Giới thiệu
Ngày thứ hai trở về nước, tôi nhận được tin Lục Hoài Chinh đã mất được một năm rồi.
Người mà tôi đã thích trong 6 năm, như vậy mà đã mất rồi.
Anh để lại cho tôi một chiếc nhẫn.
Kích thước của nó vừa vặn với ngón tay tôi một cách hoàn hảo.
Vậy là, anh cũng đã từng muốn kết hôn với tôi, đúng không?
Trái tim của tôi đau nhói, liền gửi tin nhắn wechat mắng anh là đồ đại ngốc.
Giây tiếp theo, trong giao diện trò chuyện hiện lên một câu trả lời: “Bạn học Khương Nhu, tại sao em lại mắng tôi?”
Tôi sợ tới mức suýt đánh rơi điện thoại, xác chết sống lại rồi sao?
——————–
Tác giả: Tạ Vy Trần
Dịch: -rqz-