Mọi người lưu ý nhận pass đọc truyện nhé~

NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 3

16.

Ngay cả chuyến công tác cũng không mang lại cho tôi sự bình yên. 

Một đêm nọ, khi tôi đang chuẩn bị nghỉ ngơi sau khi làm xong công việc, bạn thân của tôi gọi đến đến với hàng loạt cuộc gọi chí mạng. 

“Xem tin tức mới đi!!”

Tôi còn tưởng rằng có chuyện gì lớn xảy ra, mở điện thoại ra xem thử, mới phát hiện lại là Cố Dư Châu lên hot search. 

Hot search lần này, là cuộc cãi vã giữa cậu ta và Lục Đông Noãn trong chương trình. 

Nguyên nhân của sự việc trên là một chuyện rất nhỏ, hai người họ đang ở trong bếp nấu ăn, đáng lẽ ra đây sẽ phải là một khung cảnh hài hòa tuyệt mỹ, nhưng cuối cùng hai người họ lại cãi nhau chỉ vì nên dùng bát nhỏ hay bát lớn để dùng súp. 

Cố Dư Châu luôn coi mình là trung tâm, có chính kiến, quyết định gì cũng phải nghe theo chính mình.

Tuy nhiên, Lục Đông Noãn lại có chút tính tình tiểu thư, có lẽ bởi vì từ nhỏ đã được nuông chiều, do đó cô ta cảm thấy bạn trai đương nhiên sẽ chiều chuộng mình nên cô ta cũng không nhượng bộ chút nào. 

Đối với những điều này, tôi sớm đã nhìn thấy rồi.

Sáu năm trước, lúc còn ở bên nhau, họ thường xuyên cãi nhau vì những chuyện nhỏ nhặt. 

Khi đó, Cố Dư Châu xem tôi i như một cái hố cây, mỗi lần cậu ta và Lục Đông Noãn cãi nhau, cậu ta đều tới tìm tôi để phàn nàn về việc cậu ta không hài lòng ở Lục Đông Noãn, đợi tới khi cậu ta phàn nàn xong, lại nhờ tôi giúp cậu ta nghĩ cách an ủi Lục Đông Noãn. 

Mặc dù lần này chỉ là cãi vã nhỏ, nhưng ngay tại địa điểm ghi hình mà họ cãi nhau, sau đó cậu ta lại nhắc tới việc muốn bỏ quay, việc đó đã tác động rất xấu tới tổ chương trình.

Tôi nghe nói người đại diện của Cố Dư Châu muốn cậu ta đi xin lỗi đạo diễn và tổ chương trình, nhưng đã bị Cố Dư Châu quyết liệt từ chối.

Đạo diễn của chương trình đó cũng là một vị nóng tính, ông ta đã trực tiếp công khai chế giễu Cố Dư Châu và nói rằng sau này sẽ không bao giờ hợp tác với ngôi sao như vậy nữa.

Cố Dư Châu sau đó đã rút khỏi chương trình đó, khiến cho đội ngũ chương trình đã bị thua lỗ rất nhiều tiền.

Tổ chương trình vì để tạo hiệu ứng cho chương trình, đã mua rất nhiều hot search, sau khi phát sóng trực tiếp đã trở nên cực kỳ nổi tiếng.  

Rất nhiều cư dân mạng đã rất vui mừng vì Cố Dư Châu và Lục Đông Noãn đã bị thay thế, cặp đôi mới thay thế hai người họ đặc biệt rất được chào đón.

Ừm….và cặp đôi đó đến từ công ty tôi. 

Thật sự rất muốn thử hỏi Cố Dư Châu, cảm giác mặc váy cưới cho người khác là như thế nào.

17 

Một tháng sau tại bữa tiệc kinh doanh, tôi đã gặp lại Cố Dư Châu và Lục Đông Noãn.

Phó Diên Niên đi cùng tôi đến bữa tiệc, tôi giới thiệu cậu ấy với một số đạo diễn và nhà sản xuất quan trọng trong ngành, thấy họ trò chuyện vui vẻ, tôi một mình trốn vào một góc để thư giãn. 

Bất giác nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, vốn dĩ là người được người khác mời rượu và nịnh nọt, Cố Dư Châu kia, vào chính thời điểm này, lại ở tư thế cúi thấp đầu cúi chào các vị đạo diễn nổi tiếng trong ngành.

Nhưng các vị đó lại đối xử với cậu ta rất qua loa, thậm chí đến rượu mời của cậu ta cũng không buồn uống.

Bức tường đó đã bị hàng ngàn người đẩy xuống… 

Đây chính là tình hình hiện tại của Cố Dư Châu. 

Nhìn thấy cảnh này, thực sự trong tim tôi có cảm giác không dễ chịu lắm, sáu năm đã trôi qua, ngay cả lúc cậu ta bị coi thường nhất, tôi cũng chưa bao giờ để cho cậu ta bị coi thường như ngày hôm nay.

Đáng tiếc rằng, Cố Dư Châu, là cậu ta tự mình không biết trân trọng. 

Lúc tôi còn đang mê mẩn trong suy nghĩ, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên sau lưng, “Tống Tiểu Ngư, trong lòng cô bây giờ có phải đặc biệt là rất đắc ý đúng không?”

Lục Đông Noãn bưng một ly rượu vang đỏ đi tới, cô ta mặc một bộ váy màu be, trang điểm tinh xảo.

Cô ta vốn tưởng rằng, đi theo Cố Dư Châu đến một dịp như vậy sẽ mang lại cho cô ta rất nhiều cơ hội, nhưng cô ta lại không ngờ rằng, bây giờ mọi chuyện đã khác trước đây, Cố Dư Châu trước đây thái độ vốn tự cao, vốn dĩ cũng không được người khác hoan nghênh, cậu ta lại còn xúc phạm một đạo diễn nổi tiếng trong ngành. 

Bây giờ càng không được chào đón hơn.

“Đắc ý thì thật sự là không có, nhưng nhìn thấy hai người hiện tại khốn đốn như vậy, tôi thật sự cũng khá hài lòng.” 

“Cô…” 

Lục Đông Noãn có lẽ không ngờ tôi lại trực tiếp như vậy, mất một lúc cô ta cũng không biết phải làm thế nào để đáp lời.

Mặc dù tôi đã tìm được một góc không có người xung quanh nhưng vị trí này lại là nơi đặt đồ uống và bánh ngọt, người ra người vào cũng không ít.

“Tiểu Ngư… Tôi không còn ký ức về sáu năm qua. Tôi thực sự không biết sáu năm qua đã xảy ra những chuyện gì. Về việc hôn lễ của cô với Dư Châu, tôi thực sự xin lỗi…”

Khi cô ta cầm ly rượu từng bước từng bước tiến về phía tôi, khi từ miệng của cô ta nói lại những lời này, một dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu tôi.

Cô ta lại muốn tạo sóng gió nữa rồi.

Ngay khi tôi lùi lại để tránh cô ta, cô ta đã phản ứng nhanh hơn tôi, trực tiếp tự đổ rượu vang đỏ trên tay lên váy của mình. 

Sau đó “A” một tiếng vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

“Chị Tiểu Ngư… Em biết chị ghét em, cho rằng em đã cướp đi Dư Châu khỏi tay chị, nhưng vốn dĩ chúng em là một cặp đôi mà. Em và Dư Châu thực sự yêu nhau…”

Tôi: “…”

“Chị đổ rượu vào người em, em có thể chịu đựng được, em không trách chị, chỉ cầu xin chị đừng mua truyền thông bẩn để nhắm vào Dư Châu thôi, hãy để cho anh ấy được tập trung vào nghiệp diễn được không?”

Câu nói này rõ ràng là đang vu khống tôi, nói rằng gần đây việc hai người họ thường xuyên bị đưa lên hot search, là do tôi làm sao?

Rất nhiều người đã tụ tập bàn tán xung quanh, thậm chí có người còn lấy điện thoại di động ra quay phim, chụp ảnh. 

“Thì ra là Tống Tiểu Ngư đã mua những tin tức bẩn thỉu đó, ý chí trả thù mãnh liệt thật.”

“Cậu không biết sao? Ngoài việc mua truyền thông bẩn, phát ngôn của vị đạo diễn kia cũng là vì cô ta đó. Thủ đoạn của cô ta thâm thật.”

“Thật là tàn nhẫn, Lục Đông Noãn vô tội như vậy, lại mất đi trí nhớ. Cô ta còn làm cô ấy xấu hổ ở nơi công cộng… không chút thương xót nào sao.”

“Này, bớt diễn đi.”

Lục Đông Noãn này, chỉ là mất đi ký ức của sáu năm, nhưng tại sao tôi lại cảm thấy cô ta chỉ có IQ của một đứa trẻ sáu tuổi vậy? 

Cô ta không thấy tôi đang cầm rượu vang trắng sao?

Khi tôi đang đưa ly rượu đang cầm trên tay lên để giải thích, một bàn tay từ phía sau đẩy tôi một cách thô bạo, trực tiếp bước lên bảo vệ cho Lục Đông Noãn đáng thương trước mặt.

Bị cậu ta đẩy như vậy, váy của tôi một mảnh cũng bị ướt sẫm.

“Tống Tiểu Ngư, có chuyện gì thì cứ nhắm vào tôi đây này, Noãn Noãn không làm gì sai cả, tại sao cậu phải nhắm vào cô ấy?” 

Cố Dư Châu nhìn thấy váy của Lục Đông Noãn bị ướt một mảng, vội vàng cởi áo khoác ra mặc lên cho cô ta.

“Cố Dư Châu, phiền cậu đi vào nhà vệ sinh đi tiểu để soi lại bản thân mình đi, cậu của hiện tại, ngay cả việc nhìn hơn hai lần cũng làm bẩn mắt của tôi!Còn cô, Lục Đông Noãn, tôi thấy cô là bị mất IQ chứ không phải mất trí nhớ đâu!”

Vừa nói, tôi vừa đi về phía họ, đi đến trước mặt Lục Đông Noãn, rót nửa ly rượu trắng còn lại lên đầu cô ta.

“Phiền cô lần sau nếu muốn gài bẫy tôi, trước tiên hãy đem theo ly rượu giống với rượu của tôi trước đã.”

“Wow, Chị Tống ngầu quá, nhanh chụp ảnh lại đi.”

“Tôi đã nói rồi mà, cái cô Lục Đông Noãn, nhìn đã biết ngay là trà xanh!”

“Tôi, Tống Tiểu Ngư, từ trước tới giờ vẫn luôn là người rõ ràng, nếu là việc mà tôi làm, tôi sẽ thừa nhận, việc không phải do tôi làm, ai cũng đừng nghĩ đến việc trèo lên đâu tôi. Về phần hai con cóc thối các người, tôi thực sự hy vọng rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại nữa. Chỉ vì việc hai người dăm ba bữa lại lên hot search mà bây giờ đến tin tức giải trí tôi cũng không thích xem nữa rồi. Bỏ tiền ra để mua hot search về hai người sao?Tôi ngu ngốc và nhàn rỗi đến thế à?”

Nói xong một mạch, tôi quay người rời đi, quá lười để nhìn thấy dáng vẻ sâu bọ của hai người họ nhiều lần.

Vừa quay người lại, Phó Diên Niên bước từ đám đông đi về phía tôi, cởi áo vest khoác lên vai tôi, ôm tôi bước ra ngoài.

“Chúng ta về nhà đi.”

Sau khi rời khỏi bữa tiệc, cậu ấy giơ ngón tay cái lên với tôi, “Không hổ danh là chị Tống, dũng cảm và tháo vát!”

“Vừa rồi tôi còn cho rằng cậu sẽ làm anh hùng cứu mỹ nhân chứ.”

Tôi đã cho cậu ấy một cơ hội để ra mặt, nhưng vào thời điểm thích hợp nhất thì cậu ấy lại không bước ra. 

“Chuyện nhỏ như vậy, tôi biết chị một mình cũng có thể tự giải quyết được, không cần tới tôi phải ra mặt.”

Tôi còn tưởng rằng, cậu ấy sẽ muốn có cơ hội như vậy để nổi bật, vừa hay cậu ấy có thể lên hot search, bá khí bảo vệ vợ mình, ngay cả việc nghĩ ra tên hot search cho cậu ta tôi cũng nghĩ đến rồi. 

“Tôi chỉ mong mọi người biết đến tôi vì tác phẩm của mình, chứ không phải vì chị.” 

Câu nói này, khiến cho tôi đối với cậu ấy lại tăng thêm mấy phần hảo cảm.

18 

Chuyện ở bữa tiệc, ngày hôm sau vẫn chễm chệ top 1 hot search

Điều này khiến tình hình sự nghiệp vốn đã bấp bênh của Cố Dư Châu và Lục Đông Noãn càng trở nên tồi tệ hơn. 

Tôi không sợ lớn chuyện, trực tiếp retweet lại đoạn video được cư dân mạng đăng tải, với dòng trạng thái: “Anh hùng có thể bị ức hiếp, nhưng bạn không thể dẫm lên Chelsea của tôi. Trước đây, tôi nhớ tình bạn hơn 20 năm của chúng ta, bỏ qua những gì hai người đã làm với tôi, nhưng hôm nay tôi đặt lời nói của mình ở đây, chỉ cần tôi, Tống Tiểu Ngư vẫn còn ở đây, hai người, sẽ không bao giờ có thể trở mình trở lại! 

Lời này của tôi thật sự rất gay gắt!

Nó đủ để hai người họ trong khoảng thời gian ngắn, không nhận được bất cứ nguồn tài nguyên nào.

Ngay sau khi dòng trạng thái của tôi xuất hiện, nhiều nữ nghệ sĩ hàng đầu trong ngành đã tweet lại nó, và nhiều thương hiệu lớn cũng như các đạo diễn và nhà sản xuất nổi tiếng từng làm việc với tôi trước đây đều bày tỏ sự ủng hộ. 

Tất nhiên, điều này khiến người hâm mộ của Lục Đông Noãn và Cố Dư Châu rất tức giận, nhưng ngoài những người hâm mộ ngốc nghếch của họ, những người khác cũng giơ ngón tay cái lên bày tỏ sự ủng hộ.

Dù sao thì họ cũng là người bắt nạt tôi trước nên tôi phải chống trả quyết liệt. 

Vì sự việc này mà Cố Dư Châu đã mất đi hàng chục triệu người theo dõi trong một ngày, mặc dù cậu ta đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của sự việc, chủ động đưa ra lời xin lỗi. 

Nhưng lời xin lỗi có phần muộn màng, cư dân mạng lại không mấy tin tưởng. 

Còn tôi, tất nhiên là tôi phớt lờ lời xin lỗi của cậu ta. 

Cố Dư Châu, ta đã từng nói, tôi sẽ làm cho cậu phải hối hận!

Đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi! 

19

Mục tiêu của tôi là làm cho Phó Dư Niên nổi tiếng trong vòng ba năm, tiếng tăm vượt qua Cố Dư Châu lúc mà cậu ta nổi tiếng nhất, vì vậy tiếp theo, về cơ bản tôi đã dồn toàn bộ sức lực của mình vào cậu ấy.

Trước tiên, tôi sẽ đi cùng cậu ấy ra nước ngoài tham gia khóa đào tạo kéo dài hai tháng, sau khi trở về, bộ phim truyền hình nhỏ mà cậu ấy quay trước đó đã được phát sóng.

Đúng như tôi nghĩ, bộ phim truyền hình về bánh quy kiểu cổ điển sau khi được phát sóng đã có hiệu ứng rất tốt. 

Cậu ấy và nữ chính đã tạo được tương tác hoá học rất tốt. 

Cho đến khi bộ phim kết thúc, số lượng người hâm mộ trên weibo của cậu ấy đã tăng từ một triệu lên hơn năm triệu người, mà còn đang tiếp tục tăng nhanh trưởng rất nhanh chóng. 

Trong thời gian phát sóng bộ phim này, tổng cộng đã có hai mươi mấy hot search, cậu ấy chiếm tới hơn mười một cái trong số đó.

Sau đó, tôi lại giúp cho cậu ấy nhận được một số kịch bản tốt, trong năm tới, có thể phần lớn thời gian của cậu ấy sẽ là ngủ trên phim trường.

“Chị Tống, thật ra tôi cũng không muốn nổi tiếng đến vậy…” 

Cậu ấy thấy tôi cho cậu ấy nhiều công việc như vậy, có một chút muốn rút lui, nhưng tôi đã ngăn cậu ấy lại với ánh mắt cảnh cáo.

“Nỗ lực hai năm này, tôi đã từng nói trong vòng ba năm tôi sẽ đưa cậu lên đỉnh lưu!” 

Tôi muốn xứng đáng với sự tin tưởng của cậu ấy dành cho tôi khi ở địa điểm tổ chức hôn lễ năm đó. 

Hơn nữa, chẳng có ngôi sao nào lại không muốn mình vươn tới vị trí cao nhất chứ, không ai có thể thay thế, tác phẩm của mình được ghi được ghi danh? 

“Được rồi, vậy tôi sẽ cố gắng thêm hai năm nữa.”Phó Dư Niên cụp mắt xuống, cầm lấy kịch bản trên tay tôi.

Phải nói rằng Phó Dư Niên là một nhân tài dễ uốn nắn.

Cậu ta không phải chuyên ngành diễn xuất, cậu ấy là diễn viên phụ mà tôi bắt gặp trong một vở kịch ở trường, và chuyên nghành của cậu ta là pháp luật.

Mấy ngày trước, một bộ phim truyền hình liên quan đến pháp luật do công ty đầu tư đang thiếu nam chính thứ ba, nên tôi đã bảo cậu ấy đến tham gia catsing, cậu ấy nhận được phản hồi cũng khá tốt.

Tất nhiên, ngoài khả năng diễn xuất tốt, ngoại hình của cậu ấy thực sự không chê vào đâu được, diễn vai gì ra vai đó.

Nhưng suy cho cùng cậu ấy vẫn còn trẻ, chưa bao giờ tự mình đối mặt với bất kỳ giông bão nào. 

Mỗi lần có sự kiện lớn, cậu ấy đều muốn tôi đi cùng. 

Mỗi lần tôi đi cùng cậu ấy tới một hoạt động nào đó, tôi đều bị lên hot search cũng với cậu ấy. 

Cuộc hôn nhân của tôi với cậu ấy lúc đầu rầm rộ đến thế, cư dân mạng đều biết, cậu ấy là muốn có chỗ đứng trong làng giải trí, còn tôi muốn hoàn tất hôn lễ, vì vậy tôi và cậu ta cùng nhau hợp tác, hai bên cùng có lợi.

Nhưng những hashtag xuất hiện gần đây luôn đại loại như thế này: #Vợ chồng Niên Niên Hữu Dư phim giả tình thật, #Vợ chồng Niên Niên Hữu Dư ngọt ngào quá#, #Vợ chồng Niên Niên Hữu Dư lại cùng nhau đi công tác, #…

Một số cư dân mạng thậm chí còn kêu gọi tôi tham gia chỉ đơn giản là ra mắt với tư cách là một nghệ sĩ và thực hiện một bộ phim truyền hình dài tập với Phó Dư Niên dựa trên câu chuyện của hai chúng tôi. 

Có rất nhiều tìm kiếm hot như thế này, thậm chí bạn thân của tôi, Lâm Viên Viên còn đến trêu chọc tôi, cô ấy còn hỏi tôi có bị rung động bởi miếng thịt tươi nhỏ đó không. 

“Mặc dù quen biết chưa lâu, nhưng tôi thấy cậu Phó Diên Niên này khá tốt. Ánh mắt của cậu ta lúc nhìn cậu, thật sự rất tình…và cậu ta lại còn tốt hơn tên khốn Cố Dư Châu kia rất nhiều nữa.”

“Khụ..khụ.., mình không phải là cố ý nhắc đến hắn đâu.” Viên Viên sợ tôi không vui, sau khi nói xong liền làm động tác bịt miệng lại.

Sau bữa tiệc hôm đó, tôi rất ít khi nghe đến tin tức của Cố Dư Châu ở công ty, bọn họ đều cho rằng Cố Dư Châu là một cái gai độc trong lòng tôi, không thể nhắc tới.

Kỳ thật tôi cũng không mấy quan tâm đến vấn đề đó cho lắm, khi cậu ta vì Lục Đông Noãn hết lần này đến lần khác làm tổn thương tôi, cậu ta đối với tôi mà nói đã không còn quan trọng nữa rồi.

“Phó Diên Niên và mình chỉ là quan hệ hợp đồng thôi, sau khi hết ba năm, hợp đồng sẽ tự động chấm dứt. Khi đó cậu ấy là nhân viên còn tôi là giám đốc, ngoài ra cũng không có bất cứ gì khác cả.”

Nói xong lời này, tôi ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Phó Diên Niên từ cửa bưng cà phê đi vào. 

“Buổi chiều sợ chị buồn ngủ nên tôi pha cà phê cho chị.” 

Phó Diên Niên bưng cà phê vào, tôi đưa tay nhận lấy, “Cảm ơn cậu.” 

Nhìn thấy cậu ta ngập ngừng, giống như muốn nói gì đó rồi lại thôi ,tôi thắc mắc hỏi, “Còn việc gì nữa không?”

“Không… không có.”

Phó Diên Niên quay người đi ra ngoài, Viên Viên nhìn thẳng vào bóng người đó, tấm tắc hai tiếng, “Xem ra, chàng trai đơn thuần nào đó, lại không nghĩ vậy.” 

“Đừng nói nhảm nữa.” Tôi cảnh cáo nhìn Viên Viên, Viên Viên liếc nhìn một cái rồi tiếp tục tập trung vào công việc của mình.

Phó Diên Niên đẹp trai và có tiềm năng. Cậu ấy đã có dấu hiệu trở thành một ngôi sao đang lên. 

Có lẽ không cần ba năm nữa, sự nghiệp của cậu ấy sẽ đạt đến đỉnh cao mà nhiều người đã không thể chạm tới trong nhiều năm rồi. 

Lúc đó cậu ấy sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn nữa.

Thực ra không cần nói tới lúc đó, nếu như bây giờ cậu ấy không phải vì mối quan hệ hôn nhân này với tôi, thì sẽ có rất nhiều cô gái theo muốn theo đuổi cậu ấy.

Tôi chỉ là có một chút tiền, một chút mối quan hệ mà thôi, có gì đáng để cậu ấy phải động lòng chứ.

Còn tôi, đương nhiên tôi sẽ không bao giờ bị cám dỗ bởi một sinh vật như đàn ông nữa.

Vấn đề chỉ là mỗi người đều muốn có được những thứ mình cần. 

Trong thế giới của người trưởng thành, làm gì có nhiều tình yêu thuần khiết như thế cơ chứ.

20 

Gặp lại Cố Dư Châu, là vào một buổi tối của một năm sau. 

Tôi đang định về nhà sau bữa tối với khách hàng, thì thấy cậu ta đang nôn mửa ở trước cửa khách sạn.

Người đại diện của cậu ta không những không quan tâm đến cậu ta mà còn lên giọng trách móc, “Quả nhiên là người của truyền thông Thống Nhất đưa tới Thiên Ý Media mà, chỉ có ít rượu này thôi. Cậu như thế này làm sao đạo diễn Diệp có thể hài lòng được, làm sao có thể giao vai diễn này cho cậu chứ?”

Cố Dư Châu đứng dậy, cậu ta trừng mắt nhìn người đại diện của mình, “Tôi tới đây theo yêu cầu của anh, anh còn muốn gì nữa! Muốn tôi uống say đến ch.ết à?”

“Cậu lên mặt cái gì?Cậu còn nghĩ rằng mình vẫn là đỉnh lưu, vẫn là ảnh đế sao?Nhìn cậu bây giờ đi, cho dù cậu có uống say đến ch.ết, cũng chưa chắc có tài nguyên nào cho cậu đâu.”

Quản lý của cậu ta nói xong, kéo cậu ta quay lại khách sạn, “Đi vào cho tôi, không dễ dàng gì mới có thể hẹn được đạo diễn Diệp tới, đợi lâu ngài ấy tức giận mà bỏ đi, cơ hội làm nam thứ của cậu cũng không có đâu.”

Cố Dư Châu cau mày, muốn tức giận, nhưng biết tình hình hiện tại của bản thân nên đã cố gắng chịu đựng cùng quản lí đi vào trong.

Tôi vốn là muốn lảng tránh họ mà rời đi, nhưng quản lý của Cố Dư Châu lại nhìn thấy tôi.

“Ôi, đây không phải là Tống Tiểu Ngư của chúng ta, người mà gần đây nhân khí còn nổi hơn cả nghệ sĩ đây sao?

Giọng nói quá gở này, thật khiến người khác ghê tởm, tôi cũng lười để ý tới hắn, liếc nhìn Cố Dư Châu một cái, trực tiếp nói thẳng, “Tôi còn có việc, tôi đi trước.”

“Nhìn thấy chưa, người từng coi cậu như báu vật, Tống Tiểu Ngư. bây giờ coi cậu như một con chuột hôi thối, cậu mỗi ngày đều xem tin tức, xem hot search của cô ta thì có tác dụng gì, cô ta cũng không cần cậu nữa rồi.”

Cố Dư Châu có lẽ đã bị hắn kích thích, thô bạo đẩy hắn ta ra, hét lên gọi tôi, “Tống Tiểu Ngư!”

Tôi khựng bước chân của mình lại, từ từ quay người lại nhìn cậu ta, lười tới mức không thèm nói câu nào với cậu ta.

“Tống Tiểu Ngư… cậu thật sự không cần tôi nữa sao?”

Cậu ta đột nhiên tiến về phía tôi hai bước, mùi rượu nồng nặc xộc thẳng vào mũi tôi.

“Tiểu Ngư, tôi biết tôi sai rồi…Cậu có thể tha thứ cho tôi được không?””

Dưới ánh đèn sáng rực rỡ, tôi cuối cùng cũng có thể nhìn rõ nét mặt của cậu ta lúc này.

Nét mặt không cam lòng với một chút mệt mỏi, trong đôi mắt đỏ rực, dường như đang mong đợi điều gì đó.

Tôi chợt nhớ lại nhiều năm qua, những kỳ vọng mà tôi đã dành cho cậu ta, nhớ lại buổi hôn lễ đó, với ba tiếng đồng hồ chờ đợi…

Ba tiếng đồng hồ ở đám cưới lúc đó, là khoảng thời gian dài nhất trong cuộc đời của tôi, nhưng ngay cả khi chờ đợi lâu như vậy, tôi vẫn mong thời gian trôi chậm lại, hy vọng có thể đợi được đến khi cậu ta quay lại.

Nhưng cuối cùng, tôi cũng không đợi được…

“Cố Dư Châu, cậu cảm thấy mình xứng đáng sao?” 

Để lại những lời này, tôi quay người bước đi .

Giống như lúc tôi và cậu ta kết thúc mối quan hệ hơn hai mươi năm ở bệnh viện hôm đó, dứt khoát như vậy.

Vốn dĩ tôi còn nghĩ rằng, mối quan hệ hơn hai mươi năm, dù xương cốt đã gãy nhưng gân cốt vẫn còn dính liền, có lẽ tôi phải mất cả đời mới có thể buông bỏ được. 

Nhưng tôi thực sự không ngờ rằng, chỉ trong một năm, cái tên Cố Dư Châu này, con người này, dường như đã cách tôi rất xa, rất xa rất xa rồi.

Tình hình của cậu ta trong một năm qua, không phải là tôi chưa từng nghe qua.

Ngày ngày cãi nhau to nhỏ với Lục Đông Noãn, khi mới bắt đầu còn lên hot search, nhưng sau đó chẳng ai thèm quan tâm tới nữa.

Bao gồm cả việc cậu ta đi uống rượu với một số đạo diễn, ban đầu nó cũng nằm trong danh sách tìm kiếm nóng, nhưng sau đó các tay săn ảnh thậm chí còn không thèm chụp ảnh. 

Công ty của cậu ta thỉnh thoảng đưa ra một số tuyên bố, giúp cậu ta đính chính, nhưng sau đó thì trực tiếp không thèm quan tâm nữa. 

Trong thời đại công nghệ số, lượng truy cập tăng lên rất nhanh, nếu một ngôi sao nổi tiếng không hoạt động trong một thời gian thì khi quay lại sẽ khó lấy lại được độ nổi tiếng như cũ.

Giống như những nghệ sĩ bị cấm sóng như Cố Dư Châu, về cơ bản thì thật sự không có hy vọng để trở mình.

Vì vậy, khi nghe tin cậu ta được một phú bà nhìn trúng, tôi cũng không cảm thấy bất ngờ. Đó là sự lựa chọn của cậu ta.

21 

Một ngày trước khi Cố Dư Châu đến tìm tôi, một đoạn video quay cảnh cậu ta và Lục Đông Noãn tranh cãi đã được đăng trên hot search. 

Lục Đông Noãn hỏi Cố Du Châu, “Cố Dư Châu, tôi không ngờ anh lại sa đọa đi cùng bà già kia như vậy, anh còn có chút xấu hổ nào sao?”

Cố Dư Châu tức giận trả lời, “Cô còn không biết xấu hổ nói tôi sao, khi cô ngủ với mấy ông già béo ú kia, sao không nghĩ đến việc mình mặt dày thế nào?’

“Tôi ngủ với ai? Tôi chỉ là uống chút rượu với anh ta thôi. Sao giống anh được, trực tiếp bò hẳn lên người phụ nữ. Quả nhiên, không có Tống Tiểu Ngư thì anh chẳng là gì cả, thật xui xẻo khi tôi đã cố gắng để quay lại với anh, tôi thật là…a…”

Cô ta còn chưa nói xong, Cố Dư Châu đã đưa tay túm lấy cô ta, “Cô nói cái gì!”

Cố Dư Châu có lẽ không thích nhất khi nghe có người nói rằng, nếu như không có tôi thì cậu ta chẳng là gì, cho nên tôi cũng không ngạc nhiên khi thấy cậu ta kích động như vậy. 

“Cô đã cố gắng hết sức để quay lại với tôi? Cho nên vụ tai nạn xe cộ là do cô chỉ đạo và diễn xuất, chứng mất trí nhớ cũng là giả đúng không?”

Nhưng Lục Đông Noãn vẫn không chịu thừa nhận, “Tôi không nói thế.”

“Đừng lừa tôi nữa, tôi sớm đã biết hết rồi. Khi chúng ta còn ghi hình chương trình tình cảm kia, tôi đã biết rồi…”

…. 

Thì ra cậu ta sớm đã biết, nhưng lúc đó, cậu ta cũng không thấy có lỗi với tôi, cũng chưa bao giờ nói một lời xin lỗi với tôi về việc này.

Tôi nghĩ, nếu không có nhiều chuyện như vậy xảy ra, nếu chương trình giữa cậu ta và Lục Đông Noãn thành công, nếu như cậu ta lấy lại được chỗ đứng trong làng giải trí, cậu ta nhất định sẽ không bao giờ hối hận khi rời bỏ tôi, mà ngược lại, cậu ta sẽ rất tự mãn. Thậm chí còn có thể sẽ đến khoe với tôi, rời khỏi tôi cậu ta vẫn có thể làm tốt. 

Đáng tiếc là, không có nếu như. 

Cho nên khi Cố Dư Châu đến tìm tôi, khóc lóc cầu xin tha thứ, thậm chí còn quỳ xuống xin lỗi, tôi cũng không thèm nhìn cậu ta đến một cái.

“Cố Dư Châu, khi ở bệnh viện tôi đã từng nói, cậu là cậu, tôi là tôi, từ nay chúng ta không còn quan hệ gì với nhau nữa. Đừng làm một thằng điếm nữa!”

“Tôi thực sự sai rồi, Tiểu Ngư… Tôi hối hận rồi. Cho tôi một cơ hội nữa được không? Tôi muốn quay lại ở bên cạnh cậu…”

“Cút đi!” Tôi đẩy cậu ta ra, sau đó bỏ đi ra ngoài. 

“Tống Tiểu Ngư, mối quan hệ hơn hai mươi năm của chúng ta thật sự kết thúc như vậy sao?Cậu thật sự không có chút thương xót nào sao?”

“Cố Dư Châu, rốt cuộc cậu còn mặt mũi nào để nói những lời này với tôi?” 

“Tiểu Ngư…Cậu tin tôi một lần nữa đi, lần này tôi nhất định sẽ nghe lời cậu, chúng ta bắt đầu lại, được không?Tôi yêu cậu Tiểu Ngư, tôi thật sự yêu cậu.”

Cậu ta thật sự vẫn còn mặt mũi để phát ra từ “yêu”, thật sự làm xúc phạm từ này mà. 

“Ngài Cố, anh thật sự không hiểu tiếng người phải không? Vợ tôi bảo anh biến đi cơ mà!” Phó Diên Niên sải bước mạnh mẽ đi tới, vươn tay nắm lấy cổ áo Cố Dư Châu, đẩy cậu ta sang một bên.

“Tống Tiểu Ngư, cậu thật sự cho rằng hắn ta yêu cậu sao?Cậu thật sự cho rằng hắn ta thật sự muốn cưới cậu sao? Nếu như hắn biết được quá khứ của cậu, xuất thân của cậu, cậu cho rằng hắn còn có thể ở bên cạnh cậu sao?’

Tôi quay đầu lại, tức giận nhìn Cố Dư Châu.

“Ở bên cạnh tôi một lần nữa, quá khứ đã qua, tôi sẽ không nhắc đến nữa.”

“Cố Dư Châu, cậu cho rằng những thứ này có thể uy hiếp được tôi sao?”

“Tống Tiểu Ngư! Trên đời này, chỉ có tôi mới có thể tiếp nhận cậu thôi, chỉ có tôi mới có thể chấp nhận cậu, con gái của kẻ sát nhân, chỉ có tôi mới có thể chấp nhận, người đã phá bỏ đi con của mình, bở vì đứa bé kia là con của tôi.”

“Bụp!”

Phó Diên Niên một quyền đánh Cố Dư Châu, khiến cậu ta bị va vào bình hoa bên cạnh.

Tôi nhìn Cố Dư Châu với bộ dạng hung dữ trước mắt, nhìn cậu ta bất chấp tất cả vì mục đích, vì bản thân, mà hết lần này đến lần khác xé nát vết thương của tôi.

Đột nhiên tôi cảm thấy rất mệt mỏi.

“Gọi Bảo bảo vệ đuổi anh ta ra ngoài.” Phó Diên Niên lớn tiếng ra lệnh, “Còn nữa, Cố tiên sinh điên rồi, nhưng lời mà anh ta nói, mọi người chỉ nghe thôi là được. Nếu như tôi biết được, có người truyền thông tin sai sự thật này ra bên ngoài, người đó sẽ gánh chịu hậu quả.”

Đúng vậy! 


Bình luận

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!