Góc Của Chan

CHƯƠNG 3 – END

5

Thẩm Nguyệt rất lo lắng cho tôi, bởi cô ấy rất hiểu rất rõ tính anh trai mình là kiểu người dễ thay đổi như thế nào, nên ngoài việc không để Thẩm Diên Đình cảm thấy chán tôi trong cuộc sống hàng ngày, cô ấy còn cẩn thận khuyên bảo tôi nên tìm hiểu kĩ hơn về anh ấy nữa, để không bị lừa bởi những lời hoa mỹ của Thẩm Diên Đình.

Cảm thấy những lời của Thẩm Nguyệt nói với tôi cũng có lí, nên tôi đã xin phép với anh cho mình có thể đến công ty của anh để thăm quan cũng như gặp gỡ các đồng nghiệp trong đó, khi tôi cùng Thẩm Diên Đình đến công ty, tôi tình cờ gặp Tiểu Tề – người đang sắp xếp tài liệu Thẩm Diên Đình.

“Cậu làm việc trong công ty của Thẩm Diên Đình à?” tôi hỏi.

Tiểu Tề gật đầu: “Vâng, anh Thẩm là học trưởng cũng như sếp của em, vì vậy lúc bị thương em mới dám nhờ anh ấy”

Thuận thế nên tôi đã trò chuyện với Tiểu Tề trong một thời gian khoảng độ mấy giờ, và khi tôi biết rằng Tiểu Tề và Thẩm Diên Đình, bao gồm cả tôi, học cùng trường đại học với nhau, tôi không khỏi than thở cho số phận mình.

Tôi lại hỏi về Thẩm Diên Đình, Tiểu Tề nghĩ một lúc rồi kể 

“Em nhớ hình như anh Thẩm lúc còn đi học đại học cũng không có lịch sử đen gì nhiều, chỉ là có một năm anh ấy được giao nhiệm vụ đi đón một đàn em năm nhất, sau khi dốc hết sức lực giúp đàn em chuyển hai chiếc vali hành lí lên phòng, đàn em đó đi mua nước để cảm ơn nhưng nào ngờ được cô ấy lại bị mù mặt* cơ chứ”

*Không nhận ra gương mặt người khác.

Tôi đang định cười thì Thẩm Diên Đình từ đâu lại xuất hiện sau lưng tôi.

Sắc mặt của anh khi nhìn tôi có vẻ như không được tốt cho lắm, sau khi đi theo anh đến văn phòng, tôi không nhịn được cười khi nhìn thấy khuôn mặt đen nhẻm đó.

Thẩm Diên Đình đặt tôi ngồi lên đùi anh, nghe thấy nụ cười của tôi, anh siết chặt vòng tay quanh eo tôi.
“Buồn cười như vậy sao?” Thẩm Diên Đình uy hiếp nhìn tôi.

Tôi liền gật đầu: “Cô học muội đó cũng xấu xa quá rồi, làm sao lại có thể khiến Tiểu Thẩm của chúng ta đáng thương như vậy chứ.”

“Ồhhh, vậy em có biết cô gái xấu xa đó là em không?”.

Đang cười vui vẻ trước mặt Thẩm Diên Đình thì tự nhiên nghe anh ấy nói câu đó thì nụ cười của tôi trở đông cứng lại trên mặt. Thẩm Diên Đình xoay người tôi lại, mặt đối mặt với anh.

“Anh giúp em chuyển đồ mệt c.hết đi được, còn em lại đi cảm ơn người khác”

Tôi vội vàng lắc đầu: “Làm sao có thể như thế được! Hành lý của em là do Trình Chi xách cơ mà!”.

Thẩm Diên Đình: “Vậy nếu không tại sao Tiểu Tề lại nhắc đến học muội bị bệnh mù mặt cho em nghe cơ chứ?”

Tự nhiên, khắp cả người tôi đóng bang tại chỗ.

“Anh vốn chuẩn bị kế hoạch trả thù em, nhưng mà cái cô nương không có lương tâm này, không ngờ được sau này em với Trình Chi lại yêu nhau”.

Quả thật là, tôi thừa nhận rằng tôi và Trình Chi ở bên nhau là vì anh ấy đã giúp đỡ tôi xách hành lí lên phòng, nên cũng từ duyên cớ đó mà tôi và Trình Chi rất nhanh đã yêu nhau.

Thẩm Diên Đình tựa hồ biết được suy nghĩ của tôi, khóe miệng nở nụ cười, nhéo cằm tôi: “Nhưng không sao, hiện tại em lại ở trong tay anh rồi.”

Thực ra, ngồi trong vòng tay của Thẩm Diên Đình cũng không thoải mái cho lắm, khi thoát khỏi tay anh, tôi chỉ cảm thấy đại não của mình như sắp thiếu hết dưỡng khí, 

Giờ tôi cũng hiểu vì sao khi gặp anh lại cảm thấy anh quen như thế 

Về phần khi tôi hỏi tại sao anh ấy biết cô gái đó chính là tôi, anh ấy đã kể lại rằng: có lần tôi uống say và ôm cánh tay anh khóc lóc, kể cho anh nghe về mối quan hệ của tôi và Trình Chi

Nghe thế, tôi đã rất vui vì anh ấy đã không ném tôi ra khỏi nhà vào thời điểm đó.

Nhưng Thẩm Diên Đình lại dồn mọi bất bình và tức giận của anh ấy lên tôi, mấy lần tôi muốn bỏ chạy nhưng anh ấy đã kéo tôi lại và đè tôi lên bàn.

Ngay khi tôi chuẩn bị cùng Thẩm Diên Đình tiến hành bước tiếp theo, thì điện thoại di động của Thẩm Diên Đình đột ngột vang lên.

Tôi tận dụng thời cơ đó liếc nhìn qua, thì ra đó là người mà tôi cũng quen biết.

Không ngờ, Thẩm Diên Đình lại đưa điện thoại cho tôi, trên mặt lộ ra vẻ oán hận, anh ấy ở hõm cổ tôi rên rỉ: “Anh không muốn nói chuyện với cô ta, em trả lời đi.”

Không biết Tô Viên có tài khoản WeChat của Thẩm Diên Đình từ đâu. Nhưng thỉnh thoảng cô ta lại gửi một hoặc hai bức ảnh về bộ đồ ngủ ren quyến rũ cho anh ấy!

Đây không phải là đang quyến rũ đàn ông hay sao.

Ngay khi tôi định tức giận quay lại chất vấn anh tại sao lại kết bạn WeChat với Tô Viên, thì tôi lại thấy câu trả lời của Thẩm Diên Đình.

Đó là hình ảnh của tôi đang ngủ.

Tôi không biết Thẩm Diên Đình đã bí mật chụp ảnh nó khi nào, đã thế anh còn nói thêm một câu:

“Tôi rất thích Kiều Ngữ. Cô ấy đang ngủ, cô đừng gửi tin nhắn để làm phiền tôi và cô ấy nữa. “

Tôi nhất thời không kìm được, ôm lấy mặt Thẩm Diên Đình, hôn anh ấy mấy cái trên mặt.

Nhìn vết son môi trên mặt Thẩm Diên Đình, tôi bật máy ảnh lên, chụp một bức ảnh và gửi chon gay cho Tô Viên.

Đều là phụ nữ với nhau, cho dù Tô Viên có vô liêm sỉ đến đâu, khi nhìn thấy bức ảnh này, tôi nghĩ cô ta cũng sẽ biết điều rằng tôi và Thẩm Diên Đình đã bên nhau mà an phận quyết định rút lui khỏi Thẩm Diên Đình.

Sau khi trả lời tin nhắn xong, tôi lấy tay kéo cằm Thẩm Diên Đình xuống sát lại gần mặt tôi.

“Thích em? Sao không nói sớm.”

Yết hầu của Thẩm Diên Đình khẽ động, nói: “Lúc đó em mới chuyển đến, nếu bị Thẩm Nguyệt phát hiện ra anh nói thích em, em ấy sẽ nghĩ rằng anh đang lừa em để che giấu giới tính thật của mình.”

“Anh cũng không có nói với em… Thẩm Nguyệt làm vậy là vì muốn tốt cho em thôi…”

Nhưng tôi đã đánh giá thấp khả năng của bạn thân mình rồi.

Khi tôi và Thẩm Diên Đình tay trong tay về nhà, chúng tôi tình cờ gặp cha mẹ của Thẩm Diên Đình trước cổng, chắc là họ được Thẩm Nguyệt gọi đến.

Cha mẹ của Thẩm Diên Đình đau lòng nhìn tôi, nói rằng nếu tôi bị ép buộc ở bên Thẩm Diên Đình, chỉ cần tôi gật đầu họ sẽ giúp tôi trút giận ngay lập tức.

Tôi còn chưa kịp trả lời, Thẩm Diên Đình đã bị cha mẹ hỏi liệu anh ấy có phải là gay hay không, nếu anh nói dối để tôi yêu anh ấy và dụ dỗ các thể loại khác với tôi, cha me anh nhất định sẽ cho anh một trận đáng nhớ.

Thẩm Diên Đình xoa xoa trán đang giật giật của mình. Vẫy tay một cái, anh ấy đã cho em gái của mình đi công tác trong vài tháng. Tất nhiên, đây là chuyện của sau này.

Nếu không có lời giải thích của Tiểu Tề và thái độ của Thẩm Diên Đình, tôi có lẽ đã bị Thẩm Nguyệt dẫn xuống hố rồi cũng nên.

Tôi nhanh chóng giải thích, lúc đó sự nghiêm túc trên khuôn mặt của cha mẹ Thẩm Diên Đình mới dần dần biến mất.

Là cha mẹ, họ rất vui khi con trai mình có bạn gái. Trước khi đi, họ còn kéo tôi và nhét cho tôi một phong bì lớn màu đỏ.

“Nhưng tại sao anh phải tẩy lông mỗi ngày và luôn đi tất trắng nhỉ?”
Tôi suy nghĩ rất lâu, và tôi vẫn cứ thắ mắc với những băn khoăn của mình.

Thẩm Diên Đình mở ngăn kéo ra, bên trong có một dãy những đôi tất nhiều màu sắc.

“Những món quà nhỏ trong dịp teambuilding của công ty, đa số mọi người đều không thích nên anh mang hết về nhà. Anh cũng không phải là ngày nào cũng mang tất trắng” 

Tôi đang định bật cười khi teambuilding mà công ty lại đi tặng tất thì Thẩm Diên Đình đã nắm lấy tay tôi và đặt lên cánh tay của anh.

“Từ trước đến giờ anh không để cho lông mọc nhiều. Sau khi cạo rồi mọc lại sẽ bị đâm, rất khó chịu. Em sờ thử xem có bị đâm không?”.

Tôi sờ sờ lên xuống và thực sự không có dấu hiệu bị đâm vào tay sau khi tẩy lông.

Nhưng tôi không muốn bỏ qua cơ hội để chọc Thẩm Diên Đình, vì vậy tôi lập tức giả khờ châm chọc anh: “Chỉ sờ tay thôi thì em không cảm nhận rõ được”

Tôi ngay lập tức chuyển sang cơ ngực vạm vỡ của Thẩm Diên Đình, mò mẫm một cách nghiêm túc.

Bạn biết đấy, dáng người của Thẩm Diên Đình là hạng nhất thật đấy!

Tôi chưa kịp sờ sờ vài lần thì Thẩm Diên Đình đã nắm lấy cổ tay tôi.

Hơi thở của anh hơi dồn dập, cũng nóng như thiêu đốt. Anh nhìn tôi với nụ cười trong mắt:

“Quả thật, chỉ sờ một chỗ thì không thể chứng minh lời anh nói là thật, vậy thử chỗ khác xem?”

Sau khi bị Thẩm Diên Đình buộc phải “kiểm tra” kỹ lưỡng, tôi đã không bao giờ dám đề cập một lần nào nữa đến vấn đề lông trên cơ thể của anh.

6

Trước khi ở bên Thẩm Diên Đình, tôi luôn cho rằng trên đời ai cũng sẽ lộ bản chất thật của mình 

Nhưng sau khi chúng tôi ở bên nhau, tính cách thật của Thẩm Diên Đình cũng đã lộ rõ. 

Trong những ngày sau đó, Trình Chi đã nhiều lần nhắn tin cho tôi để xin quay lại với nhau, anh ta kể cho tôi nghe về khoảng thời gian mà chúng tôi đã từng hạnh phúc bên nhau như thế nào. Tôi thầm nghĩ Trình Chi và Tô Viên đúng là một lũ đê tiện kết hợp với nhau, rõ ràng là đã có người yêu, nhưng vẫn có thể lừa dối người khác mà không chớp mắt.

Đến mức mà mỗi lần khi tôi nghĩ đến khuôn mặt của Trình Chi, tôi lúc nào tôi cũng luôn cảm thấy buồn nôn, vì vậy mà mỗi khi mà hắn ta cố nhắn tin hay cố gọi điện làm phiền đến tôi, tôi luôn phớt lờ hắn.

Một lần, Thẩm Diên Đình không thể chịu được tiếng chuông báo tin nhắn của tôi cứ reo lên liên tục, nên anh đã quyết định kiểm tra điện thoại của tôi

Khi Thẩm Diên Đình lần lượt nhìn thấy những tin nhắn quấy rối do Trình Chi gửi đến, khuôn mặt của anh đột nhiên trở nên vô cùng u ám.

“Anh ghen rồi”

Anh lạnh lùng nói điều đó với tôi.

Thấy tôi thờ ơ và có vẻ như không mấy quan tâm đến lời nói của anh, Thẩm Diên Đình lại nhìn tôi với ánh mắt đáng thương, giống như một chú cún đang cầu xin một cái vuốt ve từ chủ nhân của nó.

Tôi làm sao có thể cưỡng lại được vẻ đẹp của anh nên đã ngay lập tức kéo Trình Chi vào danh sách đen, sau đó tiếp tục nói chuyện Thẩm Diên Đình một cách bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra cả.

Chúng tôi cứ thế hạnh phúc cùng nhau cho đến khi thiệp mời đám cưới của Tiểu Tề được gửi đến Thẩm Diên Đình.

Vào ngày hôm đó, tôi thấy Tiều Tề nắm tay cô dâu, trên khuôn mặt còn nở nụ cười rạng rỡ và hoàn thành lễ cưới lãng mạn với sự chúc phúc của mọi người.

Thấy vậy, tôi không khỏi hỏi Thẩm Nghiên Đình: “Sau này chúng ta cũng sẽ kết hôn chứ?”

Tuy nhiên, Thẩm Diên Đình chỉ dừng lại nhìn vào ánh mắt của tôi.

Anh có chút ngượng ngùng: “Kiều Kiều, em thật sự muốn ở bên anh sao?”

Giọng điệu của anh có chút ngập ngừng, khiến tim tôi bị bóp nghẹt trong giây lát.

Sau khi trở về từ đám cưới của Tiểu Tề, Thẩm Diên Đình dường như bắt đầu tránh mặt tôi, lấy đủ loại lý do như có cuộc họp đột xuất và tăng ca nên tôi và anh ấy đã không gặp nhau tận nửa tháng hơn.

Ngay cả khi chúng tôi gặp nhau ở công ty, Thẩm Diên Đình cũng chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi vội vàng rời đi chỗ khác.

Tôi vẫn nhớ những gì tôi đã hỏi Thẩm Diên Đình trong đám cưới của Tiểu Tề. Có phải thái độ của Thẩm Diên Đình như thế là vì anh ấy không muốn ở bên tôi?

Chúng tôi cứ thế mà lạnh nhạt với nhau, thì trong một hôm ở công ty, suy đoán của tôi về sự lạnh nhạt của anh dạo gần đây cuối cùng đã có được đáp án, trong buổi sáng ngày hôm đó, khi tôi đang giao tài liệu cho Thẩm Diên Đình, thì chợt tôi đã nhìn thấy một người phụ nữ khác trong phòng của anh.

Người phụ nữ nhìn thấy tôi, mỉm cười với tôi, sau đó quay sang Thẩm Diên Đình nhướng mày: “Thẩm tổng, tùy anh quyết định, quan trọng nhất là cái gì phù hợp với anh.”

Sau khi người phụ nữ rời đi, tôi đặt tài liệu lên bàn của Thẩm Diên Đình, nhìn người mà tôi thương ở trước mặt, tôi có cảm giác như mình đang ở trong hầm băng. Mặc dù tôi vô cùng tỉnh táo, nhưng sau khi biết Thẩm Nghiên Đình đang đùa giỡn với tình cảm mình, tôi vẫn có chút không khỏi tức giận trong lòng.

Thẩm Diên Đình hôn lên trán tôi như thường lệ, sau đó lại đắm mình vào công việc.

“Thẩm Diên Đình…”

Em nghĩ,…Chúng ta nên tạm thời tách nhau ra để cho cả hai có không gian riêng

Một vài lời nói nữa sắp thoát ra khỏi miệng tôi, nhưng rồi, tôi cũng chẳng thể nói thêm được gì với anh nữa.

Tôi không phải là người quá phụ thuộc vào người khác nên nếu Thẩm Diên Đình không chọn lựa được thì tôi sẽ không quá bận tâm đến mà chủ động nói ra điều cần nói

Nhưng trước khi tôi nói ra, Thẩm Diên Đình đã lên tiếng:

“Kiều Kiều, cuối tuần này chúng ta nói chuyện nhé?”

Dù sao cả hai chúng tôi cũng nên có thời gian nói rõ mọi chuyện với nhau trước khi cả hai đi đến những quyết định tiếp theo thế nên tôi đã không từ chối lời đề nghị từ anh.

Nhưng cuối tuần này, tôi vẫn không gặp được Thẩm Diên Đình, cho đến khi anh ấy gửi một tin nhắn: “Kiều Kiều, em lên sân thượng đi.”

Bầu trời của buổi tối hôm chúng tôi hẹn nhau đặc biệt xuất hiện rất nhiều ngôi sao lấp lánh, trong cái màn đêm se se lạnh, thỉnh thoảng đâu đó lại có một cơn gió nhè nhẹ thổi qua

Trên tầng thượng tối om, nhưng khi tôi bước vào, những ánh đèn vàng ấm áp thắp sáng xung quanh, như những con đom đóm lập lòe trong đêm tối.

“Kiều Kiều”

Nhìn khoảnh khắc Thẩm Diên Đình từ trong bóng tối đi ra, đầu óc tôi có hơi choáng váng, chỉ thấy môi thẩm Diên Đình mấp máy muốn nói gì đó với tôi.

Mãi cho đến khi Thẩm Diên Đình quỳ một chân trước mặt tôi, tôi mới chợt tỉnh lại.

“Thời gian quá ngắn nên có chút gấp gáp, hi vọng em không để ý.”
Thẩm Diên Đình nói, và lấy ra một chiếc nhẫn: “Kiều Kiều, em sẽ lấy anh chứ?”

Nhìn chiếc nhẫn kim cương to bằng quả trứng chim bồ câu, tôi cảm thấy chân mình mềm nhũn, khuỵu xuống trước mặt Thẩm Diên Đình.

“Cái, cái, cái này. . . anh, anh, hai ngày trước không phải anh còn đang liếc mắt đưa tình với cô gái khác sao? Còn xem nên chọn ai là phù hợp mà.”

Thẩm Diên Đình cau mày: “Em không phải đang nói nhà thiết kế đấy chứ”

“Anh cảm thấy những viên kim cương được đính trên nhẫn phải to và đẹp nên cô ấy đề nghị anh chọn một viên phù hợp. Sao khi chọn tới chọn lui anh nghĩ viên này rất phù hợp với em.”

Nói xong, Thẩm Diên Đình đưa chiếc nhẫn đến gần bàn tay để đeo nó lên cho tôi.

Sau đó, anh lại khôi phục lại vẻ đoan trang và nghiêm túc vừa rồi: “Kiều Kiều, lấy anh nhé?”

Lúc này, nụ cười trên mặt tôi không giấu được nữa: “Em đồng ý!”

Khi Thẩm Diên Đình đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của tôi, lúc đó, quả thật là tôi không thấy gì ngoài cảm giác đôi tay mình đang run hết cả lên.

Cũng chính lúc này, tôi chợt tỉnh táo trở lại.

Mọi người ơi, có ai hiểu được tôi không. Lúc được cầu hôn, tôi phấn khích đến mức bản thân tự quỳ xuống luôn thì phải làm sao đây.

Nhận thấy sự lúng túng của tôi, Thẩm Diên Đình mỉm cười và xoa đầu tôi: 

“Chân đau rồi à”

Tôi ngượng ngùng đứng dậy: “Lần đầu tiên em được cầu hôn nên có chút căng thẳng “

Thẩm Diên Đình cười phá lên, tôi vội vàng che mặt anh lại, hung ác uy hiếp: “Anh còn cười à? Anh bỏ mặt em cả tháng trời chỉ vì để chuẩn bị việc này à?” 

“Anh không ngờ được em lại đồng ý ở bên anh cả đời.”

Thẩm Diên Đình trả lời một cách nghiêm túc, anh ấy nắm lấy tay tôi và hôn lên bàn tay tôi.

” Thật ra, anh đã chuẩn bị cho ngày hôm nay suốt thời gian qua, lúc nhìn thấy em không vui vì anh đối xử lạnh nhạt với em, thật sự khi đó anh chỉ muốn từ bỏ các kế hoạch mà anh đang làm rồi đến và ôm em thật chặt cho thoã nỗi nhớ mong trong lòng. Anh thật sự xin lỗi em, Kiều Kiều”.

Tôi hừ lạnh một tiếng: “Vậy anh nghĩ cách để làm em vui vẻ lại đi”

Nghe vậy, khóe môi Thẩm Diên Đình cong lên một vòng cung.

Giây tiếp theo, anh đã đặt một nụ hôn lên môi tôi.

“Sau này, xin hãy chỉ bảo thêm nhé cho anh nhé, vợ sắp cưới”

Ngày Thẩm Nguyệt trở về sau chuyến công tác bận rộn, tôi đang nằm trong vòng tay Thẩm Diên Đình xem TV.

Thấy vậy, Thẩm Nguyệt mở to mắt: “Hai người các người, thật sự yêu đương với nhau rồi à?”

Thẩm Diên Đình dường như có oán hận với em gái mình, anh ấy ôm tôi chặt hơn trong vòng tay.

“Ừ, yêu nhau rồi”

“Còn nữa, để anh giới thiệu lại một lần nữa cho em biết, đây là vợ sắp cưới của anh.”

(HOÀN) 

error: Content is protected !!