Góc Của Chan

SAU KHI THẤT TÌNH TÔI Ở TRONG MỘNG GIÁO BÁ KHÓC- CHƯƠNG 1

1

Tin sốc: “Giáo bá đánh bạn trai mới của tân hoa khôi rồi kìa”

Cả trường sửng sốt, lần lượt ăn dưa: 

“Giáo bá đấy là đang tức giận vì hồng nhan đó!”

Không ai biết, hồng nhan đó chính là tôi.

Các bạn cùng phòng mang theo đồ ăn và vội vã chạy vào phòng: “Thật sự nhìn không ra luôn, người lãnh đạm như giáo bá lại can đảm, dũng cảm như thế”

Nghe xong câu nói đấy, rùng mình, quăng điện thoại đang cầm trên tay xuống bàn, tôi như rơi vào trầm tư 

Sau đó một hồi, tôi vẫn chưa định thần được gì đang diễn ra, thì điện thoại reo lên, thông báo tin nhắn tới, tôi nhận được tin nhắn từ giáo bá: “Lãnh đạm?”

Tôi đã đưa ra quyết định tôi sẽ giả vờ không nhìn thấy đoạn tin nhắn này, coi như chưa có gì xảy ra

Những người bạn cùng phòng không ngờ lại ăn mừng cho tôi: “Hahahaha Sở Huỳnh à, tên khốn Cố Thụy này đáng bị đánh lắm rồi!”

Tôi mở hộp cơm trưa và cắn một miếng đùi gà lớn, tận hưởng thưởng thức bữa cơm trưa ngon lành này.

Nghe tin bạn trai cũ của mình bị đánh, thật khó để không thèm ăn nhỉ, hahaha

Tôi đã yêu tên khốn Cố Thụy đấy đã được ba năm.

Một tuần trước, Cố Thụy đơn phương tuyên bố rằng hắn ta và tôi đã chia tay.

Ngày hôm sau, hắn ta liền cùng tân hoa khôi Liễu Linh Linh công khai yêu đương, hẹn hò trước mặt bao nhiêu người. 

Cố Thụy theo đuổi cô ta rất khoa trương, có chút lố lăng
Sau khi chia tay tôi, hắn ta đã công khai thể hiện tình yêu của mình trên diễn đàn và tỏ tình hoa khôi vào ngay đêm đó.

Lời nói rất nồng nhiệt. Hầu như tất cả học sinh trong trường đều phấn khích theo dõi những tình tiết câu chuyện của hắn ta.

Liễu Linh Linh xuất hiện, khoảnh khắc cô ta ngượng ngùng đồng ý, toàn bộ tòa nhà ký túc xá đều ồn ào, rầm rộ tiếng hò hét của mọi người.

Đêm đó, tôi bắt đầu mơ thấy mình sẽ đánh Cố Thụy

Và bằng một phép thần kì nào đó bản thân tôi, tự ý thức và điều khiển được giấc mơ của chính mình, tôi biết tôi làm gì, mà tôi sẽ làm những gì trong những giấc mơ của mình.

Với vóc dáng của tôi, không những không đánh được hắn mà còn làm tay mình bị đau!

Cho nên tôi mơ thấy một kẻ đầu gấu học đường xuất hiện để tiêu diệt cái gai trong mắt của tôi, giáo bá đánh anh ta vì tôi, mỗi nắm đấm đều ăn sâu vào da thịt, sung sướng tràn trề.

Đã thể hiện đầy đủ ý nghĩa với câu nói “Bạo lực mỹ học*”.

*Vẻ đẹp khi đánh nhau

Và tôi đảm nhận một trách nhiệm vô cùng cao cả đó là vỗ tay, cổ vũ và la hét, chỉ thế thôi.

Sau khi nằm mơ vài ngày liên tiếp như vậy.

Thì bắt đầu có chuyện xảy ra với tôi ở thực tại

Giáo bá mà hay giải cứu tôi trong mơ đã đến tìm tôi với vẻ mặt đầy giận dữ cùng với dáng vẻ tự kiêu của cậu ta: “Tôi đánh thằng khốn đó cho em, em đừng gào hét trong giấc mơ của tôi nữa được không?”

2

Tôi: “???”

Cậu ta nói cái quái gì vậy? Chưa kịp để tôi định thần lại, nhưng lại có chút chột dạ khi cậu ta cứ liên tục nhìn vào tôi, nói tiếp

Giáo bá nóng nảy: “Đừng trố mắt lên nhìn với vẻ nghi ngờ như thế chứ, chính là những gì em đang nghĩ đấy”

Giấc mơ của tôi thực sự đã được chia sẻ với cậu ấy ư? Nói đúng hơn là giấc mơ của 2 chúng tôi liên thông với nhau, chúng tôi cùng mơ một giấc mơ?

Tôi hoảng hốt: “Như vậy, chắc là không tốt đâu nhỉ?”
Từ bé đến lớn tôi thậm chí còn không vi phạm nội quy lớp học, bây giờ lại cảm thấy bản thân như đang bỏ tiền ra thuê một tên côn đồ để đánh người mình ghét vậy! 

Trái tim nhỏ bé của tôi thực sự đang đập rất nhanh và cơ thể của tôi đang dần run rẩy.

Cậu ấy đã lấy điện thoại di động của tôi và kết bạn wechat với nhau.

Cậu còn tỏ thái độ rất hợp tình hợp lí: “Vì giấc ngủ của chúng ta được đảm bảo, chúng ta chỉ có thể thay trời hành đạo, hợp tác một cách hòa bình, ăn ý mà thôi”

Cậu làm tôi ngớ người, thật sự là như vậy sao?

Ai dám tin được, cậu ấy thậm chí còn mang theo một sơ đồ của trường học và trực tiếp đi xung quanh nơi cậu ấy muốn thay trời hành đạo – đó là sân thể dục

Chẳng lẽ là muốn bày binh bố trận, quan sát địa hình cho tối nay?

Thậm chí còn chọn chỗ có thể cho tôi nhìn rõ – khán đài sân thể dục

Được rồi, phải công nhận một cách khéo léo, những người có thể trở thành giáo bá ắt phải thật sự là làm mọi việc một cách mạnh mẽ và dứt khoát, không một động tác thừa

Lúc này, tôi thực sự đã hóa thành một người mua hàng thật sao?

Tôi đã chứng kiến Cố Thụy bị đánh như một con gà con, mất hết hình tượng, đến nổi Cố Thụy còn hèn nhát hơn cả tôi tưởng

Tất nhiên bởi vì điều đó, niềm vui kéo dài cả ngày hôm sau 

Sau đó, tôi không mơ thấy cảnh đánh đập bạn trai cũ nữa mà lại mơ thấy một người chú mang trong mình bộ đồ cảnh sát đến bắt tôi.

Ngày hôm sau, trùm trường lại đến tìm tôi với quầng thâm khổng lồ treo trên khuôn mặt đẹp trai của cậu ấy

Trông rất ảm đạm, không khí đột nhiên trầm hẳn hơn

Tôi rùng mình: “Hôm vừa rồi, tôi không nằm mơ thấy cậu rồi!”

Giáo bá bất lực nhìn lên bầu trời: “Đừng lo lắng, tôi là người đánh người, nếu có bị cảnh sát bắt, tôi cũng sẽ không khai ra em đâu, yên tâm đi”

“…..”

Tôi kêu lên: “Tôi tìm hiểu rồi, giáo bá à, cậu yên tâm đi, người cầm đầu chịu hầu hết trách nhiệm pháp lý, còn đồng phạm sẽ không chịu phạt nhiều đâu, hình phạt cho đồng phạm cũng rất nhẹ”

Với tình bạn của tôi với giáo bá, nó đủ để cậu ta phản bội tôi không?

3

Giáo bá tức giận kèm với một chút bất lực: “Phản bội em sao? Nếu vậy sau này tôi còn có thể ngủ được không?”

Tôi: “Hình như cũng đúng!”

Chính câu nói này đã cứu vãn khoảnh khắc xấu hổ này.

Điện thoại của chúng tôi cùng lúc nhận được thông báo của wechat

Liễu Linh Linh đăng lên khoảnh khắc: “Thẩm Kỳ Đình, xin cậu đừng vì mâu thuẫn với tôi mà giận cá chém thớt lên bạn trai tôi”

Thẩm Kỳ Đình là tên của giáo bá

Những bình luận ở phía dưới tràn ngập những sự suy đoán linh tinh về vấn đề: “Mâu thuẫn?”

“Đương nhiên là xích mích tình cảm rồi”

Tôi thận trọng: “Cậu và cô ấy trước đây có mâu thuẫn gì à??”

Hiển nhiên, tân hoa khôi đã khẳng định rằng đó là do Thẩm Kỳ Đình.

Cái nồi này Thẩm Kỳ Đình đã hoàn toàn gánh hết cả rồi

Thẩm Kỳ Đình chế nhạo: “Tôi có thể có mâu thuẫn gì với một người phụ nữ?”

Anh quay sang nhìn tôi, đưa ánh mắt kiên định nhìn tôi: “Tin tôi, việc của em bây giờ là đi ngủ, yên tâm, không sao đâu”

Ánh mặt trời chiếu rọi sau bóng lưng anh, ánh mắt anh mỉm cười, giọng nói dịu dàng.

Tôi sững sờ đứng trước mặt anh và một tia suy nghĩ nảy sinh ra trong đầu tôi.

Giáo bá hóa ra lại đẹp trai như vậy.

Tôi hoảng sợ và nói với giọng đối chấp: “Làm sao mà lại nói đây là giấc ngủ của tôi được chứ? Đó là giấc ngủ của chúng ta mà!”

Thẩm Kỳ Đình cười nhẹ nhàng, nói: “Cậu nói đúng, là giấc ngủ của hai chúng ta…”

Tôi đỏ mặt

Có vẻ như tình trạng thiếu ngủ của tôi cũng đang ngày càng đạt đến giới hạn mà bản thân tôi cho phép tôi chịu đựng rồi.

Trở lại ký túc xá, tôi nghiêm túc hỏi các bạn cùng phòng:

“Điều gì sẽ xảy ra nếu cậu cứ mơ về những người mà cậu không biết rõ về người ấy, thậm chí tiếp xúc cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay?”

Bạn cùng phòng của tôi phải gọi là kinh nghiệm đây mình

Họ mở miệng và hỏi: “Anh có đẹp trai không?”

Tôi suy nghĩ một lát: “Có…đi”

“Tương tự ai?” – Những người bạn cùng phòng tôi đăm chiêu phân tích

“Hơi giống giáo bá trường mình”

Các bạn cùng phòng nhìn nhau, nháy mắt với nhau, vỗ vỗ vai tôi nói:

“Nhanh lên, hành động đi, cậu có thể làm bất cứ chuyện gì cậu muốn trong giấc mơ! Đừng lãng phí cơ hội!”

Chưa kịp cho tôi phản ứng với câu nói của các cậu ấy, các cậu ấy lại khoác vai tôi, vồ về

“Đang tuổi dậy thì + vừa mới chia tay, chúng tớ có thể hiểu được mà”

“Hả?”

“Loại chuyện này rất khó, nắm bắt cơ hội, đừng bỏ lỡ.”

Tôi: “…” 

Dường như lời khuyên và những người cố vấn này đang không đi đúng hướng cho lắm

Tôi nghĩ lại vóc dáng của Thẩm Kỳ Đình, lập tức đỏ mặt vùi mình vào chăn bông…

Ngày hôm sau, Thẩm Kỳ Đình gửi biểu tượng cảm xúc: “Bắt quả tang” bằng JPG

Tôi không có mặt mũi để nhìn thấy hay đối diện với Thẩm Kỳ Đình…

Rốt cuộc, trong giấc mơ của tôi, tôi đã chạm vào cơ bụng của anh ấy cả đêm.

Có quá muộn để di cư đến một hành tinh khác không đây?

Tin nhắn của Thẩm Kỳ Ninh lại gửi đến: “Ăn đậu hủ của tôi rồi, đừng nghĩ sẽ chạy thoát, trước tiên mời tôi ăn một bữa cơm đi”.

4

Suy nghĩ kĩ lại thì giáo bá cũng dính phải tai bay vạ gió*
*Tai bay vạ gió ý chỉ tai họa ập đến bất ngờ, không kịp chuẩn bị

Cậu ấy giúp tôi trút giận rồi lại cho tôi ăn đậu hũ nữa chứ

Nghĩ đi nghĩ lại thì cảm thấy có chút không tốt lắm

Tôi luôn là người lương thiện và không bao giờ muốn nợ ân huệ của người khác

Vì vậy, vào buổi tối, tôi quyết định đưa giáo bá đến chợ đêm bên ngoài trường.

“Đậu hũ Ma Bà, đậu hũ sốt teriyaki, đậu hũ tự làm,… “

Một bàn đầy đậu hũ.

Ngay cả những người ở chợ đêm cũng lắc đầu khi nhìn thấy một đống đậu hũ như vậy.

Tôi quyết định đi đến bên cạnh bàn và vẫy vẫy tay

Tôi: “Thế nào?” Đủ rồi chứ!”

Giáo bá liếc nhìn tôi, nhíu mày: “Nhiều đậu hũ như vậy, buổi tối tôi có phải trả thêm vài bữa cho em không đấy?”

Nghe những gì cậu nói, có phải cậu ấy đang nghi ngờ nhân cách của tôi không?!

Tong mắt anh tôi là loại con gái đó sao?

Uh, cũng thật khó nói…..

Do đó, bạn phải để lại một lối thoát cho chính mình trong mọi thứ.

Vì vậy, tôi đỏ mặt, nhưng tôi tự tin một cách đúng đắn, như thể cây ngay thì không sợ chết đứng: “Nằm mơ không phải là điều tôi có thể kiểm soát.”

Giáo bá nói: “Ai biết đâu được những suy nghĩ của em như nào, nếu em nghĩ về nó vào ban ngày và mơ vào ban đêm thì sao?”

Tôi: “Tôi nghĩ nhân cách đạo đức của tôi vẫn rất tốt đấy nhé”

Giáo bá: “Ồ. Có cần tôi nhắc nhở em về một số tình huống trong quá khứ không?”

Tôi: “… Không cần, không cần, ăn đi, ăn đi”

Không phải chỉ là đánh người yêu cũ của tôi trong giấc mơ thôi sao?

Không phải chỉ là chạm vào cơ bụng trong giấc mơ thôi sao?

Tôi còn làm ra những hành động quái qủy nào đối với cậu ấy vậy?

Uh, chắc cũng có vẻ như rất khó để nói về đạo đức.

Để chuyển chủ để, giải vây cho chính mình, tôi giật giật: “Cái đó, tôi phải mua cái gì đó để uống, tôi thấy có đậu hũ nhồi thịt băm ở đằng kia, tôi đi mua đây”

Giáo bá không chỉ giỏi về vũ lực, mà còn nói chuyện có độ sát thương rất lớn

Tôi bỏ chạy đi mua đồ uống.

Tên giáo bá khốn kiếp đó thực sự cười to sau lưng tôi, chọc tức tôi chết mất

Tôi nhảy đến cửa quán trà sữa: “Hai phần đậu phụ nhồi thịt băm, một ly trà sữa truyền thống ạ”

Mặt tôi nóng bừng, tôi cần phải hạ nhiệt khẩn cấp.

Nếu không, mặt tôi sẽ đổi màu mất

“Sở Huỳnh, sao em lại ở đây? Vẫn chỉ có một mình thôi à?”

Ngay khi tôi nhìn lên, hóa ra đó là tên khốn – Cố Thụy

Liễu Linh Linh cũng ở bên cạnh, nhìn tôi với vẻ mặt giễu cợt

“Cố Thụy, xem ra bạn gái cũ của anh khá kiên trì đấy, cô ấy có thể tình cờ gặp anh như vậy sao!” – Giọng nói của Liễu Linh Linh chua chát, chứ đâm chọt tôi

Cố Thụy nghe xong thờ ơ nhìn tôi:

“Sở Huỳnh, em đã chia tay với anh, anh cũng có bạn gái rồi. Em đừng cố tình đi tới những nơi anh đến nữa không?”

Anh ta nói cái quái gì vậy? Chưa kịp cho tôi phản ứng thì anh ta lại lên giọng nói tiếp

“Anh hy vọng em không làm phiền bọn anh nữa”

Tôi không nói nên lời: “Dừng! Dừng! Dừng! Hai người các người thật sự là trời sinh một cặp, quá hợp ấy chứ”

Hai người ấy trố mắt lên nhìn, tôi cười nhếch mép, tỏ thái độ kinh thường

“Chúc hai người luôn khóa chặt nhau, đừng tách ra làm hại người khác”

Chưa kịp cho 2 người kia trả lời tôi, tôi vẫn cất giọng với vẻ thái độ: “Các người cũng quá tự luyến rồi, ai rảnh mà để theo dõi các người”

Thật sự là phải hai con người này đọc quá nhiều tiểu thuyết rồi phải không? Đọc nhiều quá hóa điên sao?

Nhờ cãi nhau với những kẻ này mà khả năng đe dọa và đôi co của tôi dành cho mọi người đã được cải thiện rất nhiều.

Nỗi tức giận tồi tệ mà không thể khi chia tay đã hoàn toàn bộc phát ra ngay thời điểm hiện tại

Cố Thụy và Liễu Linh Linh trông có vẻ tồi tệ khi nghe thấy điều này. Nhìn mặt của hai người bọn họ thờ thẫn ra như vậy, làm tôi có chút hà hê

Nhưng ngay sau đó, Liễu Linh Linh lại cười nói:

“Sở Huỳnh, cậu vẫn chưa biết chân tướng đúng không? Ba năm trước, Cố Thụy định tỏ tình với tôi, anh ấy ở bên cậu chỉ là một sai lầm mà thôi”

Câu nói rơi xuống như một quả bom nổ chậm đối với tôi vậy

Tôi ngẩng đầu lên khi nghe thấy điều này, và nhìn thấy biểu cảm mặc định của Cố Thụy.

Trái tim tôi chùng xuống. Những gì Liễu Linh Linh nói hẳn là sự thật sao?

Liễu Linh Linh thừa thắng xông lên, lời nói của cô ta lạnh lùng đập vào mặt tôi:

“Ba năm cậu và Cố Thụy ở bên nhau vốn dĩ là do bản thân cậu cướp đi của tôi”

Tôi có thể nói gì khác? Tôi chết lặng bởi câu nói của Liễu Linh Linh

Tôi chỉ có thể bày tỏ sự cảm thông sâu sắc của mình, cố tỏ ra vẻ bình thản: “…. Ah, cậu có chắc đó không phải là vấn đề về IQ không vậy?”

Nói xong, tôi nở một nụ cười từ thiện, tôi chân thành đề nghị: “Còn nữa, cậu nên tải những app định vị, phân biết chống nhầm lẫn người đi nhé, phòng chừng Cố Thụy sẽ lại nhầm lẫn cậu với người khác đấy nhé” 

error: Content is protected !!