Góc Của Chan

CHƯƠNG 1

1

Tôi đang tham gia một bữa tiệc trà chiều nhàm chán với những người giàu có

Nói chính xác hơn thì đó là các quý cô được nhìn trúng để “nuôi dưỡng” như những con chim hoàng yến, bị giam trong các chiếc lồng vàng son.

Sở dĩ một người không có thân phận như tôi có thể tham dự bữa tiệc của những người giàu là bởi vì tổ tông mà tôi đi theo giống như một viên ngọc sáng chói trên đỉnh kim tự tháp.

Câu nói một người tu đắc đạo, gà chó cũng được lên trời thật sự là chân lý

Nhưng tôi là người đi từ dưới lên, trầy trật leo từng bậc thang trong chuỗi thức ăn, ưu điểm lớn nhất của tôi là nắm bắt được thời thế và biết rõ mình đang ở đâu

Cho nên, dù tôi đã ở bên Tạ Tân Bắc gần hai năm nhưng tôi lại là người phụ nữ được anh nuôi dưỡng lâu nhất.

Tôi chưa bao giờ kiêu ngạo, ngạo mạn hay tự cho mình là đúng.

Lúc này, tôi đã tìm được cho mình một góc khuất hoàn hảo, vui vẻ mà ăn những chiếc bánh hạnh nhân thơm ngon trên đĩa

Nhưng trời đánh không thèm tránh miếng ăn, trọng tâm của chủ đề thế mà lại chuyển sang tôi.

“Đường Đường, chúng tôi đều rất tò mò. Tạ tiên sinh bình thường nhìn rất lạnh lùng…”

“Anh ta khi trên giường chắc không như thế này đâu nhỉ?”

“Đúng vậy, Đường Đường, anh ta chỉ cần nhìn tôi một cái là tôi liền run rẩy rồi,cô không sợ anh ta à?”

“Anh ta có hung dữ trong chuyện kia không?”

“Anh ta khó hòa hợp như vậy, cô làm sao lại chịu được vậy?”

“Hỏi cô một câu nhé Đường Đường, Tạ tiên sinh…có giỏi lắm không?”

Chiếc nĩa trong tay tôi không khỏi run lên.

“Cũng, cũng bình thường thôi.”

“Làm sao có thể! Dù nhìn thế nào đi nữa, Tạ tiên sinh cũng không thể là người bình thường.”

“Anh ấy rất bận rộn với công việc, chúng tôi hiếm khi gặp nhau.”

Tôi lưỡng lự nói vài chữ, củ khoai nóng này cầm muốn phỏng tay rồi, trong lúc tôi sắp chịu không nổi thì điện thoại di động của tôi đột nhiên reo lên.

2

Khi nhìn thấy hai chữ “Kim chủ” hiện lên trên màn hình, tôi thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng đứng dậy đi sang một bên nhận cuộc gọi.

Giọng nói của Tạ Tân Bắc ở đầu dây bên kia có chút mệt mỏi: “Đang dự tiệc trà à?”

“Ừm, em cũng dạo một vòng ở trung tâm thương mại.”

“Mua gì rồi”

“Em mua một chiếc túi và một chiếc vòng cổ.”

“Đi mua thêm váy mới đi.”

“Vừa mới mua…”

“Váy ngủ.”

“Tạ tiên sinh……”

Mặt tôi đỏ bừng, vội vàng nhìn quanh như kẻ trộm rồi nhanh chóng tắt loa ngoài.

“Một tiếng nữa tôi đến đón em.”

Tạ Tân Bắc luôn nói ít và hay cúp điện thoại sau khi đã nói đủ những điều anh ta cần.

Tôi nhân cơ hội này chào tạm biệt mấy “quý cô hoàng yến” trước rồi đi đến trung tâm mua sắm để mua một chiếc váy mới.

Váy ngủ.

Váy ngủ lụa đen rất gợi cảm

Ngực thấp và hai bên xẻ rất cao.

Được tô điểm nhẹ nhàng bằng ren.

Đây là loại yêu thích của Tạ Tân Bắc

3

Chiếc Maybach vừa đến, Tạ Tân Bắc đã ra hiệu cho tôi lên xe

Tôi ngoan ngoãn trèo lên đùi anh rồi ngồi xuống.

Cơ thể vừa mới đi spa được chăm sóc trắng nõn mịn màng, thơm nồng nàn, hồng hào mềm mại nằm gọn trong vòng tay anh

Tạ Tân Bắc hiển nhiên rất hài lòng, anh tháo kính ra, cất vào hộp đựng.

Ngón tay thon dài của anh ôm lấy eo tôi: “Em tăng cân à?”

Anh siết chặt eo tôi, nhưng giọng điệu có vẻ khá vui vẻ.

“Dạo này em ăn hơi nhiều… Ngày mai sẽ giảm cân.”

Dù đã ở bên anh gần hai năm nhưng tôi vẫn hơi ngại khi tiếp xúc gần như vậy.

Tai của anh ấy chuyển sang màu đỏ.

“Không cần phải giảm cân, như này rất tốt.”

Tạ Tân Bắc ôm chặt eo tôi, tôi ngoan ngoãn nằm trên ngực anh.

“Tạ tiên sinh, anh vừa đi công tác về liền đã đến đón em, chắc anh mệt lắm.”

“Vậy tối nay em có nên thưởng cho tôi không?”

Tôi ngước lên nhìn anh với vẻ xấu hổ xen lẫn hờn dỗi: “Bây giờ anh nên nghỉ ngơi dưỡng sức mới đúng .”

Tạ Tân Bắc mỉm cười, tay chạm vào vai áo của tôi và chậm rãi kéo nó xuống.

“Giang Sở Đường, tôi thấy em thật sự có bản lĩnh rồi”

“Em là đau lòng cho cơ thể của anh …”

Đôi mắt củaTạ Tân Bắc lướt xuống mặt tôi

Anh ấy giơ tay lên và dùng đầu ngón tay mân mê những đường thêu tinh xảo trên quần áo của tôi.

“Cũng đúng, dù sao người bình thường cũng không thể thỏa mãn được Giang tiểu thư xinh đẹp của chúng ta.”

Đôi mắt tôi đột nhiên mở to, hơi ấm nơi đầu ngón tay quấn quanh eo anh trong phút chốt lạnh đi vài phần.
4

“Tạ Tân Bắc…”

Tôi không thể nhớ mình đã cầu xin anh bao nhiêu lần.

Những ngón tay mềm mại của tôi vô lực, không thể bám lấy anh

Sau cơn mãnh liệt qua đi, anh ấy ngồi ở bên cạnh giường chăm sóc tỉ mẩn cho tôi.

Tạ Tân Bắc cúi đầu hôn lên đôi môi hơi sưng tấy của tôi lần nữa.

“Tạ Tân Bắc”

Tôi cố gắng mở đôi mắt ướt đẫm của mình ra, tầm nhìn như có một làn sương đỏ thẫm che mờ

“Đường Đường.”

Tạ Tân Bắc buông tôi ra, sau đó lại cắn vào tai tôi:

“Yên tâm, người đàn ông của em dù có bận rộn hay mệt mỏi đến đâu, thì vẫn còn sức để ngủ với em”

Tôi không khỏi chửi rủa trong lòng.

Đúng là một con người bụng dạ hẹp hòi

Anh mà nhận tự cao thứ hai thì không ai dám làm chủ nhật

Nhìn bên ngoài thì anh là một người dường như không thể với tới, lạnh lùng và kiêu ngạo

Nhưng thực chất, nếu cởi bỏ lớp vỏ bên ngoài thì chẳng khác gì một con thú.

Rốt cuộc, ai có thể nghĩ rằng, một Tạ Tân Bắc lạnh lùng, ăn nói cẩn trọng lại do chính tôi cài nút áo cho chứ

5

Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, Tạ Tân Bắc đã đi rồi.

Dù sao đi nữa, với tư cách là một con chim hoàng yến được nuôi dưỡng

Nhiệm vụ của tôi chỉ đơn giản là nằm trên giường cho đến trưa.

Đang lúc buồn chán lướt weibo, thì tôi bắt gặp một chủ đề nóng hổi.

“Họa sĩ mới nổi tiếng Thời Niệm sắp trở lại Trung Quốc để tổ chức một cuộc triển lãm nghệ thuật lưu diễn. Điểm dừng chân đầu tiên là Bắc Kinh.”

Không hiểu sao cái tên Thời Niệm khiến tôi cảm thấy vô cùng quen thuộc.

Tôi luôn có cảm giác như mình đã nghe thấy nó ở đâu đó.

Tôi tìm kiếm tên Thời Niệm trong hộp tìm kiếm.

Nhưng tôi không ngờ rằng mục tìm kiếm ở hàng thứ ba lại là: Thời Niệm và Tạ Tân Bắc

Tôi nhấn vào

Chỉ có một bài viết duy nhất

“Đây mới chính là tiên đồng ngọc nữ trong mắc tôi.”

Hình ảnh đi kèm là một bức ảnh tập thể mờ ảo.

Nhưng cũng có thể thấy rõ rằng người đàn ông cao ráo và đẹp trai, còn cô gái thì nhỏ nhắn và xinh đẹp.

Cô gái nhìn vào camera và mỉm cười dịu dàng còn người đàn ông lại nhìn cô ấy một cách ôn nhu.

Có một chiếc áo khoác nam khoác trên vai cô gái đó

Tôi tắt điện thoại rồi nằm ngửa trên giường, vắt đôi tay lên trán rồi nhắm mắt lại.

Ngày càng có nhiều thông tin tràn vào tâm trí tôi.

Cho đến cuối cùng, một hình ảnh đóng băng trong trí nhớ của tôi bung ra như đoá hoa tuyết nở rộ

Bụng tôi to ra, nằm trên giường với vẻ mặt xanh xao và hốc hác.

Tạ Tân Bắc đứng trước mặt tôi tay trong tay cùng với Thời Niệm

Cả hai đều đeo nhẫn cưới, đó là một cặp nhẫn hoàn chỉnh.

Âm thanh của Tạ Tân Bắc lạnh thấu xương: “Giang Sở Đường, sinh đứa bé trong bụng ra, tôi cho cô 100 triệu”

“Niên Niệm bị thương không thể sinh con được, đứa nhỏ này về sau sẽ là của cô ấy.”

“Hãy cầm lấy số tiền này và đừng bao giờ quay trở lại Trung Quốc”.

“Cô nên biết rằng đứa trẻ sẽ rất may mắn khi có được một người mẹ như Niệm Niệm.”

6

Hóa ra tôi chỉ là một một người có thân phận thê thảm trong cuốn sách 

Tôi lấy 100 triệu rồi bỏ đi.

Sau đó, tôi không chịu nhượng bộ và bí mật trở về Trung Quốc để giành lấy đứa con của mình.

Nhưng đứa con tôi sinh ra lại chỉ nhận Thời Niệm là mẹ mà thôi.

Cậu bé hoàn toàn không nhận tôi là mẹ ruột của mình mà còn cảm thấy xấu hổ vì tôi.

Tôi không thể chịu được sự kích thích này nên ngày càng trở nên điên loạn hơn.

Cuối cùng, tôi thậm chí còn muốn thuê sát thủ giết chết Thời Niệm

Sau tất cả mọi chuyện thì Tạ Tân Bắc đã đích thân đưa tôi vào bệnh viện tâm thần.

Và tôi đã chết ở bên trong viện tâm thần trong vòng một vài năm.

Đó là cái kết dành cho tôi trong cuốn sách.

Và bây giờ, Thời Niệm sắp trở về Trung Quốc.

Bánh răng số phận đã bắt đầu chuyển động.

Nếu không có gì ngoài ý muốn thì một là đêm điên rồ như hôm qua sẽ làm tôi có con.

Lần cuối cùng tôi và Tạ Tân Bắc ở cạnh nhau chính là đêm qua.

Và đêm qua là lần duy nhất không có biện pháp an toàn nào được sử dụng.

Nghe thì giống như sự cố, nhưng thật ra đây đều là kế hoạch của Tạ Tân Bắc.

Vì Thời Niệm, vì muốn cho cô ấy một đứa con.

7

Trước đây, bất cứ khi nào đến Bắc Kinh, Tạ Tân Bắc đều sẽ quay lại dù muộn thế nào.

Nhưng lần này thì khác, tôi đã không gặp anh ấy hai ngày liên tiếp.

Những tin nhắn WeChat tôi gửi cho anh đều chẳng có lấy một lời hồi âm.

Cuối cùng điện thoại cũng có người bắt máy

Anh luôn luôn ngắn gọn và đi vào vấn đề.

“Dạo này công ty bận lắm.”

“Ở nhà chán thì ra ngoài đi dạo, mua sắm đi.”

“Ngoan, nhớ kỹ, em không được phép giảm cân.”

“Vậy khi nào anh sẽ quay lại?”

“Hai ngày nữa tôi sẽ quay lại.”

Tạ Tân Bắc cúp điện thoại, trong tài khoản của tôi lại có thêm năm trăm vạn
.
Anh ấy gửi cho tôi một tin nhắn WeChat: “Muốn mua gì thì mua.”

Thực ra trước đây khi Tạ Tân Bắc chuyển tiền cho tôi, tôi đã gửi rất nhiều biểu tượng cảm xúc

Hoặc nói thật nhiều lời ngọt ngào và cố gắng hết sức để trở thành chim hoàng yến đúng nghĩa

Vốn nhiệm vụ chính của chim hoàng yến là làm cho kim chủ của mình vui vẻ mà

Nhưng lần này, tôi nhìn chằm chằm vào hộp thoại một lúc rồi mới gửi đi được hai chữ: “Cảm ơn”.

Tạ Tân Bắc không trả lời như thường lệ.

Vào tối ngày thứ ba, tôi xem tin tức trên TV.

Tạ Tân Bắc, một ông trùm trong giới Bắc Kinh vốn luôn khiêm tốn và kín tiếng, bất ngờ xuất hiện tại sân bay để đón người.

Và người anh đón được không ai khác chính là mối tình đầu huyền thoại Thời Niệm.

Trong TV, Tạ Tân Bắc và Thời Niệm được rất nhiều vệ sĩ bảo vệ chặt chẽ.

Trong suốt quá trình tôi gần như không nhìn thấy mặt Thời Niệm.

Tạ Tân Bắc đã che chở cho cô ấy rất tốt.

Không giống như tôi, thỉnh thoảng có những bức ảnh và video lộ rõ hình ảnh về tôi trên nhiều tờ báo lá cải khắp Bắc Kinh.

Một bên là mối tình đầu, và một bên là chú chim hoàng yến sinh ra giống như đồ chơi.

Tất nhiên không thể đối xử như nhau rồi

Tôi tắt điện thoại và đi xuống tầng dưới.

Quản gia đã chuẩn bị bữa tối rồi.

“Không cần đợi đâu, tối nay anh ấy sẽ không về.”

Tôi ngồi xuống bàn ăn, cầm đũa lên và bắt đầu thưởng thức món ăn.

Tôi ăn uống rất nghiêm túc.

Dù sao đây cũng là lần cuối cùng được ăn một bữa thịnh soạn trong biệt thự của Tạ Tân Bắc.

error: Content is protected !!