Thẻ: Mạc Thiệu Khiêm
-
CƯỢC TÌNH LỆ ĐẮNG- Chương 7
Đối với hắn, cả tôi lẫn chị gái, chỉ là những công cụ mà hắn lợi dụng mà thôi. Nếu đã là công cụ, làm sao hắn có thể vì tôi mà từ bỏ những gì hắn đạt được hôm nay?
-
NGÃ VÀO VÒNG TAY KẺ THÙ- Chương 4
Tôi kéo vali định rời đi, nhưng bất ngờ bị Trình Chiêu Nam kéo vào lòng. Một nụ hôn thô bạo, điên cuồng đập vào môi tôi. Trình Chiêu Nam siết chặt tôi, một tay ôm chặt eo tôi, tay còn lại nâng tôi lên, bế ngang và bước vào trong nhà. “Em gọi điện…
-
SAO ANH CÒN CHƯA ĐẾN DỖ EM- Chương 3
Một tiếng nổ vang lên, tôi chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong người như dồn hết lên não. Là Thẩm Quan Nam của tôi đã trở về rồi sao? Tôi cứng ngắc quay người lại, bả vai và cẳng chân vô thức run rẩy, trái tim cũng theo đó mà loạn nhịp.
-
MẢNH NGỌC VỠ- Chương 6
“Còn nữa, chúng ta đã bái đường, sau này ngươi đừng gọi ta là tiểu thư nữa.” “Vâng, tiểu thư.” Ta trợn mắt nhìn hắn, hắn mới bừng tỉnh, ngượng ngùng cười một tiếng, miệng mở ra vài lần mới gọi được tên ta. “Tri… Nghi.”
-
KINH TỪ- Chương 5
Đoàn Kinh Từ cười dịu dàng, nhẹ nhàng hỏi tôi: “Khanh Khanh, cậu còn nhớ không?” Tôi nhìn xung quanh, đối diện với ánh mắt của cậu ta, cả hai chúng tôi cùng cười.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Ngoại Truyện của Thẩm Mộng Nghi
Tôi nói: “Lâm Tịch, Cố An Thần vẫn còn một điều mà không hề nói dối cô.” Cậu ấy thật sự muốn cưới cô.
-
VẾT THƯƠNG KHÓ LÀNH- Chương 4
Đó là lần đầu tiên, tôi thấy sự quan tâm và lo lắng trong ánh mắt của người khác. Thì ra… Cảm giác là như thế này.
-
VÒNG LẶP ĐỊNH MỆNH- Chương 7: END
“… Người anh yêu, em mãi mãi là tình yêu rực rỡ và sống động nhất của anh. Anh không chỉ nhớ đến khuôn mặt em, đôi môi em, mà còn nhớ đến cuộc đời tuyệt vời của chính em.” “Anh đã chờ đợi rất lâu rồi, nhưng em vẫn không tỉnh dậy, vì vậy,…
-
VÒNG LẶP ĐỊNH MỆNH- Chương 6
“Được rồi! Không cần nhắc đến cô ấy nữa, mọi người cũng không sống dễ dàng gì.” Mạnh Linh quay người lao ra khỏi phòng.
-
VÒNG LẶP ĐỊNH MỆNH- Chương 5
Dù sao thì, mười năm này đối với tôi là một phần ba cuộc đời, nhưng đối với anh chỉ là một phần tám mà thôi.