Mọi người lưu ý nhận pass đọc truyện nhé~

NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 2

9

Vừa nhìn thấy tôi quay lại, Lâm Viên Viên là người đầu tiên lên tiếng chào hỏi: “Tiểu Ngư, cậu không sao chứ?”

Tôi gượng cười với cô ấy, “Vẫn ổn.”

Ngoại trừ Cố Dư Châu ra thì cô ấy là người hiểu rõ chuyện này nhất, thấy được tôi không muốn nhắc tới chuyện đó nữa nên cô ấy cũng không hỏi thêm gì nữa mà vỗ nhẹ vào tay tôi như an ủi.

“Mình đã chuẩn bị sẵn lý do làm sao để xử lý cánh truyền thông rồi, cậu xem thử đi.”

Viên Viên là lãnh đạo bộ phận quan hệ công chúng, tôi luôn tin tưởng cô xử lý loại chuyện này.

Ngoài ra, chúng tôi cũng đã chuẩn bị sẵn lý do và bằng chứng, vấn đề này hồi đó tôi cũng không lo lắng về tác động tiêu cực.

“Cứ làm như thế này nhé.” Tôi cầm lấy nước mà Phó Dư Niên rót cho tôi, nhỏ giọng cảm ơn rồi nói với họ: “Tôi muốn ở một mình một lúc.”

“Được rồi, chúng ta ra ngoài trước đi. Nếu có vấn đề gì thì cứ gọi tôi.” Phó Dư Niên lo lắng nhìn tôi, cuối cùng bị Viên Viên kéo ra khỏi văn phòng.

Tôi ngồi bên cửa sổ kính suốt từ trần đến sàn nhìn dòng xe cộ tấp nập ở tầng dưới, trong giây lát cảm thấy hơi choáng váng.

Tôi nhớ lại sáu năm trước, khi lần đầu tiên tôi thảo luận về việc mở công ty riêng với Cố Dư Châu, cậu ta đã không đồng ý.

Cậu ta nghĩ rằng mình có thể kiếm được nhiều tiền nếu trở nên nổi tiếng, nhưng việc điều hành một công ty quá mệt mỏi và căng thẳng.

Nếu không có sự nhạy bén trong kinh doanh, cậu ta có thể mất số tiền kiếm được.

Nhưng cuối cùng tôi đã thuyết phục được cậu ta.

Tôi nói, tôi muốn làm cho nhiều nghệ sĩ nổi tiếng hơn, tôi muốn những diễn viên giỏi vô danh đó nhận được những tác phẩm hay, và tôi muốn tạo ra một môi trường thoải mái cho những nghệ sĩ có tài năng và đạo đức.

Nguyên tắc của tôi là: thứ nhất, nghệ sĩ không được ra ngoài giao lưu, chưa kể những quy định ẩn giấu; thứ hai, hợp đồng phải minh bạch và công bằng, nếu nghệ sĩ phát triển tốt hơn thì có thể chấm dứt hợp đồng bất cứ lúc nào, và sẽ như vậy, sẽ không có phí chấm dứt cao ngất trời nào hết.

Hơn 5 năm nay, không có nghệ sĩ nào yêu cầu chấm dứt hợp đồng và họ đều bày tỏ sự hài lòng với công ty.

Tôi cảm thấy rất hạnh phúc về điều này.

Tuy nhiên, Cố Dư Châu có thể là nghệ sĩ đầu tiên chấm dứt hợp đồng với công ty.

Trong công ty này, Cố Dư Châu bề ngoài là ông chủ, mọi người đều vì cậu ta mà dốc toàn sức lực, trên thực tế số tiền đầu từ lớn đến từ Viên Viên, còn nguồn lực mỗi ngày đều đến từ tôi.

Cố Dư Châu, Cậu ta tận hưởng những nguồn lực tốt nhất, kiếm được nhiều tiền nhất và có danh tiếng tốt.

Mọi người trong công ty, trong và ngoài giới đều biết tới cậu ta, và đều rất tôn trọng cậu ta, tôi đã giúp cậu ta duy trì lượng fan rất tốt.

Những năm qua, cậu ta muốn gì được nấy, mọi việc đều diễn ra suôn sẻ.

Cố Dư Châu, Cố Dư Châu… Rốt cuốc là tôi đã làm gì có lỗi với cậu?

10

Viên Viên nhanh chóng giải quyết tốt việc với cánh truyền thông.

Về thông tin đã mang thai và đến bệnh viện phá thai của tôi được đăng tải và trở thành chủ đề nóng.

Một trò hề kết thúc trong một tình huống đẫm máu.
Viên Viên bước vào nói với tôi rằng hiệu quả rất tốt, “Không phải tất cả cư dân mạng đều ngu ngốc… một số cư dân mạng đang khen cậu đó”

[Tôi biết về u nang. Tôi đã độc thân 30 năm và bị u nang đó, bác sĩ khuyên tôi nên lấy chồng và sinh con nhanh lên. Nếu lấy chồng và có con, trong 9 tháng đó sẽ không tới kinh nguyệt thì bênh tình sẽ tốt hơn.]

[Những phóng viên này thật sự rất kinh tởm, đến khoa phụ sản thì sẽ đồn rằng người ta một là đi sinh con, hai là phá thai… nếu vậy tôi thấy họ tới lò hỏa táng, thì nghĩ rằng người thân của họ ch*t, như vậy được không?]

[Chỉ là bạn không thể quen với những thói quen xấu của những phóng viên này. Một số phóng viên không có điểm mấu chốt nào đâu]

[Chị Tống khá cứng rắn, trước đây mỗi khi nghệ sĩ của mình bị phóng viên vây hãm, chị đều luôn bảo vệ nghệ sĩ của mình, giờ đến lượt chị phải chiến đấu một mình, nhưng chị không hề hoảng sợ]
….

Cư dân mạng thậm chí còn đặt cho tôi danh hiệu người phụ nữ độc lập trong thời đại mới.

Thời thế thay đổi cũng khá nhanh.

Tôi đưa iPad cho Viên Viên và nói với cô ấy: “Hãy chuẩn bị hợp đồng chấm dứt hợp đồng cho Cố Dư Châu đi.”

“Được.” Viên Viên cầm lấy iPad lại nói, “Mình còn nghĩ cậu sẽ mềm lòng với cậu ta chứ. Dù sao cũng quen biết nhiều năm như vậy.”

Nếu như không phải chuyện này xảy ra, tôi quả thực có chút thương cảm. 

Dù sao thì, cậu ta cũng là người một tay tôi nâng đỡ.

Nhưng hiện tại, cậu ta đã không còn là Cố Dư Châu mà tôi biết nữa. 

“Cậu đã làm đúng, Tiểu Ngư. Nếu mình là cậu, mình không những chấm dứt hợp đồng với cậu ta, mà còn phong sát cậu ta nữa.”

“Mình không có năng lực phong sát cậu ta.”

Nhưng thưởng cho cậu ta một chút cũng không sao, nếu những chuyện này xảy ra, sự nghiệp của cậu ta chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều.

Bất quá, tôi đang suy nghĩ có cần thiết phải làm như vậy không… Vốn tưởng rằng câu chuyện phá thai đã kết thúc, nhưng một giờ sau, Viên Viên vội vàng đi vào văn phòng, nói với tôi: “Tiểu Ngư , cậu xem tin tức thịnh hành đi!”

“Có chuyện gì vậy?”

Viên Viên hiếm khi mất kiểm soát như vậy.

Cô ấy làm trong giới giải trí nhiều năm, chưa từng gặp phải sóng gió lớn nào, ngoại trừ lần cùng tôi đến bệnh viện phẫu thuật, tôi chưa bao giờ thấy cô ấy lo lắng như vậy.

Mọi người đều nói tôi lý trí, nhưng Viên Viên thực ra còn lý trí hơn tôi.

Cô ấy đã ở bên cạnh tôi và sát cánh cùng tôi chiến đấu nhiều năm như vậy.

Tôi lấy điện thoại ra mở weibo, cụm từ tìm kiếm hot tôi nhìn thấy là: “Tống Tiểu Ngư thật sự có thai!Mời Bấm vào, sau đó có một đoạn video được quay lén, nội dung của video là Lục Đông Noãn ở trong bệnh viên.

“Dư Châu… Lời nói trên mạng có phải là sự thật không? Tiểu Ngư, chị ấy thật sự phá thai, thai là của anh sao?”

“Không, Noãn Noãn, xin hãy tin anh, đứa trẻ không phải của anh.”

“Thật không?”

“Thật mà, anh thề!”

“Nhưng chị Tiểu Ngư lúc đó chưa có bạn trai mà…”

“Anh không biết…Chuyện về đứa bé, cô ta chưa từng nói với anh.”

Video đột ngột kết thúc tại đây, cảnh cuối cùng là Cố Dư Châu ôm Lục Đông Noãn, Lục Đông Noãn nói cô ta tin tưởng Cố Dư Châu.

Chỉ vì vài lời này của hai người họ mà mọi nỗ lực với cánh truyền thông của Viên Viên đã tan tành.

11

Bàn tay cầm điện thoại của tôi khẽ run lên, tim tôi như bị một thanh kiếm sắc đâm thật mạnh.

Điều khiến tôi khó chịu không phải là việc Cố Dư Châu chắc chắn rằng tôi đã có thai, mà là việc để có thể trấn an Lục Đông Noãn, cậu ta đã thề rằng đứa bé này không liên quan gì đến cậu ta…

Đứa bé là…Lúc tôi cùng cậu ta đi du lịch, vào ngày đầu tiên, cả hai chúng tôi đều uống quá nhiều, mơ hồ cả một đêm trời mà có.

Khi biết mình có thai, phản ứng đầu tiên của tôi là nghĩ đến chuyện bỏ đứa bé này, vì tôi không muốn làm liên luỵ đến cậu ta, tôi nói với cậu ta chuyện này và cậu ta đã đồng ý.

Lúc đó, tôi đã sợ chuyện này bị chụp ảnh và bị xuyên tạc nên toàn bộ quá trình đến bệnh viện phẫu thuật tôi đã không cho cậu ta xuất hiện.

Tôi đều tự mình đi hoặc Viên Viên đi cùng tôi.

Tất nhiên, để có thể giải quyết ổn thỏa với công chúng, tôi và Viên Viên đã nảy ra ý tưởng phẫu thuật u nang, đồng thời cũng chuẩn bị một chuỗi bằng chứng khác nữa, vì không sử dụng nên tôi cũng không nói cho Cố Dư Châu biết.

Nhưng tôi không ngờ cậu ta lại không chút do dự phủ nhận đứa bé này có liên quan đến mình.

Nhưng tại sao cậu ta lại phải nói không biết, cậu ta có thể trực tiếp phủ nhận và nói rằng tôi không có thai cũng được mà.

“Tiểu Ngư…” Viên Viên lo lắng nhìn tôi.

Lúc này Phó Diên Niên cũng đi vào, cậu ấy bưng ly cà phê bước vào và nói với tôi, “Đừng lo lắng, chuyện này chắc không nghiêm trọng như vậy đâu.”

Tôi xem lại video, cẩn thận nghiên cứu biểu cảm của Cố Dư Châu khi cậu ta nói trong video.

Đoạn video được quay từ phía sau lưng của Cố Dư Châu. 

Ngoại trừ đoạn cuối khi cậu ta ôm Lục Đông Noãn trong tay, chỉ có thể nghe thấy giọng nói của cậu ta nhưng lại không thể nhìn thấy rõ được biểu cảm của cậu ta.

Lúc đó chắc chắn cậu ta chỉ muốn trấn an Lục Đông Noãn trước chứ chưa bao giờ nghĩ rằng trong phòng bệnh sẽ có người lắp đặt thiết bị camera.

Nghĩ đến đứa trẻ sáu năm trước… tôi cảm thấy hơi nặng nề.

Mặc dù lúc đó tôi không nghĩ nhiều đến việc sinh ra đứa bé đó, nhưng dù sao thì đó cũng là một cuộc đời, nhất là khi tôi rất thích Cố Dư Châu.

Thật ra, nếu như lúc đó Cố Dư Châu có chút ý định để cho tôi sinh đứa bé đó ra, có lẽ tôi sẽ sinh đứa bé đó bằng bất cứ giá nào.

Đáng tiếc… 

Sáu năm trước cậu ta không có ý định như vậy, sáu năm sau cậu ta cũng vẫn không có chút thương cảm nào với tôi khi tôi đã vì cậu ta mà bỏ đi đứa bé của cả hai.

Khi tôi đang xem lại đoạn video lần thứ ba, Viên Viên đã giật điện thoại từ tay tôi.

“Mình đang chuẩn bị hồ sơ truy tố!” Viên Viên quả thực là bạn thân của tôi, cô ấy thậm chí còn có thể đoán được tôi muốn dùng thủ đoạn gì để trấn áp chuyện này.

Tôi biết từ giờ phút này trở đi, tôi và Cố Dư Châu sẽ hoàn toàn ở hai phía đối lập nhau.

Mối quan hệ hơn hai mươi năm của tôi với cậu ta đã tan vỡ và hoàn toàn cắt đứt.

“Tôi đi đây, cô ở lại đây với chị Tống nhé.” Phó Diên Niên đặt cà phê vào tay Viên Viên, trước khi rời đi còn không quên nói thêm: “Đừng quên tôi học chuyên ngành luật ở trường đại học.”

12

Thư của Luật sư nhanh chóng được gửi đến Cố Dư Châu.

Viên Viên cũng đưa ra một tuyên bố trên tài khoản chính của công ty, khẳng định rằng Cố Dư Châu không biết về cuộc phẫu thuật của tôi vào thời điểm đó vì lúc đó cậu ta đã xin nghỉ ngơi vài ngày, cậu ta đã hiểu lầm về việc tôi đi phá thai.

Còn nhấn mạnh rằng, sự việc này đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến tôi. 

Và hy vọng chính Cố Dư Châu sẽ công khai xin lỗi tôi, nếu không phía tôi sẽ dùng đến biện pháp pháp lý và kiện cậu ta vì tội tung tin đồn thất thiệt và phỉ báng.

Cố Dư Châu gọi điện cho tôi mấy lần nhưng tôi không trả lời, cuối cùng cậu ta nhắn tin cho tôi: “Tống Tiểu Ngư, cậu nhất định phải để chuyện đi tới mức này sao?”

Tôi đáp lại cậu ta một câu: Đến công ty khi cậu có thời gian ký vào sổ chấm dứt hợp đồng.

“Được, rất tốt! Chấm dứt hợp đồng phải không? Chấm dứt hợp đồng thì chấm dứt hợp đồng! Nhưng cậu đừng quên, công ty cũng có một nửa công lao của tôi.”

Một nửa? Tôi thực sự không biết Cố Dư Châu từ khi nào lại trở nên mặt dày như vậy.

Dưới áp lực và cân nhắc tương lai của bản thân, Cố Dư Châu cuối cùng cũng đưa ra một tuyên bố, khẳng định mình không hiểu rõ tình hình, lúc đó chỉ nói nhảm, chỉ nghe nói tôi sắp phẫu thuật, cũng không biết là phẫu thuật gì.

Cậu ta nói rằng cậu ta chỉ nóng lòng muốn giải thích với bạn gái rằng đứa trẻ không phải của cậu ta, và cho đến khi nhìn đơn phẫu thuật của tôi, cậu ta mới biết rằng đó là ca phẫu thuật u nang.

Bạn gái…Vừa mới để tôi leo cây trong ngày kết hôn.
Còn chưa tới hai ngày, Lục Đông Noãn đã trở thành bạn gái của cậu ta rồi.

Cư dân mạng dường như cũng đã nắm được mấu chốt của hai từ “Bạn gái”

[Tôi choáng thật đấy…Cố ảnh đế vừa mới bỏ trốn khỏi lễ kết hôn sao? Tại sao anh ấy lại quay lại và nói rằng Lục Đông Noãn là bạn gái của anh ấy…]

[Đúng vậy, tôi cảm thấy việc ngày hôm quá, Cố ảnh để cũng không tử tế, thậm chí tôi còn nghi ngờ rằng người vu khống việc mang thai của Tống Tiểu Ngư, có thể chính là người mà Cố Dư Châu và Lục Đông Noãn tìm.]

[Lầu trên – Anh hùng cũng nhìn thấy điều tương tự! Đột nhiên tôi cảm thấy chị Tống của chúng ta có chút khổ sở, vừa bị cho leo cây ở đám cưới, lại bị cho là tình nhân, sau đó lại bị bê bối. .. Bây giờ Cố ảnh đế thì đang ôm lấy người đẹp, còn cô ấy trở thành mục tiêu mắng mỏ trên mạng.]

[A, nói thế nào nhỉ? Tôi đã mong đợi bạn sẽ che mưa che gió cho tôi, nhưng không ngờ cuối cùng bạn lại mang theo gió và mưa.]

[Điều quan trọng là, chị Tống đã bảo vệ cho Cố Dư Châu trong suốt những năm qua, đúng không? Bất cứ khi nào có chuyện gì xảy ra với Cố Dư Châu, chị Tống nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cho anh ta. Chị ấy là người có trách nhiệm nhất mà tôi từng thấy.]

[Tôi là một nghệ sĩ nhỏ thôi. Nhưng nói thật đấy, Chị Tống thực sự rất tốt. Chị ấy không chỉ bảo vệ diễn viên Cố mà còn bảo vệ tất cả các nghệ sĩ trong công ty. ]

[Ồ… Tôi biết lầu trên là ai rồi. Anh ấy từng làm việc trong một bộ phim truyền hình trực tuyến nhỏ, sau đó được chị Tống tuyển dụng, sau khi nghe tin đã làm nên chuyện lớn]

[Phim mới sẽ ra mắt sau hai tháng nữa, mong mọi người ủng hộ. ]

Ngay khi có người bắt đầu theo nhịp, cư dân mạng cũng làm theo.

Đặc biệt, một số nghệ sĩ trực thuộc công ty chúng tôi đã đứng ra lên tiếng thay tôi, và cư dân mạng đã đổi phe và bắt đầu đứng về phía tôi.

Thậm chí có người còn cho rằng mọi thứ là do Lục Đông Noãn dàn dựng, nói rằng cô ấy đã giả mạo một vụ tai nạn xe hơi, giả vờ mất trí nhớ và tiêu tiền vào việc mua xu hướng, thực ra cô ta chỉ muốn khiến đám cưới của tôi và Cố Dư Châu không thể thực hiện được.

Trên toàn bộ Internet, đều có thông tin cô ta và Cố Dư Châu đã quay lại với nhau, hai người họ lại lợi dụng sự nổi tiếng và diễn ra một cái kết mà đôi tình nhân cuối cùng cũng kết hôn.

Sáng hôm sau, Cố Dư Châu chịu áp lực rất lớn đến công ty.

“Tống Tiểu Ngư!”Cậu ta vội vàng tới chỗ tôi, trợ lý có ngăn cản cũng không được.

Hiện tại tôi đang họp với tất cả các nhân viên cũ của công ty sở hữu cổ phần. Đúng lúc đó Cố Dư Châu bước vào.

“Chúng ta nói chuyện một chút đi.”Nhìn thấy trong phòng họp nhiều người như vậy, Cố Dữ Châu bình tĩnh lại, thấp giọng nói.

“Chúng ta không có gì để nói riêng cả. Vì đây là vấn đề chấm dứt hợp đồng và là vấn đề lớn của công ty nên chúng ta có thể nói chuyện đó ở đây.”Tôi ngước mắt lên và nhìn cậu ta với thái độ dửng dưng.

“Đúng… Lúc ở bệnh viện tôi đã nói sai, nhưng lúc đó tôi đã nhanh chóng lên tiếng. Noãn Noãn bị mất trí nhớ trong một vụ tai nạn ô tô, cô ấy không nhớ được chuyện gì đã xảy ra mấy năm nay nên tôi đã vội vàng giải thích với cô ấy, tôi không muốn cô ấy hiểu lầm, tôi không muốn làm tổn thương cô ấy nữa…”

“Cậu không muốn làm tổn thương tới cô ta nên mới làm tổn thương tôi phải không?”

Tôi đứng lên nhìn Cố Dư Châu, “Cố Dư Châu, chúng ta quen nhau hơn 20 năm, tôi còn tưởng rằng ít nhất cậu cũng có một chút gì đó lo lắng cho tôi, suy nghĩ cho tôi!”

“Tôi…”Cố Dư Châu cúi đầu, cuối cùng thành thật xin lỗi: “Thực xin lỗi.”

Cậu ta biết chuyện con cái đã khiến cho tôi tổn thương hoàn toàn.

Tôi nhờ người đưa bản chấm dứt hợp đồng đến ném trước mặt cậu ta” “Ký đi, Còn cổ phần của cậu đang nắm trong tay, tôi có thể chuyển nhượng với giá cao, hoặc cậu có thể giữ lại và tiếp tục nhận lãi. Nhưng tôi vẫn khuyên cậu nên chuyển nhượng, để tránh sau này lại gây rắc rối.”

“Tống Tiểu Ngư, không phải tôi vừa nhận sai rồi sao, cậu phải làm đến mức này à?”

Đến bây giờ, cậu ta vẫn cảm thấy cậu ta chỉ cần nói một câu “Xin lỗi” là được.

13

Tôi không muốn nói nhiều lời với cậu ta nữa, tôi nói thẳng: “Cậu cũng có thể không cần phải chấm dứt hợp đồng, nhưng sau này tôi sẽ không cung cấp cho cậu bất kỳ nguồn lực nào nữa. Cố Dư Châu, đừng quên, công ty này đã được thành lập bằng tiền của Viên Viên và sự nỗ lực của chính tôi. Địa vị hiện tại của cậu là kết quả của một ly rượu và một ly rượu giữa Viên Viên và tôi!”

“Cậu có thể phủ nhận sức lực và thời gian mà Viên Viên và tôi đã dành cho cậu, để xem nếu cậu tách khỏi tôi và công ty thì cậu sẽ còn lại gì?!”

“Tống Tiểu Ngư! Cậu có nhất thiết phải hèn hạ như vậy không? Đúng vậy, tôi xin lỗi về chuyện đám cưới, cũng xin lỗi về chuyện đứa bé, nhưng đừng coi trọng bản thân quá. Chấm dứt hợp đồng đi, được thôi, cứ chấm dứt đi. tôi sẽ xem công ty của cậu nếu như không có tôi, Cố Dư Châu đây thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền!”

Cố Du Châu cầm bút trên bàn ký tên, ký xong vẫy tay rời đi.

Mọi người bất lực nhìn Cố Dư Châu tức giận xông vào rồi bỏ đi.

Sau khi Cố Dư Châu rời đi, tôi nói với nhân viên công ty: “Có thể có người cho rằng ông chủ của công ty là Cố Dư Châu. Hôm nay tôi muốn nói rõ với mọi người, kỳ thực người đại diện theo pháp luật của công ty vẫn luôn là tôi. Tất cả nguồn lực của công ty đều thuộc về tôi Viên Viên, mọi người cũng đừng lo lắng, nếu Cố Dư Châu rời đi… Tôi sẽ phân phát nguồn lực hiện tại của cậu ta cho từng người một. Tất nhiên, nếu có ai có quan hệ tốt với cậu ta và muốn rời công ty cùng cậu ta, thì tôi cũng sẽ giữ lại.”

“Chị Tống, tôi sẽ theo chị.”

“Chị Tống, tôi cũng sẽ theo chị.”

“Chị Tống, tôi sẽ ở lại, trừ khi chị không muốn giữ tôi nữa.”

“Còn tôi, chị đã giúp em từ những ngày em mới chập chững vào nghề, nên em sẽ không rời đi.”

Không có nghệ sĩ nào trong công ty muốn rời công ty.

Tất nhiên, việc họ không rời đi không chỉ vì tôi mà còn vì tương lai của chính họ.

Bất cứ ai cũng có thể hiểu rằng tôi có nhiều tài nguyên như vậy và có thể giúp cho Cố Dư Châu và một số nhân vật nổi tiếng ở tiền tuyến khác.

Nếu họ ở lại, tôi đương nhiên sẽ ưu đãi cho họ, đặc biệt là khi Cố Dư Châu rời đi, tài nguyên của cậu ta bị chia sang cho họ, đây là những nguồn tài nguyên mà họ phải làm việc chăm chỉ trong vài năm mới có thể có.

Ngoài ra, Cố Dư Châu vốn tính tình lạnh lùng, khi còn chưa nổi tiếng, cậu ta rất ít giao tiếp với người trong ngành, sau khi nổi tiếng, cậu ta tạo cho mọi người cảm giác xa cách, cho nên hầu hết mọi người trong công ty đều không quen biết cậu ta.

Sẽ không ai muốn vì một người xa lạ mà đối đầu với tôi và Viên Viên cả.

14

Trong thời đại thông tin, một sự việc tuy xảy ra nhanh chóng nhưng cũng nhanh chóng biến mất. 

Trong vòng một tuần, không còn nhiều người bàn tán về việc tôi bị cho leo cây tại địa điểm tổ chức đám cưới và vụ “Phá thai”.

Tôi đã đưa tài nguyên của Cố Dư Châu cho những nghệ sĩ có nền tảng tốt khác. 

Nhiều người trong số họ thực ra không thua kém gì Cố Dư Châu, nhưng họ chỉ là không có cơ hội tốt.

Điều này đặc biệt đúng với Phó Dư Niên.

Tuy nhiên, để kiểm tra cậu ấy, tôi vẫn để cho cậu ấy một cơ hội tương đối không mấy tốt, nhưng cậu ấy vẫn vui vẻ nhận lời và cảm ơn tôi.

“Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không chịu nhượng bộ vì tôi chỉ đưa cho cậu cái này kịch bản đầu tư nhỏ này.”

“Đương nhiên là không.” Phó Diên Niên chân thành nói: “Bất kỳ sản phẩm nhỏ nào cũng có thể thành công lớn.”

Nhận thức này của cậu ta mạnh hơn Cố Dư Châu rất nhiều.

“Hãy tiếp tục với suy nghĩ đó và tận dụng lấy cơ hội.”

Chúng tôi nói đã nói về việc dành cho nhau ba năm.

“Bộ phim này phải quay gấp, ngày mai có thể tôi sẽ phải vào đoàn phim rồi. Chị ở nhà một mình…Phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”

“Ừm.”

Tôi không ngờ rằng, một chàng trai nhỏ hơn tôi nhiều tuổi như vậy, lại có thể ân cần như thế.

Tuần này, tôi và cậu ấy sống chung dưới một mái nhà, tuy chỉ là vợ chồng hợp đồng nhưng cậu ấy đã chăm sóc tôi như người thân trong gia đình.

Cậu ấy sẽ chuẩn bị bữa sáng và bữa tối mỗi sáng.

Cậu ấy nhớ rằng tôi thích đồ ăn đồ ăn nào, nhớ rằng tôi không ăn hành lá và rau mùi xắt nhỏ, cũng như nhớ những loại trái cây mà tôi thích ăn…

Tôi đã ở bên Cố Dư Châu hơn hai mươi năm, cậu ta thậm chí còn không biếu những điều đó, nhưng Phó Diên Niên chỉ mất một tuần có thể ghi nhớ tất cả.

Cậu ấy thực sự chăm sóc tôi rất tốt, có lẽ tôi có thể khen cậu ấy thông minh, vì làm điều này quả thực sẽ khiến tôi hạnh phúc, đồng thời cũng khiến tôi chú ý đến cậu ấy nhiều hơn, và cũng đã bắt đầu lên kế hoạch cho con đường tương lai của cậu ấy.

Mặc dù bộ phim này chỉ là một tác phẩm nhỏ nhưng dựa trên kiến ​​thức của tôi về phim điện ảnh và phim truyền hình trong nhiều năm, không có gì ngạc nhiên khi nó sẽ có thành công nhỏ.

Bộ phim này phải quay ở nước ngoài, vào ngày cậu ấy rời đi, tôi đến sân bay tiễn cậu ấy.

Thật tình cờ, tôi đã gặp Cố Dư Châu và Lục Đông Noãn ở sân bay.

Trong tiếng reo hò của người hâm mộ, Cố Dư Châu nắm tay Lục Đông Noãn, từng bước đi về phía cửa an ninh.

Nhìn hai bàn tay cuả hai người họ đan vào nhau, tôi bỗng nhiên thấy khó chịu.

Sau ngần ấy năm, tôi đã may váy cưới cho người khác.

“Đừng quên, hiện tại chị đã có chồng.” Phó Diên Niên đột nhiên ôm lấy tôi, nhỏ giọng nói vào tai tôi: “Vợ ơi, hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”

Câu nói này làm tôi có chút không kịp thích ứng.

Đây là lần đầu tiên Phó Dư Niên gọi tôi như vậy, cậu ta còn ôm tôi trước mặt nhiều người.

Trong đám đông có người nhận ra tôi, liền lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, nghe thấy có người bàn tán: “Chà, đột nhiên tôi thích cặp đôi này.”

“Khá đẹp trai. Ah, anh ấy đẹp trai hơn Cố Dư Châu.”

Nhưng cũng có những người hâm mộ Cố Dư Châu đến đây để trị mụn.

“Mày mù à? Tên nhóc này ngay cả tóc cũng không có, sao có thể đẹp trai bằng diễn viên Cố của chúng ta?”

….

“Được rồi, còn diễn nữa thì không biết phải kết thúc thế nào đó. Còn không đi thì không kịp chuyến bay đâu.”Tôi đấy Phó Diên Niên ra, cậu ấy cũng miễn cưỡng buông ra, “Chị, hãy bảo trọng.”

Trước khi đi, cậu ấy lại quay sang nói với tôi, “Chị đừng quan tâm đến ý kiến ​​​​của người khác, chị là người giỏi nhất.”

“Tôi hiểu rồi.”

Chỉ là một đứa nhóc giả vờ làm người lớn mà thôi.

Nhìn nụ cười hồn nhiên của cậu ấy, tôi không khỏi nhếch lên khóe miệng vẫy tay, “Đi đi.”

Viên Viên đi tới nói chuyện với tôi: “Cậu biết không? Cố Dư Châu đã ký hợp đồng với Đế Hào Entertainment, công ty đối thủ của chúng ta!”

15

“Tôi không chỉ biết chuyện này, tôi còn gặp người cùng công ty của họ ở sân bay.”

Tôi không ngạc nhiên về điều này, thậm chí có thể nói là nằm trong dự đoán.

“Cố Dư Châu gây ra chuyện lớn như vậy, nếu như cậu ta cùng công ty chúng ta chấm dứt hợp đồng, rất nhiều thương hiệu nhất định cũng sẽ đề nghị chấm dứt hợp đồng. Cậu ta sẽ phải gánh chịu rất nhiều thiệt hại và ảnh hưởng tiêu cực. Cậu ta vốn coi thường các công ty nhỏ, nhưng công ty lớn thì họ cũng sẽ có những nghệ sĩ đẻ trứng vàng của họ, nên đương nhiên sẽ không cho được cậu ta những điều kiện quá tốt. Chỉ có Đế Hào Entertainment, công ty đang cạnh tranh nguồn lực với chúng tôi, mới trả giá cao cho cậu ta như vậy. ”

Nghĩ một lát, tôi kết luận: “Bọn họ nhất định cảm thấy mình có khoai lang, đợi xem đi…”

Lời vừa nói xong, Viên Viên vỗ tay khoa trương: “Đúng là giám đốc Tống của chúng ta. Nói chung, phân tích của cậu rất rõ ràng và hợp lý, câu nào cũng có lý. Nhìn cậu như thế này… cuối cùng cậu cũng đã buôn bỏ được rồi đúng không?”

Tôi xoay ghế văn phòng, nhìn hoàng hôn bên ngoài cửa sổ, ngần ngơ nói: “Đợi ngày mà cậu ta hối hận, có lẽ tôi mới thật sự có thể buông bỏ.”

Tình cảm hai mươi năm, làm sao có thể dễ dàng buông bỏ?

“Đợi đi, cậu ta sẽ sớm đến khóc lóc cầu xin cậu thôi. Tôi biết một số tin tức nội bộ, rằng Đế Hào Entertainment không phải là một công ty tốt.”

“Ừm.”

Cuộc trò chuyện với Viên Viên kết thúc được vài ngày sau, tôi đã nghe nói rằng, Cố Dư Châu đã cãi nhau với nhà sản xuất tại địa điểm ghi hình chương trình, cậu ta còn nói muốn ngừng ghi hình.

Sau khi gia nhập công ty mới, công việc đầu tiên mà cậu đảm nhận là ghi âm chương trình.

Vẫn là tiết mục tình cảm đó, nên cậu ta đã cùng với Lục Đông Noãn tay trong tay ghi hình.

Khi công ty nhận chương trình cho cậu ta, họ đã không hỏi rõ yêu cầu và tiêu chuẩn của tổ chương trình. 

Sau khi đến nơi, họ mới phát hiện ra rằng lúc ngủ cũng không tắt máy quay.

Có rất nhiều cảnh thân mật giữa cậu ta và Lục Đông Noãn bị quay lại.

Họ được thông báo rằng nó sẽ được phát sóng sau khi chỉnh sửa trực tiếp.

Ai có thể chấp nhận điều này cơ chứ. 

Yêu cầu xóa bỏ của Cố Dư Châu đã bị tổ tiết mục từ chối. 

Nghe nói cuối cùng, dưới sự thuyết phục của Lục Đông Noãn, Cố Dư Châu đã đồng ý giữ lại một số phần, không phát sóng những phần quá thân mật.

Tuy nhiên, đây không phải là chương trình duy nhất xảy ra vấn đề.

Có rất nhiều kịch bản, công ty thay cậu ta nhận về, họ đã không sàng lọc kỹ càng, có rất nhiều kịch bản mà cậu ta không thể chấp nhận nhưng đều phải tham gia quay.

Việc của Cố Dư Châu, tôi không đặc biệt quan tâm đến, nhưng không khỏi luôn có thể nghe được những chuyện về cậu ta ở xung quanh, chủ yếu là bạn thân Lâm Viên Viên, người mà ngày nào cũng kể cho tôi nghe về cậu ta như một bản báo cáo công việc.

Sau khi nghe được những chuyện này liên tiếp vài ngày, tôi cảm thấy chán, không thể nghe nổi nữa.

Dưới sự cảnh cáo nghiêm túc của tôi, cô ấy cuối cùng cũng để cho đôi tai tôi được rửa sạch. 

Tập sau có pass, nhận pass tại đây nha~


Bình luận

3 bình luận cho “NIÊN NIÊN HỮU DƯ- Chương 2”

  1. Truyện hay quá ạ

  2. Cám ơn tác giả ra truyện hay quá ạ

  3. Chuyện cuốn hút quá

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: Content is protected !!