Góc Của Chan

CHƯƠNG 2

9

“Giang Sướng?”

“Ừm”

Anh đáp lại, đôi mắt dán chặt vào tôi, khuôn mặt đẹp trai căng thẳng.

“Sao gần đây cậu không đến thư viện?”

“Ah?”

Câu hỏi của anh khiến tim tôi bắt đầu đập dữ dội.

Ý là gì? Anh ấy thực sự có chú ý đến tôi sao?

Trong giây lát, giọng tôi run run.

“Tớ hơi bận nên không đi được. Cậu… có chuyện gì không?”

Đôi môi mỏng của Giang Sướng hơi hé mở, đang định nói gì đó thì lại khựng lại.

“Là thế này. Tôi không hiểu nhiều về kinh tế. Nếu có thời gian, cậu có thể giảng một vài bài giúp tôi được không?”

Ồ, hóa ra bạn muốn học hỏi từ tôi.

Nhưng rồi tôi nghĩ lại, như vậy thì không phải chúng tôi đang hẹn hò theo một cách khác sao?

Tôi kìm nén sự phấn khích của mình và giả vờ mỉm cười dè dặt.

“Được a, thời gian này tớ cũng đang rảnh”

Dù là đẹp trai, ngầu lòi gì đi chăng nữa, thì cũng không quan trọng bằng Bạch Nguyệt Quang của tôi

Sau khi vui vẻ tạm biệt bạn cùng phòng, tôi theo Giang Sướng đi về phía thư viện.

Mới đi được vài bước đã gặp hoa khôi của trường, tôi khựng lại, không khỏi trợn mắt.

Aaaaa, sớm biết thì tôi đã đi nhanh hơn rồi!

“Giang Sướng, cám ơn cậu chuyện lần trước, tớ mời cậu ăn tối nhé”

Hoa khôi của trường đứng trước mặt anh kèm theo đó là một nụ cười dịu dàng, chiếc móc khóa hình con lợn bông treo trên balo rất dễ nhìn thấy.

Tôi mím môi và lùi lại vài bước để cho hai người kia có thể dễ chuyện trò hơn

Cũng dễ hiểu thôi! Có vẻ như hôm nay tôi phải nhìn họ rời đi thêm lần nữa rồi

Giang Sướng không đáp lại, mà nghi hoặc đưa đôi mắt nhìn tôi, như thể muốn xem phản ứng của tôi, mắt anh dần dần tối sầm lại, y như lúc ở đoạn sân bóng

“Nguyễn Miên Miên, sao lại đứng xa như vậy? Lại đây”

10

Những lời này vừa nói ra, trong vẻ mặt hoa khôi của trường có vẻ hơi sửng sốt, thậm chí cả tôi cũng bất ngờ bởi câu nói của Giang Sướng

Anh ấy không sợ à? Không sợ hoa khôi sẽ hiểu lầm tôi với anh ấy có chuyện gì sao?

Tôi thẩn thờ nhìn anh với vẻ hơi bất ngờ và chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Thấy tôi không nhúc nhích, Giang Sướng tiến tới nắm lấy cánh tay tôi.

Lòng bàn tay rộng ấm áp lạ thường khiến tôi thấy bên tai ù đi, tim đập thình thịch

Ahhh!

Anh ấy nắm tay tôi! Anh ấy đang dắt tay tôi đi…..

“Lùi thêm chút nữa là lao ra khỏi đường rồi, có xe” – Anh ấy vẫn cầm lấy cánh tay tôi, nhìn tôi với vẻ lo lắng nhưng không thể hiện quá rõ

“Cám ơn, tớ không để ý” 

Cuộc trò chuyện vô tình của chúng tôi khiến cô nàng hoa khôi bên cạnh trông có vẻ không vui lắm.

Cô lại nhẹ giọng nói: “Giang Sướng, cậu có….?”

Lời còn chưa dứt, Giang Sướng đã lạnh lùng ngắt lời.

“Không rảnh, tôi còn có việc phải làm. Chuyện đó chỉ là tiện tay, không cần cảm ơn”

Nói xong, anh ấy lịch sự gật đầu, nắm tay tôi rồi rời đi.

Tôi ngơ ngác đi theo anh, thậm chí còn bị liếc vài lần.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Giang Sướng lạnh lùng với hoa khôi như vậy, có cãi nhau sao?

Không thể nào, còn hình xăm Peppa Pig

Tôi dùng lực nhẹ duỗi cánh tay ra, Giang Sướng buông ra, giọng nói mang theo sự dịu dàng hiếm có.

“Làm sao vậy?”

Tôi giật mình bởi lời nói đó, nhưng vẫn phản ứng đáp lại: “Nếu chúng ta cứ như vậy rời đi, hoa khôi của trường sẽ buồn lắm phải không?”

Tại sao tôi cứ cảm thấy một chút trà xanh chính hiệu vậy nhỉ? Tôi tự nói rồi cũng tự thầm khinh thường chính mình.

Lời nói của tôi khiến Giang Sướng cau mày, như đang bối rối, có vẻ anh ấy không hiểu ý tôi là như thếnào

“Tại sao tôi phải quan tâm? Cô ấy buồn hay không liên quan gì đến tôi?”

Anh đứng đó, thân hình càng lúc càng cao, nhưng sự thờ ơ tàn nhẫn trong lời nói khiến trái tim tôi ngừng đập, không biết phản ứng như thế nào?

“Không phải cậu xăm hình con heo hồng kia chỉ vì cô ấy sao?”

Tôi nói một cách chua chát, ánh măt có chút không phục

“Cô ấy?”

Khóe miệng Giang Sướng hơi hạ xuống, ánh mắt trong nháy mắt trở nên khó hiểu.

Một lúc sau, anh chậm rãi nói: “Ai nói tôi xăm hình vì cô ấy?”

A?

Tôi nhìn anh bối rối. Không phải cho hoa khôi vâỵ rốt cuộc hình xăm đó dành cho ai? 

11

Tôi nắm chặt cây bút, không ngừng liếc nhìn Giang Sướng

Anh đeo một cặp kính gọng vàng, đang cúi mắt trầm ngâm suy nghĩ và phân tích một câu hỏi một cách tinh tế, dường như không để ý rằng tôi đang điên cuồng ngắm khuôn mặt đẹp trai của anh

Cái nhìn đó khiến tôi thật muốn cởi quần áo của anh ấy ra chết mất

Nhưng tôi chỉ dám suy diễn những chuyện này trong tâm trí chứ không thể nói ra, chủ yếu là sợ anh trực tiếp ném tôi ra ngoài mất.

Tôi chắp tay, trấn an bản thân, bắt buộc tâm mình phải trong sáng lại, dẹp bỏ những suy nghĩ đen tối đi và phải suy nghĩ về những gì vừa xảy ra.

Peppa Pig không phải vì hoa khôi mới xăm và anh ấy thậm chí còn giải thích điều đó với tôi. Với giọng điều đầy quyết đoán và chắc chắn

Anh ấy sợ tôi hiểu lầm à? Có khi nào sợ tôi hiểu lầm thật không?

Chậc, nếu vậy thì chắc tôi phải suy nghĩ nhiều rồi.

Anh ấy không có suy nghĩ gì về tôi sao?

Có thể, rất có thể đấy chứ!

Ánh mắt của tôi càng ngày càng không biết xấu hổ, ngơ ngác nhìn thẳng vào Giang Sướng.

Chóp tai Giang Sướng dần dần đỏ lên, nổi bật trên làn da trắng lạnh của anh.

Tôi còn chưa kịp nhìn kỹ hơn, anh đã nhướng mi lên, miệng hơi mím lại, giọng nói khàn khàn và trầm thấp.

“Nguyễn Miên Miên, đọc sách của cậu đi, đừng nhìn tôi như thế”

“Ừm…được rồi”

Tôi ngay lập tức bắt đầu đọc sách một cách nghiêm túc, trái tim tôi bắt đầu tru lên như một con chó sói giữa đêm khuya thanh vắng. Dường như nghe được tiếng tim của tôi đập loạn xạ

Anh ấy xấu hổ rồi, chắc chắn là xấu hổ.

Nếu có người nhìn chằm chằm lâu như thế này chắc chắn sẽ đá tôi đi, tại sao anh lại chỉ tôi một cách nhẹ nhàng bảo tôi đừng nhìn nữa, tai sao lại có con người hành xử dễ thương đến như vậy?

12

Sau khi giải thích và phân tích bài cho anh ấy, tôi thu dọn đồ đạc và chuẩn bị rời khỏi thư viện.

Tại sao tôi không kiếm cớ mời anh ấy một bữa tối để mối quan hệ thêm thân thiết hơn chứ?

Đêm tối gió lộng, một nam một nữ, quả thực không gì tuyệt vời bằng

Tôi cười khúc khích một cách tục tĩu.

Nhưng còn chưa kịp nói, Giang Sướng đã ôm sách đi về phía lối ra.

Tôi vội vàng theo anh ra ngoài. Không hiểu sao, bước chân của anh ấy hơi nhanh, đôi chân dài di chuyển nhanh như thể có một con chó nhỏ đang đuổi theo phía sau.

Ủa, sao tôi lại gọi mình là chó thế?

Tôi vội nhảy xuống ba bậc thang để đuổi kịp anh nhưng suýt nữa là trượt chân.

Khi cơ thể lắc lư, tư thế không giữ được thăng bằng, khuỷu tay và cổ tay được một cánh tay khỏe mạnhnâng đỡ, tôi cảm nhận được hơi ấm từ lòng bàn tay nóng bừng của anh truyền qua làn da của tôi.

Và mắt tôi bắt gặp chú heo Peppa trên tay anh ấy, dường như đang chế giễu, cười nhạo lên sự ngu ngốc của tôi.

Nhìn gì mà nhìn, bà đây xử đẹp mày bây giờ

Con lợn hôi hám, đồ con lợn bốc mùi!

Dù trong lòng đang chửi rủa, đang đi so đo với cái hình xăm con lợn quái quỷ ấy nhưng tôi vẫn mỉm cười và ngước lên nói lời cảm ơn.

Hình tượng của một người con gái là không thể phá hủy dễ dàng trong mắt người mình thích được.

“Cảm ơn”

“Được rồi, đi từ từ thôi, đừng vội”

Giang Sướng lịch sự rút tay lại, với một nụ cười ẩn giấu giữa lông mày và đôi mắt sau kính.

Tôi đang định mở miệng để mời anh một bữa. thì anh chậm rãi nói.

“Cảm ơn cậu đã bỏ thời gian giúp tôi hoàn thiện mấy bài tập kinh tế này, để tôi mời cậu một bữa coi như lời cảm ơn, cậu muốn ăn gì?”

!!

Giang Sướng chủ động mời tôi ăn cơm!

Tôi khẽ mở mắt, kìm nén tiếng kêu trong cổ họng: “Cái gì cũng được, tớ không kén chọn đồ ăn đâu”

Mèo có thể kêu, chó có thể sủa, nhưng gà có thể làm gì? Cơ hội* chỉ đến với những người đã có chuẩn bị từ trước

*Hiện tượng đồng âm

Và cơ hội của tôi đã đến! Thì phải nắm bắt chứ

Giang Sướng gật đầu, đôi mắt đen láy nhìn tôi: “Muốn ăn lẩu không?”

Mặc dù lẩu là món tôi thích nhất nhưng tôi lại do dự và lắc đầu: “Không ăn đâu. Gần đây tớ bị nhiệt miệng”

Anh mới xăm hình, ăn đồ cay không tốt lắm!

Tôi không có gan nói ra lý do này, nói ra thì quá rõ ràng rồi

Chậc, với trình độ quan tâm của tôi, người hiểu thì không cần hỏi, mà người không hiểu tại sao thì nên hỏi

🌸 Xem Bảng vàng Donate – Tuần 2 (11/08–17/08)

📖 Truyện bạn vừa đọc là hoàn toàn miễn phí 💖
👉 Bấm link Shopee này (mua gì cũng được) là Chan có hoa hồng để gia hạn gói Zhihu & dịch tiếp 📚

☕ Nếu muốn ủng hộ Chan thêm động lực:
MoMo (bấm vào đây) | PayPal (bấm vào đây)
Hoặc CK MB Bank:
QR Ủng hộ Chan
💌 Chỉ một chút thôi cũng đủ để Chan ngồi dịch cả đêm 🥺✨
error: Content is protected !!