Mọi người lưu ý nhận pass đọc truyện nhé~

TRẦN TINH NHIÊN LÀ AI?- Ngoại truyện

Nhiều năm sau, tôi chuyển đến phía Bắc làm việc, nghe nói ở đó có tuyết rơi.

Tôi cũng không biết tại sao mình lại muốn đến đây.

Hình như có ai đó đã từng nói với tôi rằng, cậu ấy thích ngắm tuyết.

Là ai nhỉ? Tôi không nhớ rõ nữa.

Khi chuyển đến nhà mới, tôi đang sắp xếp một thùng sách mà mẹ gửi từ quê lên, bỗng nhiên một cuốn sách có tên 《Liệu Nguyên》 rơi ra.

Tiết Ninh đang giúp tôi cũng cười bảo: “Lớn thế này rồi mà còn đọc mấy tiểu thuyết tình cảm này à?”

Tôi lắc đầu, cười khổ: “Không nhớ lắm, chắc là hồi còn đi học đã đọc.”

Tôi tùy tiện đặt nó sang bên cạnh bàn trà, đột nhiên một cơn gió lùa vào, thổi cuốn sách đến trang cuối, một con bướm đậu lên đó.

Mùa xuân sắp đến.

Tôi vô thức nhìn lại, thấy trên đó là hình ảnh của một thiếu niên.

Dưới bức tranh viết: “Tiểu oan gia của tôi, tên là Trần Tinh Nhiên.”

Khi thấy mặt tôi ướt, Tiết Ninh ngạc nhiên kêu lên: “Mạt Mạt, sao cậu lại khóc vậy?”

Tôi lau nước mắt, mỉm cười lắc đầu: “Không sao, chỉ là gió vào mắt thôi.”

Nghe nói, phải mất một trăm mùa xuân thì bướm mới quên đi nỗi nhớ.

Trần Tinh Nhiên, liệu có phải cậu đang nhắc tôi đừng quên cậu không?

Làm sao có thể.

Sau khi cậu rời đi, thế giới của tôi không còn mùa xuân, bướm sẽ mãi không tắt thở, và trong trái tim tôi, cậu sẽ không bao giờ bị lãng quên.


Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!