Góc Của Chan

CHƯƠNG 3

9

Tôi và Tống Thần yêu nhau!

Chỉ nghĩ về nó thôi cũng khiến tôi cười khúc khích.

Châu Huyên khó chịu trước sự xứ mãi nhắc đên của tôi nên đẩy tôi xuống ghế và nhét từng lọ mỹ phẩm vào cho tôi.

“Bây giờ cậu trang điểm đi, sau đó đi tìm anh ấy rồi hẹn hò đi”

Tôi ngượng ngùng vô cùng: “Trường anh ấy quản lý chặt chẽ nên tớ chỉ được đến gặp anh ấy vào buổi tối”.

Châu Huyên đứng thẳng dậy, đưa cây bút cho tôi rồi hét lên: “Vậy thì nhanh làm bài tập đi, ngày mai là hạn nộp rồi!”

Tình yêu và học tập có thể xuất hiện cùng lúc

Tôi nghĩ.

Tống Thần rất bận rộn, chúng tôi thường hẹn hò trong phòng tự học

Nói là hẹn hò nhưng thực tế không phải vậy, chỉ là học bài riêng của mình thôi.

Anh ấy luôn rất nghiêm túc khi học, nhưng tôi lại bị anh làm phân tâm.

Tôi viết đi viết lại, đặt bút và vở bài tập xuống, nằm xuống bàn, lén nhìn anh.

Thật là một anh chàng đẹp trai!

Thật là một anh chàng đẹp trai thông minh, ngay thẳng, tốt bụng và dũng cảm!

Đó là bạn trai của tôi!

Hầu hết thời gian, anh đều giả vờ như không để ý và tiếp tục làm việc riêng của mình.

Thỉnh thoảng, anh ấy đưa tay ra bịt mắt tôi rồi dùng một lực nhẹ quay đầu tôi lại.

Lần nào vào lúc này, tôi cũng sẽ nắm lấy tay anh ấy.

Anh ấy liếc nhìn tôi, tôi mỉm cười và nói: “Để em sưởi ấm tay cho anh nhé!”

Anh ấy không nói, cũng không rút tay lại, chỉ xòe các ngón tay ra và bao trọn lấy tay tôi.

Đây là nhiệt độ thích hợp để sưởi ấm, nó lan tỏa từ đầu ngón tay đến tận trái tim.

Tay anh luôn ấm hơn tay tôi.

10

Châu Huyên cho rằng tôi thích Tống Thần hơn.

Cậu ấy dạy tôi: “Trong một mối quan hệ, anh ta phải thích cậu hơn cậu thích anh ta thì cậu mới được hạnh phúc, cậu biết không?”

Tôi ngập ngừng: “Nhưng… cho dù tớ thích anh ấy hơn thì tớ vẫn rất vui, rất vui.”

Châu Huyên nằm ở trên giường rên rỉ: “Tớ cứu không được cậu nữa rồi”

Ý cười đã tràn ra khỏi mắt tôi, cùng với đó là sự ngọt ngào không thể che giấu.

Tình yêu của Tống Thần bị kiềm chế, không giống như sự công khai của tôi.

Anh ấy không dễ dàng đưa ra quyết định, nhưng một khi đã quyết định làm điều gì đó, anh ấy sẽ làm tốt.

Anh ấy là loại người có lời hứa ngàn vàng

Tôi chỉ muốn giấu đi sự ngọt ngào mà anh ấy không bộc lộ, để tôi có thể tự mình nhìn thấy và không ai khác có thể biết được.

Nhà vàng cất người đẹp, còn tôi giấu Tống Thần.

Trong một kỳ nghỉ hiếm hoi, anh rủ tôi đi chơi.

Từ máy bay đến đường sắt cao tốc rồi đến xe buýt, chúng tôi đi từ Bắc vào Nam.

Chiếc xe băng qua những cánh đồng, những thảm thực vật rộng lớn xa lạ.

Tống Thần nói, đây là yên thảo

Tôi đã sống ở miền Bắc từ khi còn nhỏ nên có một số điều mới lạ trong suốt chặng đường đó.

Anh ấy nhường cho tôi chỗ ngồi cạnh cửa sổ, tôi ngắm cảnh còn anh ấy nhìn tôi.

Xe buýt đến nơi chúng tôi đến đã là buổi tối và tôi ngủ gục trên vai anh ấy.

Khi tỉnh dậy, tôi nhìn thấy vầng trăng sáng qua cửa sổ ô tô.

Dãy núi lướt qua ngoài cửa sổ nhưng trăng vẫn luôn sáng.

Tôi thầm ước với vầng trăng:

Đãn nguyện nhân trường cửu,
Thiên lý cộng thiền quyên*

*Chỉ mong cùng người lâu dài
Trải rộng cùng với ánh trăng

Lại nhìn Tống Thần, anh đã ngủ rồi.

Chỉ là có lẽ anh ngủ không ngon giấc, không biết đang mơ thấy cái gì, hai hàng lông mày hơi nhíu lại.

Tôi lặng lẽ đưa tay chạm vào ấn đường của anh.

Với khuôn mặt xinh đẹp như vậy, tôi thực sự không nỡ nhìn anh cau mày

Thậm chí một chút khó chịu cũng không được

Xe buýt dừng ở trạm thu phí, Tống Thần mở mắt ra.

Tình huống bất ngờ, tôi cứ nhìn xuống anh và bị ánh mắt của anh thu hút

Anh chớp mắt chậm rãi, vẻ mặt có chút tỉnh táo.

Tôi hơi xấu hổ vì bị bắt gặp nên mỉm cười chuẩn bị nằm xuống.

Giây tiếp theo, tay anh quàng qua đầu tôi kéo xuống và đặt lên môi tôi một nụ hôn. 

error: Content is protected !!