Thẻ: yêu thầm
-
ĐỢI MÃI CHỈ ĐỂ CHIA TAY- Chương 2
“Anh không muốn chia tay em.” Anh ta quay lại nắm chặt tay tôi, đầu ngón tay của anh ta lạnh buốt, ánh mắt đặc biệt kiên định, “Ít nhất em phải nghe anh giải thích…Anh và La Kiều không có gì cả.”
-
ĐỢI MÃI CHỈ ĐỂ CHIA TAY- Chương 1
Tôi học cách trang điểm, học cách chơi game, học về những nhãn hiệu nước hoa và tai nghe mà tôi không quen thuộc, dũng cảm rủ Giang Ngôn đi Disneyland, cố gắng bước vào thế giới đa sắc màu của anh ta, muốn lại gần anh ta hơn một chút. Còn cô ấy chỉ…
-
SAU KHI TRÙNG SINH, TÔI SẼ KHÔNG CỨU ANH TA NỮA – Chương 2
“Dịch Chi, đây là vợ của anh, người đã cứu anh năm xưa sao?” Cô gái dường như biết tôi, một tay cô ta chống lên đầu, mỉm cười với tôi. “Chào cô, tôi là Lâm Tuế Tuế.” “Là mối tính đầu của Dịch Chi.”
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 5
Thật ra tôi rất muốn đi xem Bắc Cực Quang, nhưng đó là lời hứa giữa tôi và chị gái, tôi chỉ muốn đi cùng chị ấy mà thôi. Nhìn khuôn mặt nghiêm túc đến gần trong tầm tay, tôi lặng lẽ ước nguyện trong lòng: Phó Khinh Châu, tôi hy vọng anh sẽ không…
-
KHI KÝ ỨC QUAY VỀ- NGOẠI TRUYỆN CỦA TRÌNH KHUYNH
Nhưng ngay khoảnh khắc ấy, trái tim tôi như được ấm lại một chút. Dù ngay sau đó, cuộc đời tôi có lẽ đã kết thúc. Tôi không còn cảm nhận được gì nữa, tất cả mọi thứ trên thế giới này dường như biến mất. Cuối cùng, tôi cũng từ biệt thế giới này,…
-
NGÃ VÀO VÒNG TAY KẺ THÙ- Chương 3
Tôi cúi đầu, chăm chú tra cứu trên điện thoại “cách trừng phạt bạn trai khi anh ta mắc lỗi”, hoàn toàn không để ý rằng Trình Chiêu Nam đã kéo rèm cửa thông minh lại. Ánh sáng mờ ảo lan tỏa, kèm theo tiếng nhạc dịu dàng. Trình Chiêu Nam ngả người ra ghế…
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 9
Ta quỳ xuống gọi tên hắn, nhưng hắn dường như đã say đến mức mê man, chỉ lẩm bẩm vài câu. “Đã thay đổi… tất cả đều thay đổi… kinh thành… là nơi ăn thịt người, cả Mộng Tình của ta cũng đã thay đổi…” Nhìn hắn trong bộ dạng bi thảm ấy, lòng ta…
-
DƯỚI ÁNH ĐÈN KÝ ỨC- Chương 8
“Liên Quân, anh sắp tốt nghiệp rồi. Điều ước duy nhất của em là mọi ước mơ của anh sẽ trở thành hiện thực và anh sẽ có một hành trình suôn sẻ.”
-
KINH TỪ- Chương 4
Nước mắt rơi xuống khóe mắt, trong dạ dày tôi lại cuộn lên một cơn đau dữ dội, khiến mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên trán. Tôi không còn buồn ngủ nữa, nhưng vẫn không dám mở mắt. Tôi không dám trả lời cậu ta.Đoàn Kinh Từ, tôi thật sự không thể làm được.
-
KINH TỪ- Chương 3
“Khương Khanh!” Hai người họ gần như gọi tên tôi cùng một lúc. Tôi nằm trên mặt đất, nhìn Đoàn Kinh Tử với toàn thân đầy máu, rồi dần dần nhắm mắt lại.