Góc Của Chan

EM LÀ ĐOÁ HOA DUY NHẤT TRONG THÀNH PHỐ NÀY- CHƯƠNG 9

16

Vào ngày thứ hai, tôi và Hoắc Phàm đến cục dân chính làm giấy đăng ký kết hôn.

Khi nhận được chứng nhận, tôi vẫn còn một cảm giác vô cùng hư ảo, mơ mơ hồ hồ

Hoắc Phàm cười vui vẻ, không ngừng gọi điện.

“Ừ, đúng rồi. Tôi đã nhận được chứng nhận. Nhớ đổi hình nền của trang web chính thức thành chữ [Hỉ]* nhé.

*囍

“Bốc thăm trúng thưởng, 10.000 người hâm mộ của vợ tôi sẽ được tặng phong bì đỏ và ăn kẹo cưới”.

“Gửi cho tôi bản thảo để gửi cho báo chí và chuẩn bị đăng thông báo lên các trang mạng và báo chí nhanh nhé!”

Tôi khoanh tay ngồi thiền, để bản thân tịnh tâm lặng nhìn anh ấy bận rộn tới lui, chờ đợi anh ấy cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.

“Hoắc tổng, anh thật quyến rũ, khiến người ta không kìm được.”
Hoắc Phàm ngượng ngùng: “Di Di, đừng nói như vậy, anh không chịu nổi đâu”

“…”

Tôi: “Tâm hồn luôn thay đổi ẩn dưới bộ đồ của anh thực sự khiến em đầy tò mò đấy nhé”

Hoắc Phàm hất tóc lên: “Không, vẻ ngoài của anh cũng quyến rũ như tâm hồn anh, chỉ là nó đang chờ em đến khám phá thôi đấy”

“…”

17

Tổng doanh thu phòng vé cuối cùng của “Liệu Nguyên” đạt 3,7 tỷ.

Đối với bộ phim này, nó đã nhận được cả sự hoan nghênh từ giới phê bình lẫn thành công về doanh thu phòng vé, đó là một kết quả rất tốt.

Mức độ phổ biến của Cuộc thi Trang sức SHINE cũng cao hơn dự kiến, những tác phẩm đoạt giải cuối cùng sẽ được bán đấu giá công khai sau khi hoàn thành và toàn bộ số tiền thu được từ cuộc đấu giá sẽ được cam kết quyên góp cho trẻ em nghèo gặp khó khăn

Động thái này cũng khiến giá cổ phiếu của Hòa Thái tăng lên rất nhiều.

Đó đơn giản là một tình huống đôi bên cùng có lợi cho Hoắc Phàm và tôi.

Hoắc Phàm cười khúc khích: “Anh đã nói không sai mà, Di Di là ngôi sao may mắn của anh”

Còn Thẩm Tinh Thần thì xui xẻo, không biết anh ta ra nước ngoài học cái gì, diễn xuất sa sút rất nhiều, tính cách khuyết điểm cũng lộ ra, con đường sự nghiệp ngày càng đi xuống

Anh ta giống tôi ngày xưa, nhưng không hẳn là giống tôi ngày xưa.
Dù có làm gì đi nữa, anh ta cũng không thể thoát khỏi sự đánh giá là “người yêu cũ cặn bã của Hạ Di”.

Nhưng anh ta là người mặt dày, nhã nhặn nhận danh hiệu này, luôn nhắc đến tên tôi

Sắp đến Weibo Movie Awards Ceremony

Người đại diện của tôi đưa tin “Liệu Nguyên” đã lọt vào danh sách đề cử của nhiều giải thưởng và hỏi tôi có muốn tham dự lần này không.

Tôi rất do dự, nửa vừa muốn, nửa lại không

Dù tôi không còn quan tâm nữa nhưng “sự cố hoa cúc” đã để lại một cái bóng rất lớn trong tôi.

Hoắc Phàm bình tĩnh động viên: “Không sao đâu Di Di, cứ tự tin đi đi, không cần phải lo lắng”

Tôi mới biết địa điểm tổ chức đêm hội này là do Hòa Thái tài trợ.
Một ngày trước khi diễn ra Weibo Movie Awards Ceremony, tôi đã chính thức công bố.

Thật bất ngờ, Thẩm Tinh Thần đã chia sẻ lại bài đăng của tôi và thêm câu “Luôn ủng hộ hoa hồng đỏ”.

?????

Cái quái gì vậy, nực cười thật chứ!

Thật là vô liêm sỉ.

18

Vào đêm diễn ra đêm hội, tôi có chút hồi hộp

Sợ xảy ra chuyện, sợ nhắc lại chuyện cũ, sợ gặp lại người cũ.

Mọi chuyện rủi ro trong quá khứ cứ ùa về

Khi xe chạy từ khách sạn đến hiện trường, tôi nhận thấy có điều gì đó không ổn.

Khách sạn cách địa điểm tổ chức một km. Nhìn xung quang đường, những bông hoa hồng đang nở rộ được đặt ngay ngắn dọc vỉa hè và có rất đông người hâm mộ từ nhiều công ty khác nhau.

Đến địa điểm, quảng trường rộng lớn tràn ngập những giỏ hoa hồng với nhiều màu sắc khác nhau, được trang trí như một trang viên hoa hồng thơm ngát.

Nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn những người hâm mộ gọi tên tôi với những lá cờ nhỏ vẫy và những bông hồng trong mắt, tôi choáng váng, trong lòng dâng trào một cảm giác xúc động.

Bước vào địa điểm, tôi ngồi vào chỗ và phát hiện Thẩm Tinh Thần không có ở đó.

Hoắc Phàm ngồi ở ghế khách mời trao giải, nhếch khóe miệng nhìn tôi bằng ánh mắt trấn an.

Tôi vẫn còn ngơ ngác khi người dẫn chương trình công bố người đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, Hạ Di.

Tiếng la hét và vỗ tay của người hâm mộ trong hội trường khiến tôi tỉnh táo lại.

Đứng giữa sân khấu, cảm giác quen thuộc ấy lại ùa về.

Niềm tự hào và phấn khích khi được ghi nhận, sự hài lòng khi nhận được phần thưởng sau khi làm việc chăm chỉ cuối cùng cũng đền đáp xứng đáng

Người trao giải cho tôi là Hoắc Phàm.

Anh ấy nói: “Hạ Di, em xứng đáng với tất cả.”

error: Content is protected !!