16
Vào đêm tiệc, toàn bộ Lục gia gần như biến thành địa điểm ra mắt bộ phim “Frozen”.
Công chúa Elsa và Công chúa Anna ở khắp mọi nơi.
Tôi đã choáng váng khi nhìn thấy Chu Tuyết tái hiện lại diện mạo của Công chúa Elsa từng cái một và xuất hiện một cách hoành tráng.
“Mẹ ơi, Hinh Nghiên, hôm nay cậu đẹp quá, cậu đang đóng vai công chúa nào vậy?”
“Hình như là Người đẹp ngủ trong rừng.”
“Huhu, bộ váy này đẹp quá, suýt làm tôi lóa mắt đó nha, mà tại sao mình lại thấy quen mắt thế nhỉ?”
Đừng nói là cô ấy, ngay bản thân tôi cũng không dám nhìn vào gương nữa.
Dù tôi đã nhắc đi nhắc lại với Lục phu nhân rằng, váy đừng làm quá lố, nhưng bà ấy dường như không nghe.
Chiếc váy này được bà Lục mua từ một nhà sưu tập nước ngoài cách đây vài ngày, vận chuyển bằng đường hàng không.
Nó cũng từng xuất hiện trong một bộ phim về truyện cổ tích.
“Cám ơn, cậu cũng rất xinh đẹp.”
“Hôm nay anh trai cậu Lục Nhất Huân có ở nhà không?” Chu Tuyết thật sự không quên việc đi săn nam thần.
“Anh ấy nói hôm nay anh ấy sẽ về, chắc là sắp về tới nhà rồi đó.”
Tôi và Chu Tuyết trò chuyện một lúc.
Mọi người liên tục đến chào tôi, các cô gái đều ăn diện trang phục lộng lẫy.
Thoạt nhìn tôi còn tưởng mình đang ở thế giới cổ tích.
Một lúc sau, tôi nhìn thấy Đặng Ương Ương.
Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy màu xanh đậm, đeo một chiếc băng đô đơn giản trên đầu.
Tôi không biết cô ta hóa trang thành ai nữa.
Nhưng chiếc váy đó trông thật tầm thường và rẻ tiền.
Chắc chắn là nó được mua ở trên mạng.
Với những chiếc váy được thiết kế tinh xảo, sáng sủa và lộng lẫy xung quanh, ngay lập tức bộ váy của Đặng Ương Ương đăng mặc mất đi khả năng so sánh.
“Cô ta đang cos ai vậy? Cô bé Lọ Lem sao?”
“Có lẽ là vẫn chưa biến hình, vẫn còn đang đốt lửa trong bếp.”
Có một số người còn không dấu đi nụ cười chế giễu.
Đặng Dương Dương cố gắng phớt lờ ánh nhìn của người khác, cô ta bắt đầu giả vờ bình tĩnh bước vào đại sảnh.
Khi ánh mắt cô ta nhìn về phía tôi, trong chốc lát cả người như mất thần.
Ánh mắt dán chặt vào chiếc váy mà tôi đang mặc không ngừng suốt trong nửa phút.
Thứ gọi là ghen tị điên cuồng chiếm lấy gò má của Đặng Ương Ương, khiến ngũ quan xinh đẹp của cô ta gần như bị biến dạng.
Tôi dửng dưng tận hưởng phản ứng của cô ta.
“Hinh Nghiên.”
Một giọng nói lành lành vang lên từ một phía khác truyền tới.
Tôi hướng ánh mắt theo âm thanh đó, trong mắt hiện lên một khuôn mặt dịu dàng như ngọc, cực kỳ xinh đẹp.
Là Lục Dĩ Huân.
“Anh trai.”
Tôi bước nhanh tới, mỉm cười rạng rỡ với đối phương.
Lục Dĩ Huân khẽ liếc nhìn tôi: “Công chúa Aurora?”
Anh ấy vậy mà lại biết nhân vật mà hôm nay tôi cos.
“Vâng.”
“Được rồi, là thần tới muộn.”
Tôi thấy buồn cười trước lời nói của anh ấy: “Bổn công chúa tha thứ cho ngươi.”
“Lát nữa người có thể khiêu vũ với tôi không?”
“Vậy phải xem thành ý của ngươi nữa.”
Lục Nhất Huân ánh mắt hơi nhướng lên, đôi mắt hoa đào sâu thẳm như hồ nước, trên môi nở nụ cười ấm áp.
“May mà hôm nay tôi đã chuẩn bị một món quà.”
Sau đó, không biết từ đâu mà anh ấy biến ra một chiếc vòng cổ ngọc trai rực rỡ.
Tôi thực sự ngạc nhiên: “Không phải là tặng nó cho ta chứ?”
“Ừm, không dễ gì tôi mới có thể tìm được nó.”
Lục Dĩ Huân giúp tôi đeo nó lên.
Một cái chạm nhẹ mát lạnh truyền tới, từ đáy lòng tôi dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
Nhưng rất nhanh tôi đã đè cảm giác đó xuống.
“Cảm ơn anh trai. Nhân tiện, Giám đốc Lục…. bố thế nào rồi ạ?”
Lục Dĩ Huân nghe thấy tốc độ sửa câu nói của tôi, mím môi cười nhẹ, sau đó gật đầu: “Đã hồi phục tốt, bây giờ có thể đi lại được bình thường rồi. Bác sĩ nói tháng sau sẽ có thể hoàn toàn bình phục.”
“Vì vậy, anh sắp có thể đến trường rồi ạ?”
“Chắc là cuối tháng này.”
Lục Dĩ Huân đang học năm cuối trung học, cách đây không lâu chủ tịch Lục bị tai nạn. Anh ấy đã đi cùng bố ra nước ngoài làm phẫu thuật, khiến cho thời gian nhập học bị trì hoãn.
Nghe thấy chủ tịch Lục không sao, tôi cũng yên tâm rồi.
“Cảm ơn em, Nghiên Nghiên, em đã cứu gia đình tôi.”
Lục Nhất Huân đột nhiên ôm lấy tôi, chân thành nói vào tai tôi.
Tôi ôm lại anh: “Không có gì, đây là việc em nên làm.”
17
Trong suốt bữa tiệc, ánh mắt Đặng Ương Ương dõi theo tôi như hình với bóng.
Ngay cả khi tôi đi thang máy lên phòng ở tầng ba, cô ta cũng đi theo tôi.
“Cố Hinh Nghiên, mày đã nhận ra được cốt truyện rồi đúng không?”
Tôi ngước mắt lên, ánh mắt khó chịu: “Mày đang nói cái gì?”
Đặng Ương Ương chăm chú nhìn tôi, đang cố tìm kiếm một ít manh mối từ biểu hiện của tôi.
“Đừng có phủ nhận nữa, nếu không thì mọi chuyện chắc chắn sẽ không phát triển như thế này.”
Tôi đương nhiên sẽ không thừa nhận: “Mày điên rồi?”
Cô ta chăm chú nhìn tôi, ánh mắt u ám: “Mày và gia đình của Lục Nhất Huân quen biết nhau như thế nào?”
“Có liên quan gì đến mày không? Cút ra khỏi đây đi. Bây giờ tao phải thay quần áo.”
Đối phương vô thức nhìn quanh: “Đây là phòng của mày sao?”
“Nếu không thì là của mày chắc?”
Đặng Ương Ương siết chặt lòng bàn tay, trong ánh mắt hiện lên sự ghen tị và hận thù sâu sắc.
Cũng không có gì khó hiểu.
Chỉ riêng diện tích phòng của tôi có thể dễ dàng vượt quá tổng diện tích tầng một biệt thự của nhà cô ta rồi.
Hơn nữa, đây còn là biệt thự Nhất Hiệu , nơi mỗi tấc đất đều có giá cao vô cùng.
Với tư cách là nữ chủ của truyện đoàn sủng, cô ta tuyệt đối không thể chấp nhận tình huống nữ phụ đỡ đạn phản công, triệt để đè bẹp hoàn toàn cốt truyện của bộ truyện này.
“Mày không nói thì tao cũng có thể đoán được. Mày đã cứu bố của Lục Dĩ Huân đúng không?”
“Mày giỏi thật đấy, lại có thể thay đổi được vận mệnh của gia đình giàu nhất thành phố A, nếu như không phải đã thức tỉnh cốt truyện, mày nói thử xem còn có lí do nào để giải thích được nữa chứ?”
“Một vai nữ phụ làm bia đỡ đạn, không đi theo tốt cốt truyện cũng không bỏ đi, vậy mà lại chơi trò tà đạo.”
“Cố Hinh Nghiên, tao có thể cướp đi mọi thứ từ mày một lần, thì cũng có thể cướp lần thứ hai.”
Đặng Ương Ương không hề che giấu sự thù hận của cô ta đối với tôi, biểu cảm vừa dữ tợn vừa cay nghiệt, trần trụi khiêu khích tôi.
Tôi uể oải nhìn cô ta, cười nhẹ nhàng: “Sao vậy, nhanh như thế đã chán ngấy bố mẹ tốt của mày rồi à? Tao còn tưởng mày có chút tình cảm thật lòng với họ chứ. Chậc chậc, họ mà nghe thấy những lời này của mày chắc sẽ đau lòng chết mất.”
“Người được định sẵn của mày là Giang Thần, người cuồng cưng em gái Cố Diệc Châu là nam phụ quan trọng thứ ba trong bộ truyện này, theo như cốt truyện thì, mày và Giang Thần sẽ kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp, sống hạnh phúc suốt đời, còn sinh con đẻ cái.”
“Mày chắc chắn là muốn thoát khỏi chế độ easy ấm áp thoải mái sao. Ép buộc thay đổi cốt truyện, mày không sợ muôn đời muôn kiếp không trở lại được sao?”
Đặng Ương Ương vẫn bất động, đôi mắt cô ta như tia X, như thể đang cố bắn xuyên qua tôi.
“Mày quả nhiên đã thức tỉnh rồi.”
“Không sai, vậy thì đã sao?”
Cô ta nói với giọng lạnh lùng, ánh mắt mãnh liệt: “Mày là bia đỡ đạn, lại muốn tính toán thay đổi kết cục.”
“Thành bại do con người, không phải do hoàn cảnh, tao thay đổi kết cục, không phải là để sống tốt hay sao?”
“Tao sẽ không để cho mày đạt được như ý đâu.”
“Mày là cái thá gì chứ?”
Đặng Ương Ương đột nhiên tức giận đến phát cuồng.
“Dựa vào việc tao là nữ chính, thế giới nhất định phải xoay quanh tao.”
“Ha ha.”
Sự mỉa mai trên mặt tôi chắc hẳn rất rõ ràng, nếu không thì biểu cảm của Đặng Ương Ương đã không khó coi đến thế.
“Nói xong chưa? Nói xong thì cút đi, tao muốn thay đồ.”
18
Tôi thay một chiếc váy dài cung đình màu xanh lục càng rực rỡ và cuốn hút hơn, bước xuống cầu thang.
Sau khi tiếng đàn piano du dương vang lên, lại nhảy một điệu với Lục Dĩ Huân.
Tôi tận hưởng ánh mắt dõi theo từ cả khán phòng một cách thoải mái, tất cả các cô gái có mặt đều nhìn tôi với ánh mắt ghen tị.
Sau khi điệu nhảy kết thúc, Chu Tuyết bước đến chỗ tôi, giọng điệu vừa cảm thán lại vừa pha chút ghen tuông:
“Nói thật thì cậu và Lục Dĩ Huân cũng khá xứng đôi đấy.”
“Cậu đang nói cái gì vậy, anh ấy là anh trai của mình đó.”
“Cũng đâu phải anh ruột, hơn nữa mình cảm thấy ánh mắt anh ấy nhìn cậu không giống cách nhìn em gái chút nào.”
Tôi thực sự không muốn thảo luận về chủ đề này cho lắm.
Phong cách phô trương của tối này thật sự không hợp với tôi cho lắm, tất cả mọi thứ cũng đều là bất đắc dĩ.
Sau khi tôi và Lục Dĩ Huân khiêu vũ xong, tôi nhìn thấy Đặng Ương Ương một mình rời đi.
Tiếp sau đây sẽ là thời khắc chứng kiến hiệu quả rồi.
Để lại một bình luận