Góc Của Chan

CHƯƠNG 5

20

Nếu ông trời có thể cho tôi một cơ hội làm lại, tôi nhất định sẽ không ăn món lẩu kinh khủng này.

Chính là ngồi ăn với những con người này, trong tình huống này, bản thân tôi, thấy có gì đó không ổn, chính xác hơn là bị những con người làm cho áp lực, không biết xoay như thế nào mới hợp lí.

Bạn của em tôi cười nham hiểm, không ngừng gắp thức ăn cho tôi, sau khi Giang Sướng nhìn cậu ấy vô số lần,nhìn bằng thái độ không mấy thiện cảm lắm, rồi cũng bắt đầu gắp thức ăn cho tôi.

Cả hai đôi đũa đều có đồ ăn và cứ luân phiên thi nhau gắp cho tôi

Tôi không thể từ chối bất cứ món nào nên chỉ có thể ăn như điên.

Nhưng rồi Giang Sướng lựa thời cơ, anh ấy thấp giọng cảnh báo cậu ấy: “Thế là đủ rồi” – Giọng điệu ấy pha chút khó chịu và đe dọa

Nhưng cậu ấy vẫn tranh thủ, phớt lờ lời nói của Giang Sướng và nhìn tôi nói: “Học tỷ, đây là em nhiệt tình là giúp chị, chị chỉ cần chờ xem thôi”

Đầu tôi bỗng nhiên nặng trĩu.

Từ khóe mắt, tôi cũng thoáng thấy người em họ đang cười ha hả trước sự bất hạnh của tôi.

Mẹ kiếp, tôi có thù oán hay nờ nần gì chưa trả với hai người này hay không chứ?

Sau khi không thể chịu đựng được việc ăn uống nữa, tôi giơ tay đầu hàng, nước mắt chảy dài trên má.

“Cảm ơn, nhưng tớ thật sự không ăn nổi nữa, các cậu ăn đi, các cậu ăn đi!”

Hai người họ dừng lại. Nhưng đôi mắt vẫn đang chiến đấu, lóe lên những tia lửa và tia chớp.

Chậc chậc, Giang Sướng như thế này chắc là đã hiểu lầm tôi và cậu bạn ấy rồi

Tôi nhanh chóng ngoan ngoãn rót cho Giang Sướng một ly Toan Mai Thang* rồi nhẹ nhàng chạm vào Peppa Pig của anh ấy.

*Toan Mai Thang (chữ Hán giản thể: 酸梅汤) hay thức uống mơ khô chua là một loại thức uống truyền thống của Trung Quốc được làm từ ô mai, đường phèn và các thành phần khác như mộc tê (Wikipedia)

“Cậu đừng ăn quá nhiều đồ cay quá”

“Được, nghe cậu”

Giang Sướng dùng ánh mắt đen láy nhìn tôi, chậm rãi gật đầu, sau đó cũng không ăn một miếng lẩu cay nào

Rất ngoan ngoãn, giống như một chú cún to lớn, có bộ lông mượt mà.

Lòng tôi yên tâm lại khi nhìn thấy anh như vậy

Tôi chắc chắn, Giang Sướng thích tôi, nhất định anh ấy có tình cảm với tôi!

Cứng miệng như thế làm gì không biết, hãy xem tôi có thể cạy miệng anh ấy ra bằng cách nào.

21

Ăn xong lẩu, tôi vừa định đi thanh toán thì Giang Sướng đã nhanh chân đi thanh toán trước rồi

Anh ấy sợ rằng người khác không nhìn thấy sự khẳng định chiếm hữu của anh dành cho tôi.

Tôi cười thầm một mình với cách hành xử của anh, nhưng ngoài mặt vẫn lịch sự, từ tốn cảm ơn anh ấy:

“Để cậu tốn kém rồi, lần sau tớ sẽ mời lại cậu một bữa”

“Được”

Tôi nháy mắt với em họ, ra hiệu cho em ấy tránh đi đâu đó đi, đừng làm phiền bà đây, để yên cho chị nó có khoảng riêng với nam thần của chính mình

Em ấy cười vài tiếng tràn ngập ẩn ý, kiếm cớ tóm lấy bạn mình rồi bỏ chạy.

Sắc mặt Giang Sướng thoải mái một chút, cơ mặt cũng đã giãn ra rồi

Sau đó tôi và anh cùng lang thang trên đường hướng về trường.

Anh thấy tò mò, cất tiếng hỏi, chất giọng vẫn trầm ấm như vậy

“Giờ này cậu vẫn đến thư viện à?”

Tôi theo phản xạ trả lời anh

“Không, buổi chiều tớ có tiết nên về tắm rửa trước rồi lên học tiết tự chọn thôi”

“Được, vậy tớ đưa cậu về ký túc xá”

Mỗi lần cùng Giang Sướng đi dạo trong khuôn viên trường đều xảy ra một tình huống thực sự không tốt, đó là các nữ sinh đi ngang qua sẽ quay lại nhìn tôi chằm chằm với ánh mắt ngơ ngác.

Trước đây, có lẽ tôi đã che mặt và cố gắng trốn tránh những ánh mắt tò bò và bất ngờ của người xung quanh

Nhưng hiện tại tâm tình tôi rất tốt, không chút sợ hãi, tràn đầy tự tin.

Tôi đang suy nghĩ làm thế nào để “bắt” được Giang Sướng

Sau khi trở về ký túc xá và tắm rửa, tôi vội vàng chạy lên trường để kịp và lớp tự chọn, khi bước vào lớp tôi có chút bối rối.

Tại sao Giang Sướng lại tham gia lớp học tự chọn này?

Có lẽ anh vừa mới tắm xong, tóc còn hơi ẩm, quần áo cũng đã thay rồi

Anh ấy đến đây để học cùng với tôi à?

Nhưng chưa kịp vui mừng thì tôi đã nhìn thấy hoa khôi bên cạnh anh ấy

Thật sự như một trò hề cười vào mặt tôi vậy, chơi đùa với nhau thật sự……

Hai người này giống như cặp song sinh dính liền vậy. Đi đâu cũng phải có nhau mới đi được sao?

Khóe miệng đang nhếch lên của tôi lập tức bị đè lại, tôi thu ánh mắt lại, tìm một chỗ cạnh tường ngồi xuống để tránh né cặp uyên ương đó

Môt bên thì tán tỉnh với tôi, một bên thì quấn quít với hoa khôi của trường

Đúng là con người biết xấu hổ.

Không thích anh ta nữa, thật sự lần này không thèm thích anh ta nữa, đàn ông toàn là những kẻ khốn nạn

Đúng lúc tôi đang định bĩu môi tỏ vẻ thất vọng, cùng với thái độ đang khó chịu thì có người ngồi xuống ghế cạnh tôi.

Hơi thở quen thuộc bao trùm lấy tôi, chính là Giang Sướng

Lòng tôi dường như có chút rung rinh, có chút mất kiểm soát trong suy nghĩ, nhưng tôi cố chấp không nhìn anh, tôi cụp mắt xuống lấy sách, lấy bút ra rồi lại lấy ra nhiều bút khác

Học sinh dỡ có nhiều đồ văn phòng phẩm thì làm sao?

Chỉ nghe được một tiếng thở dài: “Nguyễn Miên Miên, sao cậu lại phớt lờ tớ nữa?”

“Bên cạnh cậu có một mỹ nhân xinh đẹp, tớ không tiện làm phiền cậu”

Anh ấy đáp lại rất thản nhiên:

“Nhưng bây giờ tớ đang ở bên cạnh cậu”

Anh ấy khen tôi xinh đẹp. Tim tôi hẫng đi vài nhịp trong chóng lát

Nhưng anh vẫn giả vờ lạnh lùng và ậm ừ:

“Nguyễn Miên Miên, tớ tới đây là vì cậu, cậu không thể phớt lờ tớ như thế được”

“Ah?”

Cái nhìn trìu mến của anh gần như khiến tôi mềm lòng.

Chẳng lẽ tôi không phải là người có nghị lực sao?

Không được, phải tỉnh táo, phải chọc tức anh một chút

Mặc dù anh đối với hoa khôi rất lạnh lùng và giữ khoảng cách, nhưng anh lại luôn thu hút người khác như vậy khiến tôi có chút không vui.

22

Ngay khi giáo viên tự chọn nói giờ tan học đã kết thúc, tôi xách cặp và rời đi.

Giang Sướng không ngăn cản, chỉ im lặng đi theo tôi.

Hoa khôi đột nhiên đứng trước mặt tôi với đôi mắt đỏ hoe và dường như sắp khóc đến nơi vậy, khiến tôi có chút bối rối.

“Nguyễn Miên Miên, cậu không thể làm như vậy với Giang Sướng”

Tôi trông có vẻ ngây thơ: “Tôi làm gì?”

“Gọi anh ấy đến ngồi với cậu, nhưng sau đó lại lơ anh ấy”

“…”

Tôi không khỏi trợn tròn mắt, tôi làm gì thì liên quan đến cô hoa khôi này chứ?

Là học sinh tiểu học à? Sao lại con nít như vậy?

Cô nàng này thật sự cho rằng mình là Lộc Tiểu Quỳ* thuần khiết và ngây thơ sao?

*Phim [Vâng Thượng Tiên Sinh]

“Làm phiền bạn học cho chút hiểu lầm rồi, tôi cũng không có mời cậu ấy ngồi cùng tôi, tôi với cậu ấy cũng chỉ là mối quan hệ bạn học bình thường, còn chưa đến trình độ phải cùng nhau đi vệ sinh”

“Chúng tôi có mối quan hệ”

Giọng nói trầm ấm, đủ cho tôi và khoa khôi nghe của Giang Sướng vang lên từ phía sau tôi.

Hoa khôi và tôi cùng nhìn anh ấy.

Nhưng anh ấy chỉ nhìn tôi.

“Tớ đang theo đuổi cậu! Vậy đã được gọi là có mối quan hệ chưa?”

Cùng với khuôn mặt lạnh lùng, hơi thở của anh phả vào mặt tôi

Làm tôi cảm thấy thích thú.

Hoa khôi của trường che mặt khóc lóc bỏ chạy, tôi ho khan, nhướng mi nhẹ giọng nói với Giang Sướng”Đi thôi, tớ mời cậu bữa tối”

Đôi mắt của Giang Sướng lập tức sáng lên.

23

Tôi cảm thấy tâm trạng rất thoải mái sau khi ăn bữa ăn này.

Giang Sướng đứng đối diện nhìn tôi chăm chú như thể tôi là một miếng thịt thơm ngon vậy

Tất nhiên, tôi không nói anh là một chú cún đâu

Đôi mắt anh ấy nhìn vào tôi mà không hề che giấu, thật sự rất lộ liễu

Anh bây giờ trông hoàn toàn khác hẳn với nam thần cao lãnh và lạnh lùng mà tôi biết.

Ăn xong chúng tôi lặng lẽ bước đi trên đường.

Vừa đi, tôi vừa đi không tự chủ về phía con đường ít đông đúc hơn.

Tôi thề, tôi chắc chắn không cố ý.

Ánh đèn mờ và bầu không khí tuyệt vời.

Quả nhiên, Giang Sướng dừng bước, đứng thẳng trước mặt tôi.

“Hôm nay tớ nói tớ theo đuổi cậu là nghiêm túc đấy”

Dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng khi nghe chính miệng anh nói, tôi vẫn mừng đến mức chân tay mềm nhũn.

Đột nhiên đánh một đòn bất ngờ như này, có chút hơi mạnh bạo đó

Tôi lo lắng nhấc tay lên, khẽ nói: “Thật à? Nhưng tớ không nhìn ra”

Anh ấy có chút dè chừng, tìm kiếm ngôn từ để giải bày với tôi
“Đây là lần đầu tiên tớ theo đuổi một người, tớ không có kinh nghiệm. Cậu…”

Tôi nghĩ anh ấy sẽ nói điều gì đó rất tự tin như [cậu đừng không biết tốt xấu]

Vì vậy, giọng điệu của anh dịu đi, rõ ràng là thất vọng và có chút căng thẳng:

“Cậu có thể cho tớ một cơ hội được không?”

Nam thần cao lãnh vốn luôn nhìn cao trên bầu trời nay lại cúi thấp xuống khiến tôi chợt thấy mềm lòng.

“Được chứ”

Tôi sẽ cho anh ấy bất cứ cơ hội nào anh ấy muốn.

Trên khuôn mặt lạnh lùng của Giang Sướng hiện lên một nụ cười tươi tắn giống như trận tuyết đầu tiên của mùa đông, đặc biệt đẹp mắt.

🌸 Xem Bảng vàng Donate – Tuần 2 (11/08–17/08)

📖 Truyện bạn vừa đọc là hoàn toàn miễn phí 💖
👉 Bấm link Shopee này (mua gì cũng được) là Chan có hoa hồng để gia hạn gói Zhihu & dịch tiếp 📚

☕ Nếu muốn ủng hộ Chan thêm động lực:
MoMo (bấm vào đây) | PayPal (bấm vào đây)
Hoặc CK MB Bank:
QR Ủng hộ Chan
💌 Chỉ một chút thôi cũng đủ để Chan ngồi dịch cả đêm 🥺✨
error: Content is protected !!