Góc Của Chan

ANH LÀ AI TRONG CUỘC ĐỜI EM- CHƯƠNG 8: END

21

“Đội trưởng Trần, tháng vào viện hai lần rồi đấy.”

“Đều tính là tai nạn lao động nhé?”

Người bên cạnh khẽ đụng vai tôi, trêu chọc.

Hôm nay là một ngày đặc biệt.

Tôi kết thúc chuỗi ngày nằm viện kéo dài ba tháng và bốn ngày.

Dù sao thì… tôi cũng đã trải qua mấy cuộc đại phẫu, bác sĩ đều nói khả năng tôi sống sót rất mong manh.

Và cuối cùng… hôm nay cũng là ngày…

Tòa tuyên án Vụ án của Từ Xương.

Đồng nghiệp đến đón tôi, đưa tôi đến khu vực dành cho người dự khán.

Tôi không nhớ mình đã chờ ngày này bao lâu rồi, ngày mà dưới mái đình công lý, thẩm phán tuyên đọc bản án dành cho anh ta.

“Đội trưởng Trần, tóc bạc của cô lại nhiều thêm rồi…”

“Chỉ mới ngoài ba mươi thôi mà, sao lại bạc nhiều đến vậy…”

Có lẽ là để giúp tôi bớt căng thẳng, đồng nghiệp bên cạnh cứ luôn tìm cách chuyển đề tài.

Tôi đút tay vào túi áo, hít một hơi thật sâu, ánh mắt hướng về phía vành móng ngựa, nơi mà anh ta đang ngồi.

Xa quá… nhìn không rõ nữa.

Mà… không rõ cũng tốt.

Bằng chứng vô cùng đầy đủ, Từ Xương đã khai hết.

Cộng thêm bao năm nay tôi dày công thu thập tài liệu…

Không chỉ là Từ Xương.

Cả đế chế tội ác đen tối phía sau anh ta cũng đã bị nhổ tận gốc.

Bao năm qua, anh ta và lũ tay chân của mình tung hoành ngang dọc ở thành phố Khúc Bắc, muốn làm gì thì làm.

Lần này, một mẻ bắt hết.

Người dân trong thành phố đều hân hoan, vỡ òa trong niềm vui sướng.

Cuối cùng, thẩm phán bắt đầu đọc bản án.

“Bị cáo Từ Xương, hành vi của anh ta đã gây tổn hại nghiêm trọng đến trật tự đời sống kinh tế , xã hội của thành phố Khúc Bắc.”

“Cơ quan công tố cáo buộc hành vi phạm tội của bị cáo rõ ràng, chứng cứ xác thực đầy đủ, tội danh được xác lập.”

“Hội đồng xét xử của tòa đã thảo luận và quyết định: căn cứ theo Điều 294, Điều 232 cùng các điều khoản liên quan trong Bộ luật Hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nay tuyên phạt như sau:

“Bị cáo Từ Xương phạm tội tổ chức và cầm đầu tổ chức xã hội đen, tội cố ý giết người, cố ý gây thương tích, tội bắt cóc, tội phóng hỏa, tội gây rối trật tự công cộng, tội kinh doanh trái phép. Quyết định…”

“Tuyên án tử hình, thi hành ngay lập tức.”

Khoảnh khắc những lời ấy vang lên, tôi chợt thấy đầu óc mình như lạc đi trong chốc lát.

Tôi hít sâu một hơi, rồi từ từ thở ra.

Tay nắm chặt lấy lan can, thật chặt.

Nhưng rồi, Từ Xương sắp bị dẫn đi.

Ngay lúc sắp bước hết bậc thang cuối cùng, người đàn ông ấy bỗng nhiên quay đầu lại, đầy đột ngột.

“Thanh Thanh.”
Anh ta gọi tên tôi, đứng đó, không hề nhúc nhích.

Chúng tôi nhìn nhau rất lâu.

Ánh mắt của anh ta quá đỗi phức tạp, phức tạp đến mức tôi không muốn chạm vào, không muốn hiểu.

Anh ta nhìn tôi chằm chằm, từng chữ từng chữ nói ra:
“Chúc mừng sinh nhật.”

“Bản án tử của tôi… có tính là món quà sinh nhật tốt không?”

Đó là câu cuối cùng anh ta nói với tôi trong suốt cuộc đời này.

Tôi quay phắt người, rời khỏi phiên tòa.

Phía sau vẫn có người gọi tôi.

Có lẽ là Từ Xương.

Cũng có thể là người khác.

Nhưng tôi, không quay đầu lại.

Trước giờ vẫn vậy.

(HOÀN!)

error: Content is protected !!