở lại lớp rất muộn.

Đợi đến khi đèn các lớp xung quanh tắt hết.

Tôi mò đến lớp bạn học Cá Voi, đặt món quà lên bàn cô ấy.

Thực ra hôm nay có rất nhiều người tặng tôi táo, tôi đều chia cho người khác hết rồi.

Nhưng không ngờ, ở tận sâu trong hộc bàn lại còn giấu một quả bị bỏ sót.

Không có ghi tên.

Giấu sâu như vậy, chắc chắn là người đầu tiên đến tặng rồi.

Nghĩ bụng hôm nay cũng chưa ăn táo, tôi bèn cắn từng miếng nhỏ ăn hết quả táo đó.

Ăn mà chẳng thấy ngon.

Vì quả táo mà tôi mong muốn nhất, vĩnh viễn không thể nhận được.

Bạn học Cá Voi, chúc cậu đêm Giáng sinh vui vẻ, hy vọng cậu sẽ thích món quà của tôi.

12

[Nhật ký Tô Kình]

25/12/2013 Hôm nay là lễ Giáng sinh, tâm trạng vui sướng.

Sáng nay vào lớp, tôi bất ngờ phát hiện trên bàn có một quyển bản thảo của Miyazaki và một hộp nhạc chủ đề Totoro.

Tôi rất thích các tác phẩm hoạt hình của Miyazaki, đặc biệt là Totoro, vậy đây là… tặng cho tôi sao?

Không có ghi tên, hỏi Nhan Nhan và Cố Chi Hành đều không phải, vậy là ai nhỉ?

Các bạn xung quanh đều cười đầy ẩn ý, trêu chọc tôi một cách thiện chí, nhưng không ai biết món quà đó là của ai.

Tôi cẩn thận cất món quà đi, trong lòng có chút bâng khuâng.

Một người bình thường, tầm thường như tôi, cũng có người thích sao?

Tôi cẩn thận đuổi theo bóng lưng phía trước, nhưng vươn tay không chạm tới được mặt trăng, mà ở phía sau tôi, lại có người lặng lẽ dõi theo tôi, bị tôi, một ngôi sao mờ nhạt, chiếu sáng.

Tôi đột nhiên có sự đồng cảm sâu sắc với người tặng quà này.

Có chút đau lòng cho cậu ấy.

Thầm mến thật khổ sở, sợ người ấy biết, lại sợ người ấy không biết.

Thầm mến thật chua xót, muốn gặp người ấy, lại không dám gặp.

Thầm mến thật đắng chát, đắng chát đến mức từ đầu đến cuối, tất cả mọi cảm xúc chỉ có một mình bạn biết.

Tôi đã nếm qua cái vị ngọt ngào mà đau khổ này, hy vọng không có ai giống như tôi.

Người bạn tặng quà kia, tôi rất thích món quà, cũng cảm ơn tình cảm của cậu, nhưng xin đừng thích tôi nữa.

Đừng để bản thân rơi vào cái vòng luẩn quẩn bị cảm xúc của người khác chi phối, đặc biệt là một người không thể đáp lại.

Hơn nữa, tôi cũng không đủ tốt, không đáng để được yêu thích.

Chúc cậu Giáng sinh vui vẻ, cậu sẽ gặp được một người tươi sáng hơn, sẽ có những niềm vui rực rỡ hơn đang chờ đợi cậu.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

27/12/2013 Sáng sớm, rảnh rỗi không có việc gì làm nên lên tầng ba tìm người.

Vừa hay thấy bạn học Cá Voi đang học bài trong lớp.

Trông thật ngoan ngoãn.

Cô ấy mặc áo màu xanh dương, tôi cũng mặc áo màu xanh dương.

Tính ra thì cũng là đồ đôi!

Buổi trưa, đi lang thang trong căng tin một hồi lâu.

Bạn học Cá Voi đến ăn cơm rất muộn.

Cô ấy gọi cá kho và rau cải.

Tôi cũng gọi giống cô ấy.

Cô ấy ăn cơm rất yên lặng, hình như rất thích ăn cá.

Buổi tối, đi dạo trên sân thể dục.

Gặp bạn học Cá Voi đang nói chuyện với bạn học.

Giọng nói nhỏ nhẹ, tôi không nghe rõ họ nói gì.

Hôm nay gặp bạn học Cá Voi ba lần, là duyên phận sao?

Sáng, trưa, tối đều gặp mặt, tính ra thì là đã cùng nhau đón Giáng sinh!

Chỉ là cái thằng kia cứ ở bên cạnh cô ấy mãi.

Aaaaaa, có thể rời xa bạn học Cá Voi của tôi một chút được không?

Thằng cùng bàn nói tôi cả ngày cứ lén lút, như đang theo dõi người khác.

Tôi sẽ không làm chuyện đó!

Bạn học Cá Voi, chúc cậu Giáng sinh vui vẻ, hy vọng cậu mỗi ngày đều vui vẻ.

13

[Nhật ký Tô Kình]

27/12/2013

Hôm nay tuyết đầu mùa rơi, tâm trạng thật nhẹ nhõm.

Tuyết thật đẹp, không nhịn được mà xuống sân đón tuyết.

Điều tiếc nuối duy nhất là không gặp được bạn học Y.

Nghe người ta nói, vào lúc tuyết đầu mùa, mọi lời nói dối đều có thể được tha thứ.

Vậy thì, bạn học Y, tôi sẽ không thích cậu nữa đâu.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

27/12/2013

Tuyết đầu mùa năm nay đến sớm hơn mọi năm.

Bạn học Cá Voi và cô bạn thân của cô ấy đang đi trong tuyết.

Tôi bước theo sau cô ấy, giẫm lên những dấu chân mà cô ấy để lại trên tuyết.

Tuyết rơi trên mái tóc cô ấy.

Tôi chỉ muốn đưa tay ra, phủi đi những bông tuyết ấy cho cô ấy.

Nghe nói, vào lúc tuyết đầu mùa, nếu được ngắm tuyết cùng người mình yêu, hai người sẽ mãi mãi hạnh phúc bên nhau.

Bạn học Cá Voi, cậu là người tôi rất thích, chúng ta sẽ có một cái kết hạnh phúc chứ?

Tôi thích cậu, chúc cậu mỗi năm đều vui vẻ.

14

[Nhật ký Tô Kình]

31/12/2013

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm, tuyết rơi càng lúc càng dày, tâm trạng bồi hồi khó tả.

Điều an ủi là tôi đã có người mình thích, mọi cảm xúc đều có điểm tựa, ánh mắt cũng có nơi để hướng tới, dù niềm vui và nỗi buồn vẫn lẫn lộn.

Khi thích một người tỏa sáng, cuộc đời như có một kim chỉ nam, không hay biết mà tôi lại muốn trở nên ưu tú như cậu ấy.

Chỉ tiếc là, một năm trôi qua, tôi và người mình thích vẫn chẳng có mấy giao lưu.

Chưa nói được mấy câu (ờ… hình như chỉ có đúng một câu).

Bạn học Y, điều tiếc nuối lớn nhất của tôi, là mọi nỗi tiếc nuối của tôi đều liên quan đến cậu.

Bạn học Y, nếu sau này chúng ta cùng đội một trận tuyết, cuộc đời này cũng coi như đã bạc đầu cùng nhau.

Thật mong được kề vai sát cánh cùng cậu đi trong tuyết, thật mong cậu có thể đọc được tâm trạng của tôi lúc này.

Năm cũ sắp qua, dù thế nào, rất vui vì đã gặp được cậu.

01/01/2014

Bạn học Y, rất vui vì đã gặp cậu, năm mới này cũng vậy.

Ông trời phù hộ, mong 2014 đối xử với cậu tử tế hơn một chút.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

31/12/2013

Bạn học Cá Voi.

Gần đây hình như tôi càng lúc càng thích cậu.

Giành được thứ hạng cao trong kỳ thi đấu, tôi muốn cho cậu biết.

Chụp được cảnh tuyết đẹp, tôi muốn chia sẻ cho cậu.

Nhìn thấy chuyện buồn cười, tôi muốn cậu cũng được cười cùng.

Năm nay sắp kết thúc rồi.

Chúc cậu, trong năm nay không có điều gì phải hối tiếc.

01/01/2014

Chúc mừng năm mới, bạn học Cá Voi.

Chúc cậu, năm mới rực rỡ hơn năm cũ.

Chúc cậu, mãi mãi sống trong ánh nắng xuân tươi đẹp.

Dù không thể cùng nhau bạc đầu, cũng đừng để gió tuyết nhuốm màu.

Năm mới này, tôi vẫn rất thích cậu.

15

[Nhật ký Tô Kình]

14/02/2014

Hôm nay là hai ngày trước khi đi học lại, tâm trạng không buồn không vui.

Sau kỳ nghỉ đông, tôi chưa gặp lại bạn học Y nữa.

Thực ra, ngoài những hào quang mà mọi người bàn tán, tôi biết về cậu ấy rất ít.

Kỳ nghỉ này cậu ấy sẽ làm gì nhỉ?

Buổi sáng, tôi không kìm được mà đến khu phố cổ nơi chúng tôi gặp nhau lần đầu, thử vận may.

Quả nhiên, không gặp được cậu ấy.

Thực ra tôi đã tự tay làm một hộp sô cô la, nghĩ rằng nếu có duyên gặp lại, tôi sẽ lấy hết dũng khí đưa cho cậu ấy.

Với cái kết này, tôi không biết mình nên thất vọng hay là thở phào nhẹ nhõm hơn.

Dù có đối diện với cậu ấy, tôi cũng sẽ lại rút lui thôi.

Bạn học Y, chúc cậu một ngày lễ Tình nhân vui vẻ.

Tiện đây, cũng chúc cho những người yêu nhau trên thế gian này có thể thành đôi.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

14/02/2014

Đã lâu rồi không gặp bạn học Cá Voi.

Khoảng thời gian trước, tôi luôn đi dạo ở phố Phong Bình.

Cũng có thể đoán được, tôi đã không gặp được cô ấy.

Đứa trẻ ngoan nào lại ra đó vẽ dạo vào giữa mùa đông?

Tay sẽ bị lạnh cóng mất.

Tô Tiểu Ngư, chính là con mèo hoang vàng trắng được nhặt về ở phố Phong Bình.

Nó rất vui khi trở về nơi cũ, cứ chạy nhảy nô đùa khắp nơi.

Ban đầu hôm nay tôi cũng định đi phố Phong Bình một chuyến.

Vì nơi đó rất có ý nghĩa kỷ niệm.

Nhưng Tô Tiểu Ngư vì ăn linh tinh mà bị ốm rồi.

Tôi đành phải đưa nó đến bệnh viện thú y.

Không biết nó có nhớ cô gái đã cho nó ăn xúc xích không nhỉ?

Giá mà tôi và bạn học Cá Voi là một đôi tình nhân thì tốt biết mấy.

Chúng tôi đã có thể cùng nhau đón ngày hôm nay.

Đã có thể đưa Tô Tiểu Ngư đến gặp cô ấy.

Bạn học Cá Voi, chúc cậu một ngày lễ Tình nhân vui vẻ.

16

[Nhật ký Tô Kình]

18/02/2014

Hôm nay khai giảng, tâm trạng phấn khởi.

Có người mình thích, việc đi học cũng trở nên đáng mong chờ.

Tôi rất rất muốn gặp cậu ấy.

Học kỳ này, lớp chúng tôi và lớp bạn học Y có tiết đọc sách chung, điều đó có nghĩa là từ giờ mỗi tuần chúng tôi đều có thể cùng đọc sách ở thư viện.

Hôm nay tôi đã gặp cậu ấy rồi!

Cậu ấy đang cầm quyển Không còn ai của Agatha đọc, ngồi thẳng lưng, chăm chú nghiêm túc, nổi bật giữa đám bạn học đang đi lại khắp nơi.

So sánh với cậu ấy, tôi vẫn còn mông lung suy nghĩ đủ thứ, thật là quá khác biệt.

Nhưng tôi đã có thêm thông tin mới, bạn học Y thích sách trinh thám.

Tôi có chút tò mò, sợ quá rõ ràng, nên đã lấy một quyển khác cùng tác giả là Vụ án Roger Ackroyd.

Đọc đến sau, tôi đã quên mất mục đích ban đầu, chỉ thấy quyển sách này viết quá hay.

Đến khi tan học vẫn còn tiếc nuối, nghĩ sẽ mượn về đọc hết.

Bạn học Y thật có gu quá đi!

Cứ mỗi lần tìm hiểu thêm một chút về cậu ấy, tôi lại phát hiện thêm một ưu điểm, và càng thấy cậu ấy quá tốt.

Và càng ngày càng thấy tự ti.

Haizz.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

18/02/2014

Thật không ngờ lớp tôi lại có tiết đọc sách chung với lớp bạn học Cá Voi!

Ông trời cuối cùng cũng mở mắt, chịu thương xót cho tôi rồi.

Cô ấy thật đáng yêu, ngồi yên lặng trên ghế, như đang suy nghĩ điều gì đó.

Rồi, cô ấy nhìn về phía tôi!

Tôi mải quan sát cô ấy, đến nỗi trong tay còn chẳng cầm quyển sách nào.

Phải để lại ấn tượng tốt.

Tuyệt đối không thể để cô ấy phát hiện tôi không có tâm trí đọc sách, chỉ biết nhìn cô ấy.

Thế là tôi giật phắt quyển sách từ tay thằng cùng bàn, làm bộ nghiêm túc đọc.

Chắc là giả vờ khá tốt nhỉ?

Bạn học Cá Voi đọc sách thật nghiêm túc.

Quyển sách cô ấy đọc lại cùng tác giả với quyển trong tay tôi.

Đây là loại duyên phận đặc biệt gì đây?

Xem ra cô ấy rất thích Agatha.

Vậy thì từ hôm nay trở đi tôi cũng thích luôn.

Muốn hồn nhập vào quyển sách trong tay cô ấy, để được cô ấy nhìn như vậy.

Muốn lên bắt chuyện với cô ấy, tiếc là tiết đọc sách không được nói chuyện.

Chúc bạn học Cá Voi, học kỳ mới vui vẻ.

17

[Nhật ký Tô Kình]

28/02/2014

Hôm nay tâm trạng không tốt.

Tôi gặp bạn học Y đi nộp bài tập về văn phòng, lúc tôi sắp đi ngang qua thì bài tập của cậu ấy đột nhiên rơi vãi khắp sàn.

Tôi thực sự rất muốn giúp cậu ấy nhặt, nhưng, nhưng… Tôi thấy phía sau cậu ấy có người đến, chắc là bạn cùng bàn của cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ giúp.

Thế là tôi giả vờ như không nhìn thấy bạn học Y, đi thẳng.

Bạn học Y, nếu chúng ta chưa từng gặp mặt, tôi đã có thể hào phóng chạy đến giúp cậu nhặt bài tập.

Nhưng, tôi thích cậu.

Tôi thích cậu mà.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

27/02/2014

Đi nộp bài tập về văn phòng, thấy bạn học Cá Voi đi về phía tôi.

Tôi cố tình buông tay, làm bài tập rơi vãi xuống sàn.

Nếu cô ấy đến giúp tôi nhặt, tôi sẽ nhân tiện cảm ơn.

Rồi lấy cớ cảm ơn mà mời cô ấy ăn trưa.

Giấc mơ thì đẹp, hiện thực thì phũ phàng.

Bạn học Cá Voi, đi thẳng qua bên cạnh tôi.

Đi thẳng qua rồi…

Xin hỏi bạn học Cá Voi, tôi, một người sống sờ sờ thế này, trong mắt cậu là không khí sao?

Cho mèo ăn xúc xích, giúp bà cụ qua đường, giúp em bé tìm mẹ.

Nhưng lại không giúp tôi nhặt bài tập.

Hơi giận rồi đấy.

Chúc cậu hít thở thông suốt nhé.

Nếu thiếu oxy thì có thể tìm tôi, một cục không khí này.

28/02/2014

Thôi được rồi bạn học Cá Voi.

Tôi tha thứ cho hành động hôm qua của cậu.

Tôi không giận nữa.

Tháng ba sắp đến rồi.

Chúc cậu tháng ba vui vẻ.

18

[Nhật ký Tô Kình]

01/03/2014

Hôm nay tâm trạng rối bời.

Nhan Nhan hỏi tôi có thích con trai không, tôi nói không, rồi cô ấy lại hỏi tôi thích mẫu người như thế nào.

Tôi nghĩ trong lòng, dĩ nhiên là đẹp trai, học giỏi, đối xử với mọi người ấm áp lễ phép, thích chơi tennis – Bạn học Y.

Tôi lo rằng nếu nói ra những điều này thì chẳng khác nào đọc cả số chứng minh thư của bạn học Y, rất dễ bị lộ, thế là tôi nói ra những điều hoàn toàn trái ngược: “Ngoại hình bình thường là được, thành tích không cần giỏi, tôi thích kiểu hư hỏng một chút, tốt nhất là giỏi chơi bóng rổ.”

Lời vừa thốt ra, tôi đã thấy bạn học Y vội vã đi ngang qua tôi.

Xong rồi, cậu ấy sẽ không nghĩ là tôi không thích cậu ấy chứ?

Nhưng như thế cũng tốt.

Nếu cậu ấy biết tôi thích cậu ấy, chắc chắn sẽ nghĩ tôi đang nằm mơ giữa ban ngày.

Không đúng không đúng, cậu ấy sẽ không bận tâm tôi nghĩ gì đâu.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

17/03/2014

Tình cờ biết được mẫu bạn trai mà bạn học Cá Voi thích.

Ngoại hình bình thường.

Điểm này thì tôi chắc chắn phù hợp.

Thành tích không cần giỏi.

Cái này đơn giản, kỳ thi tháng này tôi đã nỗ lực không ngừng, thành công đứng ở vị trí 200.

Không ngoài dự đoán, bị thầy cô và phụ huynh gọi lên nói chuyện.

Phiền chết đi được.

Nhưng cả khối đều biết tôi tụt hạng rất nhiều, mục đích đã đạt được.

Hư hỏng một chút.

Cái này hơi khó đây.

Tôi đã sắm một chiếc kính gọng vàng.

Học theo dáng đi lười biếng của mấy tay đầu gấu.

Và cả giọng điệu khinh khỉnh khi nói chuyện.

“Cô gái, cô đã thành công thu hút sự chú ý của tôi.” Nói như vậy bạn học Cá Voi có để ý đến tôi không nhỉ?

Còn về giỏi chơi bóng rổ.

Hồi cấp hai tôi là thành viên đội bóng rổ của trường, chỉ là vì bận học nên đã rút lui.

Vì bạn học Cá Voi thích.

Vậy thì tôi sẽ đăng ký tham gia giải bóng rổ tháng tới.

Chúc bạn học Cá Voi, sớm ngày thích tôi.

19

[Nhật ký Tô Kình]

10/04/2014

Hôm nay tâm trạng tuyệt vời.

Có tin đồn nói bạn học Y thay đổi tính nết.

Thành tích tụt dốc không phanh, còn chơi chung với đám đầu gấu ăn chơi lêu lổng, nói chuyện cũng có chút ngông nghênh.

Có lẽ vì cậu ấy thường xuyên đi lại khắp nơi nên tôi gặp được cậu ấy nhiều hơn trước.

Cậu ấy đeo kính gọng vàng, thêm chút khí chất cấm dục, trông giống như một tên bại hoại nho nhã.

Tôi bỗng nhiên có cảm hứng, muốn vẽ một nhân vật truyện tranh dựa trên cậu ấy, chắc chắn sẽ rất quyến rũ và được yêu thích.

Các bạn nữ đều nói đóa hoa trên đỉnh núi kia đã bước xuống trần rồi.

Những người thích mẫu học bá lạnh lùng thì thất vọng, chuyển mục tiêu.

Tất nhiên cũng có nhiều bạn nữ thích mẫu trai hư, đang rục rịch chờ cơ hội.

Còn tôi thì sao?

Tôi nhận ra, tôi không phải thích một mẫu người nào đó, mà là thích chính con người bạn học Y.

Cậu ấy của hiện tại, tôi cũng thấy rất đáng yêu và rất thích.

Chỉ là không biết tại sao cậu ấy lại thay đổi?

Không lẽ là thất tình?

Những điều khác không sao, chỉ mong cậu ấy có thể học hành thật tốt, dù sao tiền đồ vẫn là quan trọng nhất.

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

15/04/2014

Rõ ràng đã biến mình thành mẫu người mà bạn học Cá Voi thích.

Tại sao bạn học Cá Voi vẫn không thèm liếc nhìn tôi lấy một lần?

Chắc chắn là chưa thấy tôi chơi bóng rổ.

Giải đấu bóng rổ tuần tới, bạn học Cá Voi nhất định phải đến xem đấy nhé.

Tôi sẽ thể hiện thật tốt.

Chúc cậu có một ấn tượng tốt về tôi.

20

[Nhật ký Tô Kình]

25/04/2014

Hôm nay lớp chúng tôi đấu bóng rổ với lớp bạn học Y, tâm trạng tức giận!

Mấy hôm trước, tôi chỉ đến xem khi lớp tôi có trận đấu, các bạn nữ khác trong lớp thì rủ nhau đi xem trận của bạn học Y, tôi thật sự ngại quá.

Nhưng cũng nghe loáng thoáng, bạn học Y đã im lặng thì thôi, một khi đã ra tay thì kinh người, ném rất nhiều cú ba điểm, luôn ở thời điểm mấu chốt kéo lại tỷ số, khiến vô số fan nữ hò reo.

Trước đây chỉ biết cậu ấy chơi tennis giỏi, không ngờ bóng rổ cũng lợi hại đến vậy.

Lớp cậu ấy có một tay thiện xạ như vậy, bất khả chiến bại, chẳng mấy chốc đã vào trận chung kết đấu với lớp tôi.

Thế là tôi có thể đường hoàng mà chiêm ngưỡng phong thái oai hùng của cậu ấy.

Cậu ấy mặc áo số 8, như một con báo săn nhanh nhẹn, vừa linh hoạt vừa xảo quyệt, trái bóng gần như lọt vào rổ ngay cả khi tôi còn chưa nhìn rõ.

Các bạn nữ bên cạnh đều nói, bạn học Y trận này đặc biệt cố gắng, có lẽ vì hôm nay là sinh nhật của Dư Minh Mị, cậu ấy muốn giành chức vô địch tặng cô ấy.

Thật phiền, sao những lời này lại lọt vào tai tôi, đáng lẽ ra tôi có thể giả vờ không biết.

Ngay lúc lớp họ liên tiếp ghi điểm, thế trận như chẻ tre, bạn học Y đột nhiên bị một bạn nam lớp tôi cố ý va vào, ngã mạnh xuống sàn.

Không ít nam sinh nữ sinh của cả hai lớp đều xúm lại hỏi han, tôi đứng lặng người tại chỗ.

Bạn học Y xuyên qua đám đông, hình như nhìn tôi một cái, rồi rất nhanh quay đi, vẻ mặt không mấy vui vẻ.

Trong lòng tôi thấp thỏm, vừa lo cho vết thương của cậu ấy, lại vừa nghĩ mình đã đắc tội gì với cậu ấy sao?

Nếu không tại sao lại nhìn tôi bằng ánh mắt đó.

Có lẽ là ảo giác.

Kẻ đơn phương lúc nào cũng có ảo giác này, cảm thấy đối phương cũng đang chú ý đến mình, một ánh mắt lướt qua cũng có thể diễn giải ra hàng ngàn ý nghĩa, nhưng thực ra đó chỉ là một cái nhìn vô tình của người ta, không có ẩn ý gì sâu xa.

Tôi không muốn tự mình đa tình.

Giờ tự học buổi tối, cái thằng cùng bàn đã đụng ngã bạn học Y đến mượn vở của tôi, bị tôi thẳng thừng từ chối.

Hừ, đã làm tổn thương bạn học Y, chính là kẻ thù của tôi!

Bạn học Y, tôi đã trả thù cho cậu rồi!

[Nhật ký Giang Tự Hoài]

25/04/2014

Tôi đã làm hỏng bét rồi.

Cứ nghĩ giải bóng rổ có thể phô diễn tài năng trước mặt bạn học Cá Voi.

Không ngờ lại bị người ta đụng phải, ngã sấp mặt.

Ban đầu tôi còn may mắn nghĩ rằng cô ấy sẽ không thấy.

Ngoảnh đầu lại mới phát hiện cô ấy đang nhìn tôi.

Không nhìn sớm không nhìn muộn, lại nhìn đúng lúc này.

Thật thảm hại.

Thật mất mặt.

Giống như một tên hề vậy.

Không có gì tệ hơn việc mất mặt trước mặt người mình thích.

Cô ấy chắc sẽ nghĩ tôi thật vô dụng.

Dù sao cô ấy thích người chơi bóng rổ giỏi mà.

Cảm giác sau này không còn mặt mũi nào để gặp cô ấy nữa.

Không hiểu sao tôi có chút muốn khóc.

Mọi người đều quan tâm đến vết thương của tôi, nhưng tôi chỉ muốn biến mất tại chỗ.

Bạn học Cá Voi, không biết hôm nay phải chúc cậu thế nào đây.

Có thể xin cậu quên đi dáng vẻ của tôi ngày hôm nay được không.

🌸 Xem Bảng vàng Donate – Tuần 4 (25/08–31/08)

📖 Truyện bạn vừa đọc là hoàn toàn miễn phí 💖
👉 Bấm link Shopee này (mua gì cũng được) là Chan có hoa hồng để gia hạn gói Zhihu & dịch tiếp 📚

☕ Nếu muốn ủng hộ Chan thêm động lực:
MoMo (bấm vào đây) | PayPal (bấm vào đây)
Hoặc CK MB Bank:
QR Ủng hộ Chan
💌 Chỉ một chút thôi cũng đủ để Chan ngồi dịch cả đêm 🥺✨
error: Content is protected !!