Thẻ: Truyện ngược
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG – Chương 8: END
Con tim đã chết rồi, sẽ không bao giờ sống lại nữa. “Hạ Vi Lãng, rốt cuộc em có từng thích tôi không?” “Không, chưa từng.”
-
KHI KÝ ỨC QUAY VỀ- NGOẠI TRUYỆN CỦA TỀ TIỂU NOÃN
Vào ngày thứ ba sau khi Trình Khuynh qua đời, đứa bé chào đời, là một bé trai, được đặt tên là Trình Niệm. Với Trình Khuynh, là nỗi nhớ vĩnh cửu…
-
KHI KÍ ỨC QUAY VỀ- Chương 2
Trình Khuynh đã từng nói. Anh chỉ chạm vào người phụ nữ mà anh yêu. Bây giờ anh đã chạm vào Tô Thư. Anh, thật sự không yêu tôi nữa rồi…
-
NGÃ VÀO VÒNG TAY KẺ THÙ- Chương 1
Tôi và Trình Chiếu Nam bị cách biệt trong một không gian yên tĩnh và riêng tư. Tôi mạnh dạn vắt một chân lên đùi Trình Chiếu Nam, chuẩn bị ngồi lên người anh ta. Bất ngờ, Trình Chiếu Nam phản công, đè tôi xuống. Anh ta dùng đầu gối tách hai chân tôi ra,…
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 12
Hắn giận dỗi đứng khoanh tay, cười nói: “Ngốc quá, Tri Nghi, muội chậm chạp thế này, cũng chỉ có ta mới dám lấy muội thôi.” Vệ Đạc thở dài một hơi, đôi mắt vĩnh viễn khép lại. Ta hiểu rõ, hắn sẽ không bao giờ có thể trùng sinh được nữa.
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 4
Giây phút này, ta bỗng không muốn từ chối hôn sự này nữa. “Nếu ta nói, ta muốn gả đi thì sao?” Người trong sân ngẩn ra, lùi lại một bước. Khi đứng vững, hắn lại ngẩng đầu nhìn ta một hồi lâu, rồi buông một câu “Thuộc hạ còn việc” và vội vã bỏ…
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 3
Mẫu thân, Vệ phu nhân… còn có Vệ Đạc. Hắn nheo mắt, đứng bên cạnh với tay khoanh trước, chiếc áo màu đen càng tôn lên vẻ đẹp thanh tú của chàng thiếu niên. Ta khẽ run lên, cảm thấy một luồng rét lạnh từ chân truyền lên.
-
DƯỚI ÁNH ĐÈN KÝ ỨC- Chương 3
Chiếc nhẫn kim cương lăn xuống trong đôi mắt không cam lòng của Tô Nhu Loan. Khi Chu Liên Quân chen vào đám đông, cảnh tượng trước mắt khiến anh khiếp sợ! Nghiêm Băng Băng ngã xuống đất, sàn nhà trắng xóa đỏ tươi!
-
DƯỚI ÁNH ĐÈN KÝ ỨC- Chương 1
Đối mặt với sự im lặng của cô, Chu Liên Quân cau mày: “Gọi anh về có việc gì không?” “Hôm nay là ngày kỷ niệm bảy năm ngày cưới của chúng ta, em tưởng anh còn nhớ.” Giọng cô nhẹ nhàng nhưng lời nói lại mạnh mẽ.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 5
Tôi tìm cách châm chọc: “Sao cậu dám gọi tên tôi?” Dù sao thì ở đây, tôi vẫn được xưng hô là “chị”. Cố An Thần nhún vai: “Em thấy chị trông có vẻ trẻ hơn, nên không dám gọi.”